Hướng Dẫn Xử Lý Rác Thải

Chương 7: Kinh hồn




Lục Thiếu Hoa về nhà ăn Tết truyền thống là chuyện thường tình, năm ngoái Lục Thiếu Hoa phải đi bên kia Trái Đất – Châu Phi nên không thể về nhà ra thì Tết năm nào hắn cũng đều về nhà.

Năm nay cũng vậy, mặc dù Tập đoàn Phượng Hoàng đang đối mặt với khủng hoảng nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn quyết định trải qua cái Tết sum họp, hơn nữa sau khi Lục Thiếu Hoa về nhà cũng cảm thấy rất đầy đủ, người lớn trẻ nhỏ đều đông đủ, tất cả đều tụ tập nói cười vui vẻ. 

Nhưng không khí vui vẻ này chỉ tồn tại tới mùng 2 Tết là kết thúc, còn về nguyên nhân thì phải bắt đầu từ hồi ức cuộc sống hai mươi năm trước của Lục Thiếu Hoa. 

Sáng mùng 2 Tết, Lục Thiếu Hoa đặc biệt dậy thật sớm, sau đó gọi Lý Thượng Khuê và Hà Cường bốn vệ sĩ bên cạnh hắn, mặc quần áo rồi đi về hướng bãi biển. 

20 năm trước, lúc Lục Thiếu Hoa vừa được tái sinh, hắn gần như mỗi buổi sáng đều chạy bộ trên bãi biển, cho tới khi hắn đi Thâm Quyến thì cách sinh hoạt đó mới chấm dứt, bây giờ đã hơn 20 năm, Lục Thiếu Hoa vẫn có đôi chút nhớ về thời gian 20 năm trước. 

Thật không dễ dàng gì có được tâm trạng thoải mái như vậy, Lục Thiếu Hoa liền quyết định đi bãi biển chạy bộ, để giải tỏa tâm trạng tiện thể ngắm mặt trời mọc khởi đầu cho một ngày mới trên biển, chỉ là lúc Lục Thiếu Hoa tới biển thì gió biển rất lớn khiến người ta có cảm giác lạnh giá. 

Đối với thời tiết như vậy thì hắncũng không để ý đến nhưng hắn chưa chạy được vài bước thì đột nhiên trong khoảnh khắc đó phát ra một tiếng “ pằng” , tiếp theo Lục Thiếu Hoa cảm thấy ngực đau nhói, sau đó dần mất đi ý thức. 

Đó chính là viên đạn, không sai, đó chính là đạn, viên đạn xuyên qua ngực Lục Thiếu hHa, có thể thấy rõ đầy máu, sau một cảm giác đau nhói tràn đến thì Lục Thiếu Hoa dần mất đi ý thức, trước mắt là một màu đen tối, không hay biết thế giới bên ngoài đang xảy ra gì nữa. 

Chuyện này xảy ra quá nhanh quá đột ngột, mấy người Lý Thượng Khuê chỉ kịp ngẩn ra, lúc họ kịp phản ứng thì thân người của Lục Thiếu Hoa đã mềm nhũn ngã xuống bãi biển. 

Họ rút súng ra phòng vệ, Lục Thiếu Hoa được bảo vệ ở giữa, Lý Thượng Khuê liền đỡ người Lục Thiếu Hoa, cầm điện thoại gọi, thông báo chuyện Lục Thiếu Hoa bị trúng đạn sau đó mới đỡ người Lục Thiếu Hoa dậy, bảo mấy người Hà Cường yểm trợ rồi nhanh chóng rời khỏi hiện trường. 

Lục Thiếu Hoa sống chết thế nào không ai biết, ngay cả Lý Thượng Khuê đang bế Lục Thiếu Hoa trên tay cũng không biết, không phải Lý Thượng Khuê không muốn biết mà chính là tình thế quá cấp bách, Lý Thượng Khuê cơ bản không kịp rờ thử xem Lục Thiếu Hoa còn thở hay không. 

Mạng sống của Lục Thiếu Hoa rất quan trọng, quan trọng đến mức liên quan tới tính mạng của hàng ngàn người, bây giờ hắn trúng đạn rồi, bất kể là còn thở hay không, ý nghĩ đầu tiên mà Lý Thượng Khuê nghĩ tới chính là bảo vệ cơ thể của Lục Thiếu Hoa trước và rời khỏi, nhanh chóng cấp cứu. 

May là nhà của hắn cách biển không xa, Lý Thượng Khuê ẳm hắn chạy về không tới 10 phút, một dãy xe dài liền trờ tới, trên xe nhảy xuống 36 vệ sĩ đã được trang bị đầy đủ, còn có hai người mặc quần áo màu trắng đang lẫn trong đám người đó. 

Không cần nói cũng biết người mặc áo trắng đó chính là bác sĩ, là bác sĩ riêng của nhà họ Lục. 

Bác sĩ đến rồi, động tác đầu tiên họ làm chính là kiểm tra thử xem Lục Thiếu Hoa còn thở hay không, may là hắn tuy đã hôn mê nhưng vẫn còn thở, chứng tỏ còn cứu được, chỉ là vết thương trên ngực của Lục Thiếu Hoa đang không ngừng chảy máu, nếu không gấp rút cứu chữa, e rằng tính mạng khó bảo toàn. 

- Cần phải nhanh chóng đưa tới bệnh viện, nếu không cho dù thần tiên hạ phàm cũng khó lòng cứu chữa. 

Một bác sĩ xem ra là người dẫn đầu ngập ngừng nói

Lý Thượng Khuê là đội trưởng đội vệ sĩ bên cạnh Lục Thiếu Hoa, anh ta là chỉ huy tối cao ở đây, chỉ thấy lúc này sắc mặt anh ta đang rất khó coi, mang bộ mặt đầy sát khí trừng mắt nhìn vị bác sĩ vừa nói, trầm giọng nói

- Vậy còn đợi gì nữa, lập tức đưa tới bệnh viện ngay. 

Nói xong, Lý Thượng Khuê cũng không thèm quan tâm tới ông ta nữa mà sắp xếp luôn

- Hà Cường, anh dẫn 30 người bảo vệ Lục Thiếu Hoa tới bệnh viện, để lại cho tôi 10 người, tôi phải đích tận tay giết chết tên sát thủ đó. 

- Vâng 

Hà Cường cũng mang sắc mặt hắc ám, tràn đầy sát khí trả lời

Hà Cường chọn người phục tùng mệnh lệnh nhưng anh ta thật sự không muốn đi theo những người đó mà muốn ở lại giải quyết tên sát thủ đó nhưng Hà Cường biết rõ, tính mạng của Lục Thiếu Hoa là quan trọng nhất, cho dù không giải quyết được tên sát thủ đó thì cũng phải nhanh chóng đưa Lục Thiếu Hoa tới bệnh viện. 

Đội xe nhanh chóng xuất phát hướng về phía bệnh viện gần nhất, đồng thời hai bác sĩ riêng của nhà họ Lục cũng nhanh chóng làm các động tác cấp cứu, sau đó đợi vào bệnh viện mới tiến hành cứu chữa. 

May mắn là Lục Thiếu Hoa không phải loại người quên cội nguồn, sau khi có tiền, hắn liền cho tiến hành xây dựng quê hương, một trong những hạng mục xây dựng đó chính là bệnh viện này, thị trấn cách nhà hắn không xa được Lục tTiếu Hoa xây dựng một bệnh viện có đầy đủ các thiết bị tân tiến, nên lúc Lục Thiếu Hoa được đưa vào phòng cấp cứu không cần phải làm các thủ tục cấp cứu rườm rà. 

Nhanh chóng được đưa vào phòng cấp cứu, hai bác sĩ riêng của Lục Thiếu Hoa làm người phẫu thuật chính, các bác sĩ trực ban ở bệnh viện làm trợ lý, một số y tá đang trực ca thì thử hết nhóm máu của 30 vệ sĩ cạnh Lục Thiếu Hoa để lấy máu truyền cho Lục Thiếu Hoa. 

Lục Thiếu Hoa trúng đạn nên mất nhiều máu, làm phẫu thuật cũng phải mất máu, truyền máu là diều chắc chắn có rồi, hơn nữa bệnh viện dường như cũng ý thức được điều này, mặc dù có chút vội vàng nhưng lại không quên khâu này. 

Rất may là, vệ sĩ bên cạnh Lục Thiếu Hoa có người có cùng nhóm máu với hắn, nếu không tìm được cùng nhóm máu thì cuộc phẫu thuật sẽ không được tiến hành thuận lợi.

Lục Thiếu Hoa được đưa vào phòng phẫu thuật, sống chết vẫn chưa rõ nhưng lúc này ở ngoài bãi biển đang rất náo loạn, cùng với mệnh lệnh của Lý Thượng Khuê thì 10 vệ sĩ trong vòng năm phút chia ra 2 nhóm, một nhóm chạy về phía nhà, một nhóm hướng về phía Lục Thiếu Hoa xảy ra chuyện. 

Không cần nói, nhóm người chạy về hướng Lục Thiếu Hoa xảy ra chuyện là muốn truy sát tên sát thủ còn một nhóm chạy về nhà là muốn điều khiển hai chiếc máy bay chiến đấu, dự định sẽ kết hợp với nhau, đây cũng là phương án đề ra của Lý Thượng Khuê. 

Một tên sát thủ, sau khi ra tay, điều đầu tiên họ làm chính là chạy trốn, bãi biển có rất nhiều cây, là nơi lý tưởng để họ ẩn nấp, lại thêm việc Lục Thiếu Hoa gặp chuyện cũng hơn hai mươi phút rồi, nếu mấy người Lý Thượng Khuê là tên sát thủ đó thì thời gian hai mươi phút đủ để họ trốn đến một nơi rất xa rồi. 

Mà mấy người Lý Thượng Khuê truy tìm tuy có xe, tốc độ cũng khá nhanh nhưng dù sao cũng đã hơn hai mươi phút rồi, hi vọng đuổi kịp thật mong manh, thế là Lý Thượng Khuê quyết định sử dụng hai chiếc máy bay chiến đấu, như vậy không những có thể gia tăng tốc độ mà còn có thể ở trên không nhìn xuống, dễ dàng quan sát một vùng rộng lớn. 

Trải qua gần nửa tiếng đồng hồ lục soát, máy bay chiến đấu trên trời cuối cùng cũng truyền lại tin tức, nói có một chiếc xe ô tô cũ nát đang phóng với vận tốc rất nhanh trong một con đường nhỏ trên bãi biển, nghi ngờ là tên sát thủ đó. 

Không nhiều lời, Lý Thượng Khuê điều khiển máy bay đi về hướng đó, để họ chặn chiếc xe hơi đó lại, sau đó lại ra lệnh cho chiếc xe đang lục soát ở phía dưới bảo họ đuổi theo để xác nhận tình hình, giả sử đúng thật là tên sát thủ đó thì lập tức báo cáo, nếu không phải thì tiếp tục lục soát. 

Lúc chưa kịp xác nhận chiếc xe cũ nát đó có phải là tên sát thủ hay không thì lý thượng khuê sẽ không bỏ cuộc mà tiếp tục lục soát, tất nhiên cho đến giờ thì cũng chỉ là nghi ngờ, nếu trong xe không phải tên sát thủ vậy thì Lý Thượng Khuê đuổi theo không phải là đã phí thời gian sao. 

Bây giờ mỗi giây mỗi phút đều rất đáng quý, thời gian trôi đi ngày càng lâu thì khả năng tìm thấy sát thủ lại càng ít, chưa đến giây cuối cùng, Lý Thượng Khuê sẽ không bỏ cuộc. 

Vậy mà, rất nhanh, chưa tới 10 phút thì máy bay chiến đấu lại truyền tin, báo cáo bên kia đã ra tay rồi, xác nhận chiếc xe cũ nát đó chính là của tên sát thủ, xin chỉ thị của Lý Thượng Khuê là có nên bắn đạn vào tên sát thủ không. 

- Đừng bắn, để chúng tôi bao vây anh ta đã, đừng để anh ta trốn thoát

Lý thượng khuê đằng đằng sát khí ra lệnh

Tiếp đó, Lý Thượng Khuê lại chuyển kênh, tiếp tục ra lệnh vào chiếc tai phôn

- Mọi người chú ý, mục tiêu đã được tìm thấy, ở vị trí XXX, tất cả hãy ngừng kiểm soát, toàn bộ tập trung qua đó, ngoài ra, chỉ được bao vây không được nổ sung, đợi tôi tới đó rồi quyết định. 

Lý Thượng Khuê không hề quên lời anh đã nói, muốn chính tay giết chết sát thủ, bây giờ Lý Thượng Khuê ra lệnh tam thời chưa giết là vì muốn tận tay giải quyết tên sát thủ đồng thời, anh cũng có chút muốn bắt được tên sát thủ để thẩm vấn anh ta, hi vong có thể tìm ra kẻ giấu mặt đằng sau vụ này. 

Đã nhiều năm qua Lục Thiếu Hoa chưa từng bị bất cứ sự uy hiếp về mạng sống lần nào, bây giờ xảy ra chuyện, mà dựa vào thân phận của hắn thì những người thật sự có can đảm muốn giết hắn thì thật sự không nhiều, nhưng giờ đây tên sát thủ lại bắn hắn hơn nữa còn muốn một phát chí mạng, có thể thấy sự tình không đơn giản như thế. 

Chắc chắn có người đứng sau điều khiển vụ này, điểm này có thể điều tra sau nhưng Lý Thượng Khuê lại muốn lập tức biết câu trả lời, mà muốn lập tức biết câu trả lời thì chỉ có một cách đó là bắt sống sát thủ, tiến hành thẩm vấn. 

Nhưng cách nghĩ của Lý Thượng Khuê có thể thành hiện thực không? 

Mong muốn thì thật đẹp nhưng sự thật thì luôn tàn khốc, lúc Lý Thượng Khuê chạy tới hiện trường thì trong chiếc xe cũ nát đó có hai tên sát thủ, họ đã ngừng xe, cửa xe mở một khe hở, không ngừng phản công những chiếc xe đang bao vây họ. 

Lý Thượng Khuê không biết trong tay hai tên đó có bao nhiêu viên đạn, có thể là cả trăm phát cũng có thể là cả ngàn, cũng không loại trừ trường hợp trong xe có lựu đạn, lại ở trong rừng Lý Thượng Khuê không dám sơ suất, càng không dám để những vệ sĩ bên cạnh Lục Thiếu Hoa mạo hiểm. 

Sau khi trải qua gần nửa giờ đồng hồ suy sét và quan sát địa hình thì Lý Thượng Khuê cuối cùng cũng đưa ra một quyết định khó khăn, từ phía sau cốp xe lấy ra cây đại pháo, chuẩn bị lên đạn, nhắm mục tiêu, nhẹ nhàng bóp cò bắn đạn ra. 

“ pằng, pằng” 

Hai phát súng nổ ra liên tiếp

Một tiếng là do âm thanh phát ra từ đại pháo, còn một tiếng là do âm thanh phát ra từ chiếc xe phát nổ, một đóng lửa hừng hực cháy lên, một đám khói đen che lấp cả một mảng rừng, nhưng Lý Thượng Khuê lại không có biểu hiện gì, sắc mặt vẫn u ám, một luồng sát khí hiện lên rõ rệt. 

Lục Thiếu Hoa bị trúng đạn trong lúc được anh bảo vệ, tuy trách nhiệm không hoàn toàn thuộc về Lý Thượng Khuê nhưng đích thực lại bị trúng đạn dưới sự bảo vệ của anh, Lý Thượng Khuê làm đội trưởng đội vệ sĩ, anh nên có trách nhiệm gánh trọng trách này. Không cần nói nhiềuLý Thượng Khuê xác nhận đã chính tay giết tên sát thủ, liền lấy điện thoại ra, bắt đầu phát ra một dãy số quen thuộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.