Hương Thơm Băng Đá Như Xưa

Chương 7




- Thật sao.

Lâm Tiêu cũng cười nhạt một tiếng:

- Ngươi nắm chắc như thế?

Cổ Thần khẽ giật mình, cầm kiếm nơi tay, bình thản nói:

- Đây không phải có nắm chắc, mà là bản thân ta tự tin tuyệt đối, nhìn biểu lộ của ngươi dường như rất có lòng tin đấy, chẳng lẽ ngươi cũng lĩnh ngộ đao ý? Nhưng mà thật đáng tiếc, cho dù ngươi lĩnh ngộ đao ý cũng không dùng được gì, kiếm ý của ta đạt tới tiểu thành, đủ để nghiền áp bất cứ đao ý bình thường gì.

Lâm Tiêu lắc đầu, nói:

- Có tự tin là chuyện tốt, nhưng mà quá mức tự tin chính là ngu xuẩn.

Ánh mắt Cổ Thần híp mắt, trong ánh mắt Lâm Tiêu không nhìn ra sợ hãi và lùi bước.

- Đã như vậy, tiếp chiêu đi!

Không có giữ thực lực, kiếm ý Cổ Thần bắn ra rất mạnh, hóa thành một cột sáng chói lóa, đồng thời trường kiếm bên hông Cổ Thần đã rút ra khỏi vỏ, một đạo kiếm áp hư vô áp tới trước mặt Lâm Tiêu, thổi bay tóc đen trên trán của hắn.

BOANG...

Lâm Tiêu mặt không biểu tình, chiến đao trong tay rút ra, chém ra một đao vô cùng bình thường, lập tức chém vào mũi kiếm Cổ Thần, từ đó bắn ra nguyên lực hùng hậu.

Chiến đao màu xanh và trường kiếm va chạm với nhau, hai nguyên lực trùng kích không ngừng đan vào nhau, bắn ra ánh sáng chói lòa, nguyên lực bắn ra bốn phía.

- Đao khí thật mạnh đáng tiếc không có lĩnh ngộ đao ý cũng vô dụng, kiếm ý tiểu thành, phá cho ta!

Cổ Thần gầm lên giận dữ, kiếm ý lăng lệ phóng thẳng lên trời, trường kiếm ẩn chứa uy lực vô cùng mạnh mẽ, khí tức nguyên lực tăng lên gấp mấy lần.

Xuy xuy xùy!

Kiếm ý tiểu thành bức bách, chiến đao trong tay Lâm Tiêu phóng xuất khí tức nguyên lực bị trấn áp, đao khí không ngừng bị Cổ Thần đẩy lùi.

- Thú vị!

Lâm Tiêu rút đao, rồi sau đó trở tay chém ra một đao.

- Luân Hồi Đao Quyết -- Tứ Quý Luân Hồi Đao!

Một đạo đao mang sáng ngời bắn ra, trong đó ý cảnh xuân hạ thu đông không ngừng hiện ra, trong chốc lát Cổ Thần cảm giác mình như đang đi trên thảo nguyên ấm áp, gió mát ấm áp không ngừng thổi qua, ngay sau đó lại tiến tới mùa hè biển cả vô tận, gió từ biển cả vô tận thổi tới, sau đó là trời thu đìu hiu, lá khô vô tận bay phất phơ, cuối cùng chính là mùa đông giá lạnh, bông tuyết đầy trời, hà hơi biến thành băng.

- Ý cảnh thật mạnh!

Cổ Thần biến sắc, ánh mắt ngưng trọng, nghiêm túc nói:

- Đáng tiếc ý cảnh của ngươi dù mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng mạnh hơn kiếm ý tiểu thành của ta.

Ầm ầm!

Cổ Thần toàn lực thôi phát kiếm ý, một đạo kiếm ý vừa thô vừa to đánh ra, không ngừng chém mạnh xuống, trong tiếng răng rắc, Lâm Tiêu bổ ra Tứ Quý Luân Hồi Đao bị đánh nát, hóa thành nguyên lực đầy trời bắn ra bốn phía.

- Kiếm ý tiểu thành không tệ, nhưng mà đánh trúng ta thì nói sau.

Lâm Tiêu đạm mạc cười cười, thân thể biến mất.

Trong tiếng nổ vang cực lớn, kiếm quang sáng ngời chém mạnh vào hào quang màu xanh da trời và nổ vang kịch liệt, lại mất đi thân ảnh Lâm Tiêu.

- Nhanh thật, nhưng mà ngươi nhanh hơn kiếm khí của ta hay sao?

Cổ Thần mặt không biểu tình, trở tay đột nhiên đâm ra hơn mười kiếm.

Xuy xuy xùy!

Kiếm khí vô cùng tunh hoành, bao phủ toàn bộ lôi đài, không có chút lỗ thủng nào cả.

- Công kích dù rộng, đáng tiếc uy lực giảm nhiều.

Chiến đao xoay tròn, Lâm Tiêu dễ dàng chém tan những kiếm khí ngăn cản trước mặt mình, kiếm ý tiểu thành của Cổ Thần dù mạnh, nhưng nhất định phải công kích trúng hắn thì mới có tác dụng, bằng vào kiếm khí thì uy lực giảm đi rất nhiều.

- Cũng đủ đánh chết ngươi rồi.

Ánh mắt Cổ Thần lăng lệ, trường kiếm trong tay hóa thành hư ảnh, kiếm khí đầy trời bao phủ như mưa, ngăn cản tất cả đường lui của Lâm Tiêu.

- Thực lực Lâm Tiêu không tệ, tạo nghệ đao pháp kinh người, đáng tiếc dường như không có lĩnh ngộ đao ý.

Trọng tài mười tám tổ nhìn thấy cảnh này thì lắc đầu.

Trọng tài tổ chín vẫn quan sát Lâm Tiêu và thở dài, nói:

- Dùng thực lực Lâm Tiêu, nếu như lĩnh ngộ đao ý, tiến vào trước hai mươi không thành vấn đề, đáng tiếc...

Đao ý cùng kiếm ý kỳ thật cũng không phải cái nào mạnh hơn cái nào, nhưng lúc gặp tuyển thủ ngang cấp, một đối thủ lĩnh ngộ đao ý hoặc kiếm ý đấu với tuyển thủ không lĩnh ngộ đao ý kiếm ý, như vậy đối thủ sẽ bị khắc chế nghiêm trọng, trừ phi một phương lĩnh ngộ không vượt xa người khác bao nhiêu mới có khả năng thắng ngược, rất hiển nhiên, bọn họ nghĩ tu vi Lâm Tiêu còn chưa đạt tới khả năng này.

- Lâm Tiêu, ngươi không phải đối thủ của ta, nhận thua đi.

Đâm ra trên trăm kiếm, thân hình Cổ Thần nhanh chóng tới gần, một đạo ánh sáng sáng ngời hiện ra, nhắm ngay Lâm Tiêu đánh tới.

- Chưa hẳn.

Thần sắc Lâm Tiêu không thay đổi, Luân Hồi Đao Quyết thức thứ hai Nhật Nguyệt Luân Hồi Đao bỗng nhiên chém ra, ánh đao lăng lệ sáng lên, Cửu Chuyển Huyền Công cửu chuyển nguyên lực, ẩn chứa ý cảnh nhật nguyệt luân chuyển, giống như muốn thôn phệ thân thể Cổ Thần.

Ầm ầm!

Chiến đao sáng ngời va chạm, trong tiếng nổ vang kịch liệt, kiếm quang của Cổ Thần bị đánh nát, thân hình của hắn lui ra phía sau.

- Cái gì? Tại sao là Lâm Tiêu đánh lui Cổ Thần.

- Xảy ra chuyện gì, Cổ Thần không phải lĩnh ngộ kiếm ý tiểu thành sao, vì sao lại...

- Chẳng lẽ Lâm Tiêu cũng lĩnh ngộ đao ý? Không đúng, vừa rồi ta hoàn toàn không có cảm nhận được đao ý tồn tại, hay là ý cảnh đáng sợ?

- Nói chung, kiếm ý chính là ý cảnh thăng hoa, có lẽ đủ để nghiền áp bất luận ý cảnh bình thường gì.

Trên khán đài có âm thanh kinh ngạc vang lên.

Kỳ thật ý cảnh rất phiền toái, như Lâm Tiêu nắm giữ tứ quý luân hồi ý cảnh, nhật nguyệt luân hồi ý cảnh, thiên địa luân hồi ý cảnh, cùng với phong chi ý cảnh, còn như Vu Sơn Hà nắm giữ sơn hà ý cảnh hoặc những ý cảnh khác, tuy cường đại nhưng cũng có hạn, hơn nữa thường thường hòa tan vào trong chiêu thức. Mà đao ý, kiếm ý tuy càng hư vô mờ mịt, nhưng lại càng cường đại và thần bí khó lường, có thể nói đao ý cùng kiếm ý chính là ý cảnh thăng hoa của đao và kiếm, uy lực của nó tuyệt đối bao trùm trên ý cảnh.

Đây cũng là khi Vu Sơn Hà thi triển sơn hà ý cảnh vẫn bị kiếm ý của Cổ Thần phá tan.

Bởi vậy khi nhìn thấy Lâm Tiêu một đao đánh lui Cổ Thần thì người quan sát vô cùng giật mình.

- Không đúng, vừa rồi không chỉ ý cảnh phù hợp với đao pháp của đối phương, chính yếu nhất vẫn là nguyên lực, Lâm Tiêu tu luyện là công pháp gì, vì sao nguyên lực đáng sợ như thế, nguyên lực của ta so với hắn thì kém quá nhiều.

Sắc mặt Cổ Thần ngưng trọng, hắn giao thủ với Lâm Tiêu cho nên tự nhiên cũng biết nguyên nhân một đao của Lâm Tiêu , hoàn toàn là vì trong đó ẩn chứa nguyên lực quá mức kinh người, có chứa một loại xoay tròn cùng lực lượng phá hoại, làm cho kiếm ý tiểu thành của hắn bị phá vỡ.

Cũng nhìn thấu vấn đề này là rất nhiều cường giả Quy Nguyên Cảnh.

- Ha ha, ta đúng là quên, Lâm Tiêu tu luyện là Cửu Chuyển Huyền Công, xem khí thế này, Cửu Chuyển Huyền Công của Lâm Tiêu tối thiểu là bát chuyển.

Bạch Hồng Phi phó doanh chủ vuốt vuốt chòm râu cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.