Huyết Long Phệ Thiên

Chương 54: Lên Bất Hủ tông




Lý Vân Tiêu bạo hãn, ngượng ngùng nói:

– Ta không mua sáo trang, vừa nãy người kia bất quá là chào hàng một thoáng mà thôi, không cần đánh chết nuôi trà chứ?

Hắn biết Hồng Nguyệt thành sản xuất một loại huyết trà, chính là dùng máu vũ giả đúc thành, đồng thời thực lực vũ giả càng cường đại, dưỡng ra huyết trà càng ngon miệng, chính là trân phẩm muôn vàn khó thấy, là một trong tam đại tuyệt trà.

– Hừ.

Tên hộ vệ kia hừ lạnh một tiếng nói:

– Thương trường như chiến trường, người thương hội khác dám đến chỗ chúng ta kiếm khách, chính là muốn đoạn tài lộ của chúng ta. Đoạn người tài lộ, không khác nào giết cha mẹ người. Hắn muốn giết cha mẹ của chúng ta, dùng máu của hắn đúc lá trà xem như là tiện nghi hắn, nếu người Vạn Bảo lâu chúng ta đi thương hội khác kiếm khách, kết quả cũng sẽ là như thế.

Lý Vân Tiêu nghe mà một trận ngạc nhiên, xem ra không chỉ trong vũ đạo, bất kỳ địa phương nào, chỉ cần có lợi ích, sẽ có phân tranh, chính là giang hồ.

Hộ vệ kia lập tức đổi một bộ khuôn mặt tươi cười nói:

– Khách quan ngài chậm rãi chọn, đồ vật của Vạn Bảo lâu tuyệt đối là tốt nhất, sẽ không có một trong.

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng gật đầu, tự mình đi tìm, trên căn bản một nhóm khách nhân vào, đều sẽ có một tên phục vụ tiến lên nghênh tiếp, thái độ phục vụ tự nhiên không cần nói.

Tên phục vụ lúc trước kia rất nhanh liền trở về, cầm một quyển sổ sách nói:

– Khách quan người xem, lúc trước ở Hải Thiên trấn có ba viên trữ hàng, nhưng đáng tiếc có người cầu mua, ở mấy tháng trước liền điều đi, bị người mua, bây giờ toàn bộ Đông vực không còn trữ hàng.

Hệ thống tiêu thụ cùng hậu cần của Vạn Bảo lâu là nhất lưu khắp thiên hạ, Lý Vân Tiêu hướng sổ sách này nhìn tới, chỉ thấy trên một cột ghi chú cuối cùng tựa hồ còn có tin tức, nhưng đáng tiếc bị người phục vụ này dùng tay chặn lại rồi.

Lý Vân Tiêu nói:

– Có thể đem tin tức mua người nói cho ta hay không? Hạt châu này đối với ta mà nói rất trọng yếu.

Người phục vụ vội vàng khép lại sổ sách, cười làm lành nói:

– Khách mời xin lỗi, chúng ta nhất định phải thay mỗi một vị khách hàng bảo mật tin tức.

– Hừm, nếu như ta ra giá cao mua tin tức này?

Lý Vân Tiêu không cam lòng hỏi.

Người phục vụ nở nụ cười nói:

– Lại cao hơn cũng không mua được tín dự của Vạn Bảo lâu.

Lý Vân Tiêu bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là từ bỏ nói:

– Ta muốn mua lượng lớn loại Minh Nguyệt châu này, chẳng biết có thể gặp người phụ trách Đông vực của quý phái không?

Người phục vụ nhẹ nhàng cười nói:

– Chuyện này thực sự xin lỗi, đại chưởng quỹ của chúng ta rất bận, ngài cần có thể dự chi một ít tiền đặt cọc, lưu lại địa chỉ, sau khi chúng ta có hàng sẽ phái người đến thông báo ngươi.

Lý Vân Tiêu biết đây là chối từ, đại chưởng quỹ gì kia nói không chắc giờ khắc này đang uống rượu đây này, nhưng hắn cũng hết cách rồi, nếu hiện nay toàn bộ Đông vực không có Đông Hải Nguyệt Minh Châu, sợ là trong thời gian ngắn cũng không khả năng có. Hắn liền cáo từ, dự định tìm những thương hội xếp hạng cao chạy một lần.

Liên tục chạy hơn mười nhà, dĩ nhiên bị người thu mua đi toàn bộ, hơn nữa đối với tin tức người mua đều giữ kín như bưng.

Rốt cục ở một thương hội khá nhỏ hỏi thăm được chút tin tức.

– Năm mươi nạn Nguyên thạch? Ngươi cho là tín dự của thương hội chúng ta chỉ trị giá năm mươi vạn?

– Một triệu, được thì nói, không được liền biến.

– Chuyện này……, lại thêm chút đi. Hai triệu, một tay giao tiền, một tay cho tin tức.

Lúc này Lý Vân Tiêu lấy ra hai trăm vạn Nguyên thạch, người phục vụ kia đại hỉ, ghé vào lỗ tai hắn khẽ nói:

– Cầu mua Đông Hải Nguyệt Minh Châu này, chính là nha hoàn tiểu Mai của Khương gia đương nhiệm chủ mẫu.

Vẻ mặt Lý Vân Tiêu trở nên nghiêm túc nói:

– Ngươi chắc chắn chứ?

– Khà khà.

Người phục vụ kia che miệng lại cười trộm nói:

– Ta làm sao không xác định, tiểu Mai này cùng chưởng quỹ chúng ta là có một chân, chà chà, ngươi chưa từng thấy dáng dấp tiểu Mai này, rất xinh đẹp, mỗi lần nhìn mà lòng ta ngứa ngáy khó nhịn a, thật không biết chưởng quỹ chúng ta tu mấy đời, thực sự là tiện sát người bên ngoài.

Lý Vân Tiêu tự nhiên nhìn ra được người này vẫn chưa nói chuyện, chỉ là trên lông mày lộ ra mấy phần sầu lo, trầm tư nói: Từ những thương hội chạy qua đến xem, chí ít cũng bị thu mua tám viên, hơn nữa là cũng một lúc, này tất nhiên là Khương gia nữ chủ không thể nghi ngờ, nếu thật sự ở trong tay nữ chủ nhân Khương gia vậy thì phiền phức. Lẽ nào ta thật sự phải đi tìm Khả Nguyệt hỗ trợ? Tạm thời không ai nhìn ra thân phận ta, cho dù Khả Nuyệt đứng ra, cũng chưa chắc có thể lấy được.

Hắn đang thất thần trầm tư, đột nhiên một thanh âm quen thuộc lọt vào tai nói:

– Ông chủ, sáo trang cấp sáu của các ngươi bao nhiêu tiền?

– Ai nha, ngài có thể coi là đến đúng chỗ, toàn bộ sáo trang cấp sáu của Hồng Nguyệt thành, chúng ta nói đệ nhị tiện nghi, tuyệt sẽ không có người dám nói đệ nhất.

Tên phục vụ kia cũng mặc kệ Lý Vân Tiêu, vội vàng tiến lên nghênh tiếp, một thanh sam nam tử đang ở trong cửa hàng đánh giá, chuyện làm ăn nơi đây so với những Đại Thương hội kia thì kém quá nhiều. Loại tiểu điếm này muốn cạnh tranh sinh tồn được, cũng chỉ có thể tăng cao phục vụ cùng xuống giá.

– A, là ngươi?

Thanh sam nam tử chính là tên lúc trước hướng về Lý Vân Tiêu bán ba bản tán gái bí tịch kia, hai người vừa thấy, hắn lập tức có vẻ hơi lúng túng, ngượng ngùng cười nói:

– Ha ha, Hồng Nguyệt thành thật nhỏ, thực sự là quả đất tròn a.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu kéo xuống, lạnh lùng nói:

– Ngươi lừa nguyên thạch của ta.

– Chuyện này làm sao có thể nói lừa gạt đây?

Thanh sam nam tử oan uổng kêu lên:

– Ta có ép buộc ngươi mua sao?

Con ngươi của hắn đảo một vòng, cười nói:

– Đúng rồi, ta dẫn ngươi đi một chỗ tốt, bảo đảm cho ngươi luận võ chọn rể tỷ lệ thắng muốn cao hơn một bậc.

Hắn không nói lời gì, lôi kéo Lý Vân Tiêu chạy ra ngoài, cũng không để ý người phục vụ ở sau lưng liều mạng kêu gào.

Hai người ở trong thành lấy tốc độ cực nhanh chạy vội, đến trước một tiểu viện, thanh sam nam tử rất có thâm ý nhìn Lý Vân Tiêu một chút, nói:

– Không nhìn ra thực lực của ngươi chỉ là ngũ tinh Vũ tông, nội tình lại rất thâm hậu, đuổi theo bước tiến của ta ngay cả hô hấp cũng không gấp một thoáng.

Thần thức của Lý Vân Tiêu quét qua, phát hiện trong viện kia dĩ nhiên vô cùng rộng lớn, chí ít tụ tập mười mấy tên vũ giả, nhưng thực lực đều vô cùng có hạn, Vũ Tôn trở lên chỉ có mấy người, hắn hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, nói:

– Đây là địa phương nào?

– Theo ta đi vào liền biết rồi.

Thanh sam nam tử mang theo hắn trực tiếp đi vào, bên trong có vài tên hộ vệ, vừa nhìn thấy thanh sam nam tử liền gật đầu lấy lòng, hai người trực tiếp đi vào một gian chính sảnh trong đó, thanh sam nam tử vào cửa liền hô:

– Đăng ký đăng ký, đừng ngủ, tới bạn mới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.