Hướng Tử Nhi Sinh

Chương 7: Nữ chủ nhân cuối cùng cũng trở về




Triệu Tinh Yến trầm ngâm, bỗng nhiên trợn hai mắt, nói: - Huynh kéo tay ta làm gì?

Lý Kỳ ho một tiếng, nói: - Ta nói cho muội biết thế nào là yêu, chúng ta là người yêu, đương nhiên nắm tay, hôn nhẹ đều là chuyện bình thường.

Triệu Tinh Yến xì một tiếng, nói: - Hạ lưu.

Muốn rút tay lại, nhưng Lý Kỳ lúc này sống chết không thả ra, trên tay nàng lúc này không có kiếm, ta còn sợ nàng sao? Chiếm tiện nghi, vẻ mặt còn buồn bực nói: - Yến Phúc, lời này của muội rất làm tổn thương lòng tự ái của ta, phụ nữ trên thế gian muốn ta nắm tay không có trăm ngàn cũng có tám vạn, nhưng ta còn không nắm. Trong lòng ta chỉ nhớ mỗi muội, thế nhưng trong lòng muội chỉ có mỗi quốc gia đại sự, ta thật sự không biết, người yêu của ta yêu Đại Tống hơn, hay yêu ta hơn.

Triệu Tinh Yến sửng sốt, trong lòng trào dâng cảm giác áy náy, hơi hoảng hốt nói: - Huynh đừng hiểu lầm, ta --- ta đã đồng ý là thê tử huynh, đương nhiên là yêu huynh, chỉ có điều --- chỉ có điều trên vai huynh hiện giờ còn gánh vác trách nhiệm nặng nề, ta không muốn huynh trầm mê trong nữ sắc.

Đôi mắt giảo hoạt của Lý Kỳ đảo một cái, trong lòng tràn đầy chờ mong nói: - Muội thấy thế nào?

Sắc mặt Triệu Tinh Yến đỏ bừng, giọng nói nhỏ như muỗi kêu nói:

- Đưa thân mình giao cho huynh.

Tim Lý Kỳ đập rộn lên, mừng rỡ như điên, hoá ra nàng tốt như vậy, vậy mà còn làm ta phải động não nhiều như thế, sớm biết như thế, ta đã --- thất sách, thật sự là thất sách! Nam Ngô, cũng không còn cách nào, bà xã ta dùng việc này để hấp dẫn ta, ta hiện tại có thể tuyên bố, ngươi xong rồi, ngươi hoàn toàn xong rồi. Miễn cưỡng ép lại vui sướng trong lòng, ngoài miệng lại nói: - Thôi đi, muội đừng có an ủi ta, ta biết rằng đây chỉ là kế tạm thời thích ứng của muội. Muội yên tâm, chuyện nên làm ta nhất định sẽ không từ bỏ.

Triệu Tinh Yến thấy Lý Kỳ không tin mình, hừ nói: - Triệu Tinh Yến ta tuy chỉ là một nữ tử, nhưng cũng biết lời nói ngàn vàng.

Lý Kỳ thiếu chút nữa nhảy dựng lên, lập tức nói:

- Này, đây chính là muội nói, lời này của muội, vạn kim của ta cũng không đập vỡ được.

Triệu Tinh Yến bừng tỉnh hiểu ra, biết mình bị lừa, nhưng nàng cũng không tức giận, ngược lại chỉ cảm thấy trong lòng như được bôi một lớp mật ong, vô cùng ngọt ngào, bất đắc dĩ gật đầu, đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay nhột nhột, bỗng rút bàn tay lại. nói: - Huynh gãi tay ta làm gì?

- A? Không kìm lòng nổi, không kìm lòng nổi.

Mồ hôi lạnh của Lý Kỳ chảy ra đầm đìa, ánh mắt dừng lại cái miệng nhỏ nhắn gợi cảm hơi mở ra của Triệu Tinh Yến, có cảm giác tâm ngứa khó nhịn, thầm nghĩ, chẳng lẽ phương pháp dưỡng sinh của Quái Cửu Lang kia có hiệu quả, vẫn là nín hỏng rồi. Xoa xoa tay cười nói: - Yến Phúc, chúng ta cũng đã sống chết bên nhau, hôn môi, đây hẳn không phải là trầm mê nữ sắc.

- A?

Triệu Tinh Yến sửng sốt, nếu là lúc trước, nàng nhất định sẽ một cước đá bay Lý Kỳ, nhưng lúc này thấy khuôn mặt chờ mong của Lý Kỳ, lại có phần không đành lòng, nghĩ thầm rằng, dù sao hắn cũng đã từng hôn. Nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại nhẹ nhàng khép đôi mắt đẹp lại, trong lòng vừa ngượng ngùng, lại có một phần chờ mong, chỉ thấy tim đập nhanh hơn, cảm giác nói không ra lời.

Ôi chao!! Thật hấp dẫn, xem ra hôm nay ta có vận đào hoa rồi. Lý Kỳ nhìn Triệu Tinh Yến, nuốt nước miếng, nói:

- Muội không nói lời nào, xem như là đồng ý nhé. Khi nói chuyện, hắn đã nhẹ nhàng đưa đầu sát tới, trong đầu vẫn còn đang suy nghĩ, nên hôn kiểu quân tử, hay là hôn kiểu nồng nhiệt đây? Thôi kệ, cứ hôn trước rồi nói sau. Mắt thấy đôi môi đỏ mọng gần trong gang tấc, hắn bỗng nhiên nhướn mày, như đang trầm ngâm, mở miệng nói: - Yến Phúc, cái hôn này trước tiên ta thiếu muội được không.

Triệu Tinh Yến mở mắt ra, kinh ngạc nhìn Lý Kỳ.

Vẻ mặt Lý Kỳ khó xử, nói: - Ta có thể đưa ra một yêu cầu nhỏ được không?

Triệu Tinh Yến rất muốn đánh người, nhẫn nhịn cơn giận hỏi: - Yêu cầu gì?

Lý Kỳ nói: - Muội đừng cứ mãi mặc đồ đàn ông, khiến ta không thể hạ miệng xuống được --- ai --- ai ôi!!! Chân của ta, đau chết mất. Hắn đột nhiên nhảy dựng lên, cầm chân phải của mình, sắc mặt tái xanh. Triệu Tinh Yến tuy là nữ tử, nhưng cũng là người tập võ, tức giận đạp hắn một cước, uy lực không hề nhỏ, Lý Kỳ đau tới mức kêu lên oa oa, nói: - Muội không đồng ý có thể thương lượng lại --- đâu cần phải giẫm lên ta.

Triệu Tinh Yến cắn chặt hàm răng trắng ngà nói: - Đáng đời, ai bảo huynh chà đạp ta như vậy. Đúng là gặp phải tiện nhân, thật sự chưa thấy ai ti tiện như vậy.

Ai ôi!! Người phụ nữ này đúng là xuống chân được. Khí lực so với Nghi Nô còn mạnh hơn. Lý Kỳ dựa vào lý cãi:

- Ta chỉ là có chuyện thì nói chuyện thôi, muội rõ ràng là một người phụ nữ, vì sao luôn thích mặc quần áo đàn ông?

Lý Kỳ quen biết Triệu Tinh Yến đã rất nhiều năm rồi, nhưng số lần thấy Triệu Tinh Yến mặc đồ phụ nữ không quá một hai lần, nhưng mỗi lần thấy nàng mặc, Lý Kỳ đều giật nảy mình, phải biết rằng hai lần Triệu Tinh Yến mặc kia nhìn cực kì bình thường, vì vậy trong lòng Lý Kỳ thật sự rất muốn xem nếu Triệu Tinh Yến mặc bộ quần áo tuyệt mĩ kia thì sẽ đẹp như thế nào.

Triệu Tinh Yến hừ nói: - Nếu như ta mặc đồ phụ nữ đi tới đi lui trong quân doanh, vậy còn ra thể thống gì.

- Nhưng đây không phải là quân doanh.

- Vậy cũng có nhiều thứ không tiện, sau này cũng đừng mơ hôn ta nữa.

- Cmn! Không phải đâu.

Lý Kỳ vội vàng buông chân ra, bất chấp đau đớn, ngồi bên cạnh Triệu Tinh Yến, nói: - Yến Phúc, ta không nói đùa, biết không.

Triệu Tinh Yến hừ một tiếng, quay đầu đi, lười phản ứng lại tên khốn kiếp này.

Không phải là nàng giả bộ thanh cao, nàng quả thật không chú trọng những việc này, Tần phu nhân thì xem như thanh tâm quả dục rồi, nàng còn thanh tâm quả dục hơn cả Tần phu nhân, hoặc có thể nói nàng hoàn toàn không hề để ý tới những chuyện này, thậm chí là chán ghét, bởi vì nàng rất hận tại sao mình chỉ là một người phụ nữ. Nói cách khác, nàng có thể vì Đại Tống chinh chiến sa trường, đây mới là giấc mộng của nàng, nàng không thích cuộc sống chỉ ân ân ái ái.

Này, cho nàng ba phần thể diện, nàng muốn mở phường nhuộm đúng không, ta làm đàn ông cũng quá mặt mặt. Lý Kỳ giả vờ cả giận nói: - Muội có tin hiện tại ta sẽ cường hôn muội.

- Huynh dám?

Triệu Tinh Yến trợn mắt, nghiễm nghiêm trở thành tư thế nữ vương.

- Không dám.

Lý Kỳ lập tức ủ rũ, nghĩ thầm rằng, ta đánh không lại nàng, nếu đánh thắng được, ta đã sớm hành quyết nàng, sao có thể để nàng ở đây kiêu ngạo. Cứ chờ xem đấy.

Triệu Tinh Yến thấy vẻ mặt muốn chấm dứt chiến tranh của Lý Kỳ, phù một tiếng, bật cười, nhưng lập tức sa sầm mặt nói: - Hiện tại mời huynh ra ngoài trước.

Lý Kỳ không vui nói: - Ta chỉ đưa ra một yêu cầu nho nhỏ, muội đâu cần phải giận dữ vậy chứ.

Triệu Tinh Yến thấy vẻ mặt hắn không hài lòng, trong lòng biết hắn đã hiểu lầm, hơi thẹn thùng nói: - Chỉ là ta muốn thay quần áo mà thôi.

- Tắm rửa thay quần áo? Lý Kỳ ngây ngốc hỏi.

Triệu Tinh Yến bất đắc dĩ gật đầu, người này biết rõ rồi còn hỏi, còn giả bộ như thật thà chất phác. Nàng luyện kiếm xong, đổ đầy mồ hôi, cả người không thoải mái.

Lý Kỳ rất thật thà chất phác nói: - Ta cũng muốn tắm rửa, tắm cùng nhau được không? Đến lúc đó muội có thể giúp ta chà lưng, ta cũng có thể giúp muội chà lưng, một công đôi việc, hai bên cùng thắng! Ata còn phải đến chỗ Thập Nương xem thuốc đã chuẩn bị thế nào rồi, chúng ta tranh thủ đi sớm một chút để gặp lại bọn Nhạc Phi.

Mắt lạnh của Triệu Tinh Yến thoáng nhìn một cái, Lý Kỳ cũng rất tự giác đứng lên, đi về phía cửa, bỗng nhiên hắn xoay đầu lại, cẩn thận dò hỏi:

- Yến Phúc, muội tính nụ hôn kia khi nào mới thực hiện?

- Huynh còn dám nhắc tới?

Mày liễu Triệu Tinh Yến dựng thẳng, một tay quơ chén trà trên bàn chuẩn bị ném.

Lý Kỳ nhất thời hoảng sợ chạy trối chết, thầm nghĩ, cmn, sớm biết như vậy vừa rồi đã hôn rồi, yêu cầu cao như vậy làm gì, thật sự là thiệt thòi lớn. Không thể nghĩ phụ nữ có chồng tính tình vẫn táo bạo như vậy, thôi, thôi, thôi, đầu năm nay họ Triệu chính là trâu, tại sao Mao lão tử không xuyên đến triều Đường vậy?

----------oOo----------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.