Hunter Chi Dị Sắc Song Đồng

Chương 21: 21: |607|




Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Cố Tuyết Y nhìn thấy rõ đôi tay Lý Tinh Tinh run rẩy, khẽ than thầm, giọng bình tĩnh như mặt hồ, nói, “Tiểu Vi, chuyện coi như xong, chúng ta đi thôi!” LQĐ

“Như vậy sao được, nếu việc này để thiếu chủ biết được thì người bị phạt sẽ là em.” Vương Tiểu Vi dùng âm thanh chỉ hai người nghe nói bên Cố Tuyết Y, sau đó quay đầu vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lý Tinh Tinh, “Tôi muốn gặp quản lý của cô.”

“Tôi…..”

Có thể chị Bội nghe ở đại sảnh gặp chuyện không may, chị chạy vội tới, khi tầm mắt rơi vào trên người Cố Tuyết Y, bỗng nhiên vẻ mặt kinh ngạc, chị quen nhìn mấy chuyện đại sự rồi nên một giây sau điều chỉnh tốt tâm tình mình, khóe miệng mỉm cười nhìn Cố Tuyết Y.

Chị chỉ còn cách Cố Tuyết Y vài bước thì dừng chân, khom lưng cúi đầu với Cố Tuyết Y, cung kính nói, “Tôi là quản lý bộ phận vệ sinh, xin hỏi chỗ này cần tôi giúp gì không?”

Cánh môi Cố Tuyết Y mềm mại như đóa hoa nở rộ dưới ánh mặt trời, cô khẽ cong môi, nhẹ nhàng gật đầu với chị Bội, tỏ vẻ chào hỏi.

Mặc dù cô vào bộ phận vệ sinh không lâu, nhưng chị Bội đối xử với cô rất tốt, đặc biệt chiếu cố cô trên nhiều khía cạnh.

Nét mặt chị Bội ngẩn ngơ, với hành động này của Cố Tuyết Y, trong mắt không che dấu cảm xúc được sủng ái mà lo sợ.

Đôi mắt đen bóng của Vương Tiểu Vi quan sát chị bội, khóe miệng mỉm cười chuyên nghiệp, “Tôi muốn khiếu nại cô ta.” Ngón tay chỉ vào Lý Tinh Tinh, “Người lỗ mãng như cô ta sao thích hợp làm nhân viên vệ sinh, nhất là trong công ty Bách Lý, lau nhà mà lại lau lên giày tiểu thư nhà tôi đây, những chuyện này không nói, cô ta còn rất không biết lễ phép dùng ngón tay chỉ vào tiểu thư nhà tôi.”

“Xin lỗi xin lỗi xin lỗi…..” Chị Bội bội khom lưng nói lặp lại, trong lòng thực sự hoang mang và tò mò về thân phận Cố Tuyết Y.

Có một lần chị dẫn nhân viên vệ sinh trong công ty đến chỗ thiếu chủ quét dọn, vừa vặn chị gặp nữ giúp việc mặc đồng phục váy bồng màu lam trên người giống Vương Tiểu Vi, hơn nữa chị nghe nhân viên trong công ty nói chiếc váy này là đồng phục đặc biệt thiết kế riêng cho nữ giúp việc nhà Bách Lý.

Chẳng phải Tuyết Y là con gái nuôi của phu nhân Tiêu sao? Sao lại trở thành tiểu thư cao cao tại thượng rồi?

“Xin lỗi thì làm gì được? Loại người như cô ta nên đuổi khỏi chỗ này.” Vương Tiểu Vi liếc Lý Tinh Tinh, nói với chị Bội.

“Chuyện này……” Trong lòng chị Bội cũng khó xử, tuy phạm sai lầm này, nhưng cũng không nghiêm trọng đến nỗi đuổi việc Lý Tinh Tinh chứ.

Trong lòng Lý Tinh Tinh kinh hoảng, cô ta nhìn chị Bội, sau đó chậm rãi chuyển quan nhìn Cố Tuyết Y, cô ta biết bây giờ do Cố Tuyết Y định đoạt, nếu Cố Tuyết Y không so đo việc này vậy thì nhất định sẽ không bị đuổi việc.

Pằng một tiếng!

Lý Tinh Tinh quỳ gối xuống trước mặt Cố Tuyết Y, sàn nhà phản chiếu ảnh nghiêng của cô ta.

Hành động kia của cô ta dọa chị Bội và đám người đi lại trong hành lang giật mình.

Khóe miệng Vương Tiểu Vi cong lên nhìn Lý Tinh Tinh, bộ dạng như thể cô đã sớm biết Lý Tinh Tinh sẽ quỳ xuống như vậy.

Vẻ mặt Cố Tuyết Y giật mình, không đợi cô có phản ứng tiếp theo, Lý Tinh Tinh đã dùng đầu gối lê tới trước mặt Cố Tuyết Y, hai tay cô ta còn chưa tiếp xúc tay Cố Tuyết Y, Vương Tiểu Vi đi lên đưa tay đẩy cô ta ra, đưa mắt nhìn Lý Tinh Tinh ngã trên đất, “Tiểu thư nhà tôi không phải cô có thể chạm vào.” Mà ngay cả cô cũng phải duy trì khoảng cách nhất định với tiểu thư.

Vừa rồi nếu để thiếu chủ nhìn thấy, thiếu chủ nhất định sẽ bẽ gãy tay Lý Tinh Tinh, thiếu chủ bá đạo và cưng chiều tiểu thư, chỉ có thiếu chủ mới được phép.

“Tôi….” Sắc mặt Lý Tinh Tinh trắng bợt, môi không ngừng run rẩy, ngón tay trên đất cũng run theo, trong mắt tất cả đều là vẻ hoảng sợ nhìn Vương Tiểu Vi.

Chị Bội nhìn Lý Tinh Tinh, chị đối mặt với Cố Tuyết Y nói, “Tiểu thư Cố, cô ta phạm sai lầm, tôi sẽ trừng phạt cô ta, xin ngài hãy xem trước kia mọi người đều là đồng nghiệp, để tôi dẫn cô ta về được không? Hơn nữa trong hành lang nhiều người nhìn như vậy, ngộ nhỡ có phóng viên đi qua, đối với hình ảnh công ty Bách Lý cũng không tốt.”

Vẻ mặt Cố Tuyết Y hờ hững, lẳng lặng liếc Vương Tiểu Vi, trong mắt cô ấy hiện vẻ không cam lòng, giống như không muốn cứ thế mà bỏ qua cho Lý Tinh Tinh.

Từ lúc nào Tiểu Vi và Lý Tinh Tinh như có thù sâu hận lớn như vậy? Trong lòng cô hoảng hốt nghĩ.

truyện chỉ post bên Lê*Q*úy;Đôn, trang khác đều là copy

Đôi mắt màu hổ phách trong suốt như ngọc lưu ly của cô lạnh nhạt nhìn chị Bội, “Mang cô ta về đi!” Cô vốn không muốn làm khó Lý Tinh Tinh.

Chị Bội cười khom lưng nói với Cố Tuyết Y, “Cảm ơn tiểu thư Cố!” Hơi quay đầu lại, tầm mắt nhìn hai nhân viên vệ sinh mới tới sau lưng chị.

Một nhân viên vệ sinh tiến lên nâng Lý Tinh Tinh dậy, một nhân viên vệ sinh khác xách thùng và cây lau của Lý Tinh Tinh, ba người cùng đi về phía bộ phận vệ sinh.

“Vậy tôi xin đi trước!” Chị Bội nhìn bóng lưng mấy người kia, cười cung kính nói với Cố Tuyết Y.

Mấy cô đi vào thang máy, Vương Tiểu Vi ấn tầng thang máy, cung kính lùi ra sau lưng Cố Tuyết Y, đứng thẳng người.

Ngọn đèn sáng chói chiếu rọi thang máy sáng như ngoài trời, đôi mắt Cố Tuyết Y tĩnh lặng trong suốt như nước biển, sáng lấp lánh, cô nhìn vẻ mặt Vương Tiểu Vi ở cửa thang máy, “Sao em lại căm hận Lý Tinh Tinh như vậy? Có phải cô ta đắc tội em chỗ nào rồi?”

Hết chương 49

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.