Huyền Thoại Trở Về Từ Tương Lai

Chương 4




- Ta vừa nhìn kỹ một chút, động phủ kia của người dường như là một thể với đại điện này. Vừa rồi có thể tiến lên, không bằng lại thử một chút. Nếu thành công, ngươi là chủ nhân của động phủ, hoàn toàn có thể thông qua động phủ tiến vào đại điện!

Đạm Đài Lăng Nguyệt chỉ về phía trước rồi nói.

- Ồ?

Nghe thấy nàng nói vậy, Nhiếp Vân ngẩng đầu nhìn lên, quả nhiên hắn nhìn thấy đại điện trước mắt có chút tương tự với Tử Hoa động phủ.

- Thử một chút xem!

Hai mắt, âm thầm tán thưởng Đạm Đài Lăng Nguyệt quan sát tỉ mỉ, bàn tay tạo thành trảo, Tử Hoa động phủ lập tức từ trong cơ thể hắn bay ra. Dần dần bành trướng, rất nhanh đã khôi phục độ lớn vốn có.

Động phủ khôi phục như ban đầu, Nhiếp Vân mới phát hiện ra quả thực nó với đại điện này cũng không kém là bao. Giống như Tử Hoa động phủ là từ đại điện này, mạnh mẽ cắt ra một khối vậy.

- Qua đi!

Thấy một màn như vậy, pháp lực hùng hậu của Nhiếp Vân giơ động phủ lên, chỉ về phía đại điện.

Ầm Ầm!

Một tiếng vang rất lớn vang vọng, động phủ và đại điện trước mắt va chạm lại, lực lượng vô cùng vô tận cuồn cuộn nổi lên. Trong nháy mắt toàn bộ đại điện cùng với động phủ tỏa sáng.

Ầm Ầm!

Hai cái đồ vật này kết nối vào một chỗ, hoàn mỹ không chút sứt mẻ. Nhiếp Vân lập tức cảm thấy Tử Hoa động phủ dườn như đã chạm vào thứ gì đó. Trận pháp vốn bị Nhiếp Đồng phá vỡ lần nữa khôi phục, còn trở nên cường đại hơn. Mà ngay cả vĐan Điền Huyệt Khiếu cảnh đỉnh muốn xé nát nó cũng có chút khó khăn.

Răng rắc! Răng rắc!

Tám cung điện bảo tàng trong động phủ, hai cái cửa đá cuối cùng còn chưa mở ra cũng mở ra toàn bộ. Tử Hoa động phủ cùng hô ứng với đại điện trước mắt, biến thành chín điện phủ.

- Thì ra là thế…

Thấy một màn như vậy, Nhiếp Vân sửng sốt, lập tức hiểu ra.

Tử Hoa động phủ tổng cộng có mười đại điện. Trong đó cái đầu tiên là ngoại điện, chỉ dùng để làm nơi tu luyện, cũng là nơi hắn ở nhiều nhất. Một cái ở sau cùng là nơi cơ quan, trận pháp, khống chế động phủ. Hiện tại cẩn thận nhớ lại, hai thứ này một cái tương đương với tầng hầm vậy. Trên thực tế động phủ chỉ có tám đại điện.

Đại đạo thế gian từ một thành ba, từ ba thành chín, chín mới phù hợp với đại đạo. Giống như Linh Tê Luyện thể quyết của hắn vậy. Tổng cộng có chín tầng. Kim Cương Lưu Ly thể cũng có chín tầng. Cửu Chuyển Niết Bàn Công cũng có cửu chuyển....

Tám điện phủ quả thực không phải hoàn mỹ nhất, Hạ Dương thân là Võ Đạo sư, lại là người có thực lực mạnh nhất Phù Thiên đại lục, làm sao có thể sơ sẩy như thế chứ? Xem ra bản thân Tử Hoa động phủ cũng có chín điện đường. Chỉ là lại bị hắn dùng đại thủ pháp cắt ra một cái, còn lại bỏ vào trong Khí Hải đại lục.

Suy cho cùng, uy lực quá mạnh.

- Quả nhiên có thể đi vào.

Tử Hoa động phủ bản đầy đủ, không chút sứt mẻ nào. Lúc này Nhiếp Vân mới cảm thấy toàn bộ động phủ nằm trong tầm tay, chỉ cần một ý niệm là có thể tự do tiến vào đại điện vừa rồi.

- Đừng phản kháng, ta mang nàng đi vào trong!

Nhiếp Vân cười, nhìn về phía Đạm Đài Lăng Nguyệt rồi nói.

- Được!

Đạm Đài Lăng Nguyệt gật gật đầu, cũng không có phản kháng.

Sưu!

Dưới một ý niệm, hai người lập tức biến mất tại chỗ, tiến vào đại điện, cũng chính là điện thứ chín trong Tử Hoa động phủ.

- Quá nhiều bảo bối a!

Vừa mới tiến vào bên trong thì Nhiếp Vân đã nhìn thấy trên mặt đất có vô số bảo bối. Chỉ riêng Linh Binh tuyệt phẩm cũng đã có mấy trăm kiện, linh thạch, dược liệu vô số.

- Cảm ứng một chút, nhìn xem thứ có thể làm cho Pháp quyết vô danh vận chuyển ở nơi nào.

Trong lòng khẽ động, Nhiếp Vân lặng lẽ điều động Pháp quyết vô danh.

Ầm Ầm!

Vừa mới cảm ứng thì ánh mắt của hắn đã dừng lại trên một khoáng thạch cực lớn ở trong đại điện.

Cả khoáng thạch này đen kịt, cao chừng hai thước, nhìn không ra là tài liệu gì. Nhưng mà chỉ cần vừa nhìn cũng đã biết nó rất là cứng rắn, mang theo sắc thái hỗn độn.

- Sao lại.. Lớn như vậy? Lớn như vậy có thể làm cho ta mở ra được bao nhiêu đan điền đây chứ?

Nhìn khoáng thạch trước mắt, Nhiếp Vân nhịn không được mừng rỡ như điên.

Trước đó khi thấy những thứ ẩn chứa khí tức đặc thù. Nhiều nhất cũng chỉ lớn bằng quả bóng. Nhỏ nhất thì còn không lướn bằng bàn tay. Chưa từng có thứ nào lớn như thế này. Như vậy bên trong ẩn chứa bao nhiêu khí tức đặc thù chứ, có thể diễn sinh được đan điền đây?

Vừa nghĩ cũng đã làm cho người ta chờ mong a!

Thầm hít sâu một hơi, cưỡng chế đè nén sự khiếp sợ trong lòng. Nhiếp Vân muốn nhanh chóng đi tới để rút khí tức đặc thù ra. Chỉ là, hắn do dự một chút rồi vẫn ngừng lại..

Tuy rằng hắn vô cùng tin tưởng Đạm Đài Lăng Nguyệt, thế nhưng chuyện Pháp quyết vô danh có thể thay đổi thiên phú, vẫn không nên để cho nàng biết thì hơn. Bởi vì chuyện này thật sự rất nghịch thiên, một khi truyền ra bên ngoài, chắc chắn sẽ tạo thành một trận tinh phong huyết vũ.

- Ta đi phía trước nhìn qua một chút!

Trong lúc đang suy nghĩ nên nói với nàng thế nào thì đột nhiên hắn thấy nàng chỉ về phía trước. Sau đó thân thể mềm mại nhoáng một cái, nhanh chóng đi về phía trước, trong nháy mắt đã biến mất trước mắt.

- Cám ơn nàng!

Nhiếp Vân biết, nhất định nàng đã nhìn thấu vẻ mặt trù trừ của mình. Nàng biết mỗi người đều có bí mật không tiện nói ra cho nên mới lấy cớ rời đi. Nghĩ vậy, trong lòng hắn không khỏi cảm động không thôi.

- Pháp quyết vô danh vận chuyển, thăng cấp huyết thống, thiên phú!

Biết nàng rời đi như vậy, trong khoảng thời gian ngắn nhất định sẽ không trở về, Nhiếp Vân không còn cố kỵ nữa. Thân thể nhảy lên, bàn tay tạo thành chưởng đặt lên trên khối khoáng thạch lớn này.

Sưu Sưu!

Khoáng thạch ở trước mặt, Pháp quyết vô danh nhất thời sôi trào lên, bắt đầu hưng phấn mà xoay tròn.

- Diễn sinh đan điền!

Trong lòng thầm hô một tiếng, Pháp quyết vô danh dưới khí tức đặc thù thúc dục, hoàn toàn vận chuyển. Lần này khí hải còn chưa tăng lên thì huyết nhục đã rung động, lực lượng chậm rãi hình thành trong cơ thể.

Lần trước diễn sinh đan điền là ở Cực Quang Thành, dựa vào quyền trượng độc thủ vương cùng với một khối đá mới có thể may mắn thành công. Lần đó Pháp quyết vô danh chỉ vận chuyển được một nửa là lập tức ngừng lại. Vốn hắn tưởng rằng ở Kiếm Thần tông có thể tìm được thứ có thể khiến cho nó vận chuyển, chỉ là lại phát hiện ra nó chỉ mở khí hải.

Đến lần này, Pháp quyết vô danh vận chuyển một lần thì Nhiếp Vân đã biết lần ở Cực Quang Thành kia là diễn sinh đan điền!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.