Hướng Dẫn Xử Lý Rác Thải

Chương 17: Kéo dài mạng sống




Lục Thiếu Hoa rất do dự, đặc biệt khi nghe tổ chức sát thủ kia là một trong những lực lượng vũ trang của gia tộc Rothschild, Lục Thiếu Hoa lại càng do dự, bởi vì Lục Thiếu Hoa một khi động thủ với lực lượng này, thế lực sẽ bại lộ ra sự tồn tại của tổ chức Bóng tối.

Lục Thiếu Hoa cần phải nén giận, đó không phải là phong cách của Lục Thiếu Hoa, vì thế, sau khi cân nhắc, Lục Thiếu Hoa rốt cục quyết định xuất động tổ chức Bóng tối, tuy nhiên chỉ cho hai mươi người động thủ mà thôi, số khác sẽ không xuất động.

Lục Thiếu Hoa sở dĩ chỉ động thủ hai mươi thành viên hoàn toàn là bởi vì hắn không muốn lộ thực lực ra ngoài, dù sao cả tổ chức bóng tối có hơn năm trăm người, hiện tại chỉ có hai mươi người ra tay, chẳng qua chỉ là chín trâu mất một sợi lông không đáng kể tý nào, không đến mức bị lộ thực lực ra ngoài.

Đương nhiên, chỉ dùng hai mươi người cũng vì có một nguyên nhân khác, hai mươi người thôi đã đủ trả thù rồi.

Suy nghĩ thêm một chút, thành viên của tổ chức Bóng đêm gần như đều là lính tinh nhuệ, thêm vũ khí tiên tiến có lực sát thương cao, khi đó không thể nghi ngờ sức chiến đấu sẽ được nâng cao không ngừng.

Quan trọng hơn, gia tộc Rothschild, nhân lực của tổ chức đó không nhiều lắm, chỉ có hơn một trăm người mà thôi, hai mươi người chống lại hơn một trăm người, có thêm đại lực sát thương vũ khí hỗ trợ, tập kích bất ngờ, nếu không thể thành công, như vậy tổ chức Bóng đêm sẽ không phải là tổ chức Bóng đêm.

Chẳng lẽ không đúng sao?

Có thể khiến Lục Thiếu Hoa xem là quân bài chưa lật có lực lượng hùng mạnh, nếu sức chiến đấu không cường mạnh, thì tổ chức bóng đêm cũng không cần phải tồn tại, càng không cần phải thành lập.

Trần Quốc Bang là huấn luyện viên của Bóng đêm, y hiểu rõ thực lực của tổ chức này, mà khi Lục Thiếu Hoa nói chỉ phái hai mươi người đi chấp hành nhiệm vụ, Trần Quốc Bang không hề nói không được, chứng tỏ phương pháp này khả thi.

Nếu khả thi, như vậy Lục Thiếu Hoa không cần phải xen vào, còn lại sẽ do Trần Quốc Bang đi sắp xếp.



Hành động trả thù có Trần Quốc Bang đi lo, Lục Thiếu Hoa căn bản là không cần phải quan tâm, cái mà hiện tại Lục Thiếu Hoa cần quan tâm chính là Tập đoàn Phượng Hoàng.

Tuy nhiên có một trăm tỷ đô la Mỹ mà Lục Thiếu Hoa mới rót vào, gia tộc Rothschild lại không công kích, thế nên không có nhiều vấn đề lắm, nhưng, vẫn còn có một vấn đề đáng cho Lục Thiếu Hoa đau đầu.

Trả nợ, hiện tại Tập đoàn Phượng Hoàng là con nợ trên hàng tỷ đô la Mỹ, trong đó nợ Nhị vương tử nhiều nhất, Tập đoàn Phượng Hoàng nợ đến hơn bảy trăm tỷ đô la Mỹ, khiến thân phận Nhị vương tử biến hóa nhanh chóng, biến thành chủ nợ lớn nhất của Tập đoàn Phượng Hoàng.

Nhưng mà, cái hoàng gia Ảrập có tiền, không phải trải qua sóng gió, bọn họ ít tốn kém tiền, nhưng Lục Thiếu Hoa còn có một thói quen, là không thích nợ người ta tiền, còn không phải thế, Lục Thiếu Hoa trực tiếp gọi điện thoại cho Nhị vương tử, ngoài nói câu cảm ơn ra, Lục Thiếu Hoa còn muốn trả nợ cho y.

Kỳ thật Lục Thiếu Hoa căn bản là không cần nói cảm ơn Nhị vương tử, bởi vì hoàng gia Ảrập có thành tựu của ngày hôm nay, hoàn toàn là nhờ Lục Thiếu Hoa, có thể nói như vậy, nếu không có Lục Thiếu Hoa, bọn họ hiện tại nói không chừng đang phải giãy dụa rất đau khổ, nào có được như hôm nay, khống chế toàn bộ chính quyền Ảrập.

- Tiền thì không gấp, tôi bên này không thiếu.
Nhị vương tử rất sảng khoái lên tiếng, theo sau hiếu kỳ hỏi.
- Lần này kẻ thù dường như rất hùng mạnh, là thần thánh phương nào thế?

Với Nhị vương tử, Tập đoàn Phượng Hoàng là tập đoàn hùng mạnh, hùng mạnh đến một máy móc của quốc gia cũng không thể lay động, nhưng này lần lại khiến cho bị chật vật như thế, cho dù Lục Thiếu Hoa bị tập kích, nhưng theo sự hùng mạnh của Tập đoàn Phượng Hoàng, bị làm thành như hôm nay, đích xác ngoài ý liệu.

- Gia tộc Rothschild .
Lục Thiếu Hoa không dấu giếm Nhị vương tử, trực tiếp nói ra kẻ thù, trầm ngâm một lát sau, Lục Thiếu Hoa còn không quên nói thêm một câu.
- Nói ra thì, bọn họ là nhắm về phía chúng ta mà tới, mục đích chính là vì quyền dầu mỏ nắm trong tay, chẳng qua Tập đoàn Phượng Hoàng bị bọn họ xem là mục tiêu đột phá mà thôi.

Đúng vậy, gia tộc Rothschild chính là nhằm về ba nhà phía bọn họ mà tới, Hoàng gia Ả rập, Tập đoàn Phượng Hoàng, còn có căn cứ Hổ Gầm. hoàng gia Ả rập quá yếu, không đáng để bọn họ ra tay, căn cứ Hổ Gầm quá hùng mạnh, bọn họ không dám ra tay, chỉ còn Tập đoàn Phượng Hoàng vừa khéo hợp với chúng.

- Cái gì?
Rất rõ ràng, Nhị vương tử rất kinh ngạc, y thật không ngờ đối thủ là gia tộc Rothschild, gì thế này, Nhị vương tử không thể không biết, tuy nhiên rất nhanh chóng, Nhị vương tử liền tỉnh táo trở lại, hỏi.
- Bọn họ là nhắm vào dầu mỏ mà tới?

Không phải Nhị vương tử không tin Lục Thiếu Hoa, mà vấn đề này thật sự quá trọng yếu, nên Nhị vương tử không thể không hỏi lại, bởi vì gia tộc Rothschild nếu thực nhắm vào dầu mỏ mà đến, như vậy Ảrập bọn họ cũng sẽ bị liên lụy.

- Có rất nhiều chuyện ngài không biết, kỳ thật gia tộc Rothschild chính là ông chủ lớn ẩn mình khống chế dầu mỏ.
Nói tới đây, Lục Thiếu Hoa tạm dừng một lát, lại nói tiếp.
- Nhìn lại chúng ta đi, chúng bị chúng ta làm cho đi xuống, gia tộc Rothschild bọn họ sẽ mất đi quyền thống trị đối với dầu mỏ, đối với một gia tộc hùng mạnh mà nói, đây không khác nào sự khiêu khích quyền uy của bọn họ, thử hỏi bọn họ sao không xuống tay với chúng ta?

Lục Thiếu Hoa cũng biết Nhị vương tử không rõ về gia tộc Rothschild lắm, không hiểu thực lực của gia tộc Rothschild đích thực tới đâu, cho nên, Lục Thiếu Hoa mới nói gia tộc Rothschild là ông chủ dấu mặt.

Rất hiển nhiên, Nhị vương tử bị Lục Thiếu Hoa làm cho chấn động, thật lâu vẫn không mở miệng, hồi lâu sau, mới nói.
- Nếu đã như vậy, chúng ta có nên chủ động xuất kích.

Nhị vương tử rất hiểu về văn hóa Trung Quốc, cũng biết tiến công tốt hơn phòng thủ, hiện tại cho dù đối mặt gia tộc cường địch Rothschild, bọn họ đã tìm tới cửa, như vậy phòng thủ thì rất bị động, không bằng tiến công thay cho phòng thủ, thế mới thỏa đáng.

- Không, tạm thời không thể tấn công.
Lục Thiếu Hoa cự tuyệt đề nghị của Nhị vương tử, theo sau mới nói.
- Không cần hoài nghi Gia tộc Rothschild, chúng ta không thể bức bách bọn họ, bằng không chó cùng rứt giậu thì phiền toái.

- Ừ, ta hiểu được.
Nhị vương tử không nói thêm gì nữa, ý tứ rất rõ ràng, hoàn toàn làm theo ý đồ của Lục Thiếu Hoa, tạm dừng một chút, Nhị vương tử lại nói.
- Ta muốn mua tên lửa xuyên lục địa, dùng danh nghĩa quốc gia Ảrập mua, dùng để tăng cường phòng ngự.

Kỳ thật Nhị vương tử sớm đã có ý đồ mua tên lửa xuyên lục địa, chỉ có điều trước kia bị Lý Chí Kiệt cự tuyệt qua một lần, Nhị vương tử không nhắc tới trước mặt Lục Thiếu Hoa nữa, thật ra vẫn có thể mua viễn trình đạn đạo từ căn cứ Hổ Gầm, cho nên, Nhị vương tử ngẫm nghĩ lại liền thôi đi.

Hiện tại khác rồi, gia tộc Rothschild dường như nhằm vào dầu mỏ tới, và xuống tay với Tập đoàn Phượng Hoàng, khó mà cam đoan bọn họ sẽ không đối phó với Ảrập, cho nên, Nhị vương tử muốn mua trước tên lửa xuyên lục địa phòng thủ, nói không chừng đến lúc đó sẽ sử dụng đến.

- Còn muốn cái khác không?
Lục Thiếu Hoa không nói gì có đồng ý hay không, mà chuyển sang hỏi chuyện khác, hỏi Nhị vương tử còn cần trang bị vũ khí khác hay không.

Cái này không trách Lục Thiếu Hoa sao lại hỏi như vậy, mục đích của Lục Thiếu Hoa chủ yếu là muốn hỏi Nhị vương tử còn muốn thứ khác hay không, nếu cần, như vậy mua một lần và tính tiền một lần luôn, Lục Thiếu Hoa cũng có thể dùng tiền bán vũ khí này mà gán nợ.

- Nếu có thể, ta muốn có hai vệ tinh quân dụng, lực lượng quân sự bên này quá mỏng yếu, nếu không tăng cường, vĩnh viễn sẽ mặc cho người ức hiếp.
Nhị vương tử nghiêm túc nói.

Kỳ thật Nhị vương tử còn có một thứ chưa nói ra, đó là vũ khí hạt nhân, Nhị vương tử ý muốn mua đầu đạn hạt nhân, tên lửa xuyên lục địa, như vậy, Ảrập sẽ không sợ bất kỳ quốc gia nào, khi có người ức hiếp tới cửa, y liền đem vũ khí hạt nhân ra, xem ai sợ ai.

Lục Thiếu Hoa làm sao không biết Nhị vương tử muốn gì, trước kia Lục Thiếu Hoa không tính bán vũ khí hạt nhân cho Nhị vương tử hoàn toàn là bởi vì sợ Nhị vương tử thoát khỏi sự khống chế của hắn, nhưng tình huống hiện tại khác rồi, hắn và Ảrập bị buộc chặt cùng một chỗ bởi ích lợi.

- Tên lửa xuyên lục địa mang đầu đạn hạt nhân?
Lục Thiếu Hoa hỏi một câu.

- ...
Nhị vương tử hơi có phản ứng, thật lâu sau, mới nói thật mạnh.
- Chính xác.

- Cần bao nhiêu?
Lục Thiếu Hoa hỏi.

- Bốn.

- Tên lửa xuyên lục địa không mang theo đầu đạn hạt nhân?
Lục Thiếu Hoa lại hỏi.

- Hai mươi.

- Được, hai mươi tên lửa xuyên lục địa, bốn tên lửa xuyên lục địa mang đầu đạn hạt nhân, hai vệ tinh quân sự.
Lục Thiếu Hoa trực tiếp kê ra danh sách, theo sau lại nói tiếp một câu.
- Cho ta mười phút, mười phút sau cho người hồi đáp.

Nói xong, Lục Thiếu Hoa liền ngắt đứt điện thoại, sau đó gọi choTạ Kiên Vĩ, hỏi giá cả, đợi giá cả báo xong, Lục Thiếu Hoa mới gọi lại cho Nhị vương tử.

- Tất cả 1200 tỷ đô la Mỹ, người lấy năm trăm tỷ đô la Mỹ ra là được.
Khi điện thoại vừa thông, Lục Thiếu Hoa liền trực tiếp mở miệng nói luôn.

- Được, tôi lập tức chuyển khoản qua.

- Ừ.


Cứ như vậy, một vụ giao dịch súng ống đạn dược trị giá 1200 tỷ đô la Mỹ hoàn thành, Lục Thiếu Hoa nhận 500 tỷ đô la Mỹ tiền mặt từ vụ giao dịch này, đến đây, Lục Thiếu Hoa rốt cục không sợ không có tiền trả nợ.

Kết thúc cuộc trò chuyện với Nhị vương tử, Lục Thiếu Hoa lại gọi cho Ông Văn Đức, bảo anh ta qua biệt thự, muốn trò chuyện cùng Ông Văn Đức một chút.

Những năm gần đây, Lục Thiếu Hoa cùng Ông Văn Đức có quan hệ rất tốt, tuy rằng thời gian gặp mặt không nhiều lắm, nhưng, quan hệ của bọn họ cũng không bị ảnh hưởng, đặc biệt lần này, Ông Văn Đức đem toàn bộ tài sản đều giao ra cả, trợ giúp Tập đoàn Phượng Hoàng vượt qua cửa ải khó khăn, vào lúc này, Lục Thiếu Hoa nếu không trông thấy y, thì còn có thể là người nào?

Ông Văn Đức nhận lời, và lập tức chạy tới, Lục Thiếu Hoa mới ngắt đứt điện thoại, Lục Thiếu Hoa gọi tiếp cho Hoắc Anh Đông bọn họ, cảm ơn về chuyện vay tiền.

Lúc Lục Thiếu Hoa gọi điện thoại cảm ơn, bọn họ toàn bộ đều muốn đến biệt thự của Lục Thiếu Hoa, thăm Lục Thiếu Hoa.

Cứ như vậy, Lục Thiếu Hoa gọi khắp một lượt cho thương giới Hongkong, đúng vậy, gọi trong vô thức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.