Huyết Hải Thâm Thù

Chương 4: Liên Hoa thi kế cứu anh hùng




- Ân!

Ba chữ ngắn ngủi, làm cho Tề Nhạc cảm thấy rất ấm áp, trong nơi này không còn Phách Vương Long, mà là một hiền thê lương mẫu bình thường, nhưng mà, Tề Nhạc không có thời gian đi suy nghĩ những thứ này, bởi vì đột nhiên hắn phát hiện cảm giác nguy hiểm, mà cảm giác nguy hiểm này tới từ Minh Minh, thông qua tâm linh tương thông.

Hắn cảm thấy mình thanh tỉnh rất không đúng lúc, Minh Minh tu luyện Thăng Vân Quyết bị khí tức Kỳ Lân và huyết mạch Kỳ Lân ảnh hưởng, lại đột phá liên tiếp trong thời gian ngắn, vừa vặn tăng lên tới mức mấu chốt đột phá năm vân, mình vừa tỉnh, khí tức Kỳ Lân suy yếu nên giảm bớt tác dụng phụ trợ, hơn nữa vào thời khắc này, tâm thần Minh Minh phát sinh chấn động, cho nên vân lực bị hỗn loạn, tuy nhìn Minh Minh không có dị dạng, nhưng tức giận của nàng vẫn thông qua tâm ý truyền vào trong nội tâm của Tề Nhạc, không kịp nói nhiều với Hải Như Nguyệt, lập tức bắn người tới, phiêu nhiên xuất hiện sau lưng Minh Minh, song chưởng ấn lên bả vai của nàng.

Hải Như Nguyệt nhìn thấy động tác của Tề Nhạc liền giật mình, nhưng kinh ngạc ngắn ngủi, mặc dù nàng không có tâm ý tương thông với Minh Minh, nhưng lập tức nhìn ra lo lắng của Tề Nhạc và hiểu rõ.

Bốn sắc quang mang nương theo khi tức cường đại hiện ra trên người Tề Nhạc, bao phủ lấy thân thể Minh Minh như một cái kén lớn, hắn mở to đôi mắt của mình ra, quang ảnh Kỳ Lân hiện ra sau lưng của hắn, khí tức Kỳ Lân mạnh mẽ tràn ngập khắp phòng.

Tề Nhạc bốn vân đã có thể so sánh được với Hải Như Nguyệt sử dụng Bản Chúc Tương Dị Hóa giai đoạn thứ hai. Đương nhiên còn mạnh hơn Minh Minh sắp đạt tới cảnh giới năm vân nhiều lắm, dưới tác dụng của khí tức Kỳ Lân tinh thuần, cưỡng ép kiềm chế vân lực tán loạn trong kinh mạch của Minh Minh hiện giờ, tuy tăng vân lực lên phải dựa vào bản thân để hoàn thành.

Nhưng có Tề Nhạc phụ trợ, Minh Minh không hề cố kỵ mà vượt qua cửa ải, huống chi khí tức Kỳ Lân còn có tác dụng tăng phúc, thời điểm cơ thể Minh Minh đạt tới cực hạn thì run lên, cơ hồ chỉ trong chốc lát, thân thể của nàng tản mát hào quang bảy màu diễm lệ, mặc dù không có tiến vào trạng thái dị hóa, nhưng mái tóc ngắn trên đầu bao phủ hào quang bảy màu, kim quang nhàn nhạt vây chung quanh hào quang bảy màu cũng mạnh mẽ hơn trước.

Sau khi vân lực bộc phát liền thu liễm trở lại, quang mang trong mắt Tề Nhạc hiện ra, hét lớn một tiếng.

- Lâm.

Minh Minh cảm giác kinh mạch trong người của mình như biến mất ngay lập tức, năng lượng thuộc tính khổng lồ tiến vào trong người của nàng, vân lực ngưng tụ đạt tới độ cao trước nay chưa từng có, tuy vân lực không có bao nhiêu biến hóa, nhưng cảnh giới năm vân lại mạnh hơn vài phần.

Thở dài một hơi, Tề Nhạc chậm rãi thu hồi vân lực vào trong người mình, hào quang trong mắt khôi phục bình thường, mỉm cười, hướng Hải Như Nguyệt nói:

- Nguy hiểm thật, khá tốt phát hiện sớm, nếu không Minh Minh sợ rằng sẽ bị tẩu hỏa nhập ma.

Như Nguyệt nhìn qua Minh Minh đang bình ổn vân lực trong người, nói:

- Không nghĩ tới tốc độ tăng thực lực của nàng nhanh như vậy, Tề Nhạc, tình huống thân thể của anh hiện giờ thế nào? Đại sư nói anh tiêu hao tiềm lực của mình quá độ mới khiến thực lực của mình tăng lên tầng thứ hai, em biết rõ khát vọng thực lực của anh rất mạnh mẽ, sau này không nên làm như vậy nữa, tuy em không rõ phương pháp tu luyện của Kỳ Lân là thế nào, nhưng vi phạm quy luật tự nhiên là không tốt.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Anh cũng không nghĩ Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp lại bá đạo như vậy, yên tâm đi, thân thể của anh đã khôi phục lại một ít rồi, chờ chúng ta đi gặp mặt đám người của giáo đình kia xong, có lẽ cũng là lúc khôi phục toàn bộ.

Như Nguyệt ôn nhu gật đầu, nói:

- Anh có muốn ăn gì không?

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Đương nhiên muốn, anh phát hiện, muốn khôi phục tiềm lực bản thân, trừ nghỉ ngơi ra, ăn là chuyện phi thường trọng yếu, đi thôi, hai người thủ hộ anh nên chưa ăn cơm đúng không, Minh Minh vừa đạt tới cảnh giới năm vân, còn cần tu luyện một thời gian ngắn để tích lũy vân lực, khí tức của anh tương liên chặt chẽ với nàng, có vấn đề cũng phát hiện trước tiên, chúng ta nên đi xuống ăn cơm thôi.

Tề Nhạc vừa ăn xong phần cơm của mười mấy người xong, lại nhận được điện thoại của Nhạc Nguyên gọi tới.

- Tề tiên sinh, anh khỏe.

Tề Nhạc nói:

- Hình như ngày mai mới là thời gian chúng ta gặp mặt mà, anh điện thoại cho tôi hơi sớm.

Nhạc Nguyên mỉm cười nói:

- Sớm vẫn tốt hơn muộn, không phải vậy sao? Không biết Tề tiên sinh đã chuẩn bị thế nào rồi?

Tề Nhạc nhìn qua Như Nguyệt bên người, nói:

- Bên chúng tôi không có gì, tùy thời có thể xuất phát. Anh thì sao?

Nhạc Nguyên như có điều suy nghĩ, trả lời:

- Tôi thấy như thế này, Tề tiên sinh, bây giờ chúng ta gặp mặt, tôi sẽ đem những tình huống cụ thể của mình nắm giữ nói ra một chút, thời gian xuất phát vẫn ấn định là ngày mai.

Tề Nhạc nói:

- Tốt, anh nói địa điểm đi.

Tuy tạm thời hợp tác với giáo đình là có lợi, nhưng đối với hắn mà nói, hiện giờ hắn rất muốn biết mục đích chinh thức của người phương tây tìm tới phương đông này.

Nhạc Nguyên nói địa chỉ một quán cà phê gần khu vực phồn hoa trong nội ô Kinh Thành rồi cúp điện thoại.

Như Nguyệt hỏi:

- Hắn nói như thế nào?

Tề Nhạc nói:

- Hắn hẹn gặp mặt, em sẽ đi theo anh. Ah, đúng rồi, bảo Từ Đông hộ pháp cho Minh Minh đi.

Tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều tu luyện trong biệt thự Long Vực, sau trận chiến với Hắc Ám Quốc Hội lúc trước, tất cả mọi người có cùng suy nghĩ như Tề Nhạc, chỉ có thực lực chân chánh mới là thứ bảo hiểm tốt nhất, cho nên lúc này đều tu luyện trong phòng của mình. Ngay cả Hồ Quang cùng Dịch An đều ở lại trong biệt thự Long Vực, sự vụ trong Thánh Hỏa Giáo đã sớm đi vào quỹ đạo, đối với bọn họ mà nói, rời đi mười ngày nửa tháng không có vấn đề gì.

Tuy vừa mới gia nhập hàng ngũ chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, bọn họ cũng không quá trọng tình nghĩa, nhưng tính bài ngoại trong nội tâm rất mạnh, mà hai gia hỏa này lại e thiên hạ không loạn, lần này người phương tây đến Viêm Hoàng, bọn họ ước gì được đánh một trận, cho nên căn bản không có cân nhắc cái gì khác, ngày hôm qua đã đáp ứng Trát Cách Lỗ đại sư lưu lại, tham gia hành động lần này.

Như Nguyệt lái chiếc xe Lamborghini thể thao mang Tề Nhạc vào nội thành, lúc bọn họ đi vào cửa của quán cà phê, lập tức hấp dẫn không ít chú ý của người đi đường, đương nhiên, Tề Nhạc tự động bị loại bỏ, mỹ nữ Như Nguyệt lái chiếc xe Lamborghini mới là hấp dẫn chính, không bị chú ý mới là lạ chứ. Nhưng mà, lại không có một ai dám tới gần, dù sao, Như Nguyệt trừ Tề Nhạc ra, lạnh lùng như hóa thành thực chất của nàng không tiếp nhận bất cứ kẻ nào tới gần.

Nhạc Nguyên phi thường đúng giờ, hắn đã tới trước, thấy Tề Nhạc cùng Như Nguyệt đi vào quán cà phê, lập tức mời bọn họ tới. Nhạc Nguyên chọn vị trí hẻo lãnh và an tĩnh nhất, hiện tại vừa qua giữa trưa, trong quán cà phê phi thường yên tĩnh, rất thích hợp nói chuyện phiếm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.