Hung Trạch Bút Kí

Chương 47: ĐẶT BẪY Ở RỪNG ĐÀO




-Cảm giác này là gì vậy?

Ở 1 nơi cách không xa với chỗ của Huy,đám người của Thiên vân môn cũng đang hướng theo đường mà Huy cũng đang định đi tới,lúc này gương mặt của HVC có chút chảy ra mồ hôi,ánh mắt hiện lên vẻ kinh hãi.

Hắn không biết được lại có thứ gì đó khiến cho linh hồn của hắn cảm thấy sợ hãi đến vậy,ánh mắt nhìn về phía,nơi cuộc chiến của Huy vừa kết thúc.

-Ngươi nên cẩn thận tất cả mọi thứ ở trong này thì hơn.

Viktor nhìn HVC,gương mặt lạnh nhạt nói.

Không phải nói chứ nàng cũng cảm thấy 1 chút gì đó kinh sợ,như là nàng đang đối mặt với 1 con hung thú vậy,cảm giác khiến cho tay chân của nàng hơi khẽ run lên rồi.

Nghe được Viktor nói,HVC quay lại phía sau nhìn,2 tên đệ tử của Thiên vân môn cũng cảm thấy như vậy,nhưng có vẻ như bọn chúng có chút chật vật hơn cả HVC,lúc này 2 tên gương mặt đều biến sắc hết rồi.

-Trong này quả thực là đáng sợ.

1 tên cố trấn tĩnh lại mình nói,thanh âm của hắn có chút lắp bắp,cả thân thể lúc này thỉnh thoảng lại run lên 1 cái.

-Sư huynh!!!

Tên còn lại cố găng ngăn lại sự sợ hãi trong lòng,ánh mắt nhìn HVC như chờ đợi hắn,vì ở chỗ này thì HVC là người mạnh nhất vì hắn tu vi đã là nửa bước Địa vương cảnh rồi cũng như hắn còn có tướng là Viktor.

-Không cần phải tỏ ra sợ hãi,có thể là 1 con yêu thú nào đó tu vi kinh khủng hơn chúng ta nên thế thôi,thế nên gặp những yêu thú tu vi cao cường thì nên tránh mặt đi.

HVC cố gắng kìm nén nỗi sợ trong lòng,nhìn 2 tên đệ tử nói.

Chính hắn cũng cảm thấy sợ,nhưng với suy nghĩ của HVC thì chỉ có thể là yêu thú gây ra mà thôi,nên hắn không nghĩ được là 1 tên đệ tử khác lại có thể khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi như vậy.

Nghe được HVC nói,2 tên đệ tử gương mặt lộ ra vẻ thận trọng,bọn chúng cũng nghĩ theo hướng của HVC nên gặp những yêu thú tu vi mạnh mẽ thì không nên đụng độ mà tránh đi.

4 người lại tiếp tục theo hướng cũ mà di chuyển,nhưng lúc này tốc độ của mấy người so với trước là chậm hơn rất nhiều,vì uy áp vừa nãy khiến cho bọn chúng không dám di chuyển nhanh cũng như phải đề phòng những yêu thú xung quanh.

Ở 1 nơi khác,chỗ này xuất hiện 7 thân ảnh,chính là 7 tên đệ tử của Thiên kiếm tông,lúc này 7 người đang di chuyển,dẫn đầu chính là LTC và nữ nhân thần bí kia.

-Ngươi cũng cảm nhận được phải không?

Nữ tử quay sang nhìn LTC,thanh âm hơi run rẩy nói,nàng cảm thấy có 1 thứ gì đó đang đe dọa vậy,khiến cho nàng không bình tĩnh được.

-Với những gì ta biết được về trong bí cảnh này,yêu thú tu vi Thiên tôn cảnh là không phải không có,có thể ở nơi nào đó gần với chỗ này có 1 con yêu thú như vậy.

LTC quay sang khẽ gật đầu với nàng như cũng cảm nhận được thứ gì đó nguy hiểm.

Quay lại nhìn,nhưng 5 tên đằng sau lại không có biểu cảm như 2 người,5 tên này gương mặt vẫn bình tĩnh lạnh nhạt như không có chuyện gì xảy ra,với tu vi bọn chúng thì vẫn chưa cảm nhận được sự nguy hiểm đó.

-Sư huynh,có chuyện gì sao?

1 tên đệ tử thấy LTC nhìn mình như vậy,gương mặt khó hiểu hỏi.

-Ngươi không cảm nhận được chuyện gì sao?

LTC thấy tên này vẫn bình thường,nói.

-Không,bọn đệ vẫn không cảm nhận được gì,hay là sư huynh thấy được con yêu thú nào rồi?

Tên đệ tử nói.

Bọn chúng cũng không phải là từ đầu đã đi cạnh nhau,mỗi tên đều bị đưa đến 1 chỗ khác nhau,nhưng bọn chúng đã gặp lại nhau nên đi thành đội luôn,vừa có thể giúp đỡ nhau.

LTC gương mặt hiện lên vẻ âm trầm,suy nghĩ.

-Chắc là do chúng ta quá cảnh giác nên mới như vậy thôi.

Quay sang nhìn nữ tử nói.

Nàng cũng khẽ gật đầu đồng ý,đường đi mấy người không có bỏ sót thứ gì,mấy người cũng không có quên cảnh giác tất cả mọi thứ xung quanh,nhưng những yêu thú mà mấy người gặp được thì cao lắm cũng chỉ là Hoàng giả cảnh đỉnh phong mà thôi,có thể do nàng quá cảnh giác nên mới như vậy.

Cảm nhận xung quanh vẫn không có gì bất thường,7 người lại tiếp tục hướng về phía trước đi tới.

Lúc này,chỗ của Huy.

Nhìn con yêu thú nằm trên mặt đất,khí tức đã mất hắn,chứng tỏ nó đã chết,gương mặt của Huy mới giãn ra,lúc này gương mặt của hắn không còn vẻ lạnh nhạt như mọi khi nữa rồi,đối phó với con yêu thú này khiến cho hắn tiêu hao quá nhiều nguyên khí,lúc này gương mặt đã trở nên trắng bệch rồi.

Ngồi xuống đất thở hổn hên,Huy thu lại võ hồn của mình,điều khiển võ hồn khiến cho hắn tiêu hao tinh thần lực quá nhiều.

Đằng sau mấy người cũng vậy,thu lại binh khí của mình,5 người tuy không phải ra sức quá nhiều nhưng việc lúc nào cũng phải chống đỡ với hỏa nhiệt nơi đây khiến cho gương mặt 4 người các nàng cũng hiện lên vẻ mệt mỏi.

-Nhanh thu lại yêu hạch thôi.

Nghỉ ngơi 1 lát,ném vào trong miệng vài viên đan dược hồi phục nguyên khí,lúc này gương mặt của Huy mới có chút hồng hào,nhanh chóng đứng dậy đi tới bên cạnh thi thể con yêu thú,từ trong đầu của nó lấy ra 1 viên yêu hạch màu đỏ rực,Hỏa nguyên khí bên trong viên yêu hạch tỏa ra như khiến cho viên yêu hạch trở nên nóng bỏng vậy,nhanh chóng vứt viên yêu hạch vào bên trong giới chỉ,Huy lại ngồi xuống điều dưỡng,lúc chết rồi mà độ cứng của thi thể con yêu thú này cũng khiến cho việc Huy lấy yêu hạch của nó mất kha khá thời gian,lúc này nghĩ tới,nếu như bảo các nàng dùng binh khí của mình có phải sẽ dễ dàng rồi không.

Nhìn thi thể con yêu thú,Huy nở nụ cười khổ,lúc này hắn mới biết cực hạn của mình là ở đây,tu vi Hoàng giả cảnh hậu kỳ khiến cho hắn có thể vô định ở Hoàng giả cảnh,nhưng nếu như gặp phải Địa vương cảnh trung kỳ,hắn có thể sẽ phải rất khó khăn nếu như muốn thắng được,còn Địa vương cảnh sơ kỳ chắc là Huy có thể đối phó được.

Hồi phục lại 1 chút nguyên khí,Huy đứng dậy đi tới bên cạnh 4 người,gương mặt của hắn cố gắng nở nụ cười,lần này nếu như không có các nàng chỉ sợ hắn không thể thắng nổi con yêu thú này.

-Đã lấy được yêu hạch?

Riven gương mặt mệt mỏi nhìn Huy nói.

-Đã lấy được rồi.

Huy cười nói.

-Đi vào bên trong,nơi đó sẽ giúp cho các nàng hồi phục nguyên khí nhanh hơn,còn mấy chuyện còn lại để ta lo cho.

Bên trong tòa tháp kia,có thể khiến cho các nàng hồi phục nhanh hơn so với bên ngoài,lúc này bên ngoài đã không còn gì đáng ngại nữa rồi,việc lấy cây linh dược kia Huy có thể tự mình làm được.

Mấy người cũng khẽ gật đầu đồng ý,Huy bàn tay khẽ chuyển,trước mặt mấy người hiện ra 1 thông đạo,đây chính là đường vào tòa tháp bên trong đan điền của Huy.

-Ngươi cẩn thận chút.

Kata nhìn Huy bỏ lại 1 câu rồi nhanh chóng bước vào,sau đó mấy người cũng nhanh chóng đi vào bên trong.

Xong xuôi mọi việc,Huy bắt đầu đi tới bên cạnh miệng núi lửa,lúc này bên dưới cây linh dược đó vẫn còn nằm nguyên ở đấy,xung quanh hỏa nguyên khí vẫn bị nó từ từ hấp thụ.

Liếc mắt xung quanh,Huy cố tìm ra cho mình 1 con đường an toàn để đi lấy cây linh dược đó,lúc này tuy con yêu thú đã bị giết nhưng nếu như không cẩn thận,có thể hắn sẽ được đắm chìm trong dòng dung nham nóng bỏng kia và nếu như thế sẽ kết thúc cuộc đời của hắn,nên đây cũng không phải chuyện dễ dàng.

Đã tìm được cho mình 1 con đường không nói là an toàn nhưng có thể di chuyển được trên vách núi,Huy cố gắng dùng đến nguyên khí còn lại trong cơ thể mình,hắn cũng vừa dùng nguyên khí,vừa dùng công pháp để hấp thụ hỏa nguyên khí xung quanh,để duy trì cho hắn không bị hao tổn hết nguyên khí.

1 cái vòng bảo hộ bằng nguyên khí được Huy phủ xung quanh người,ngăn chặn lại sức nóng xung quanh,hắn cẩn thận bước chân đi theo lối nhỏ ở trên vách miệng núi.

-Được rồi!!!

Sau 1 thời gian khó khăn di chuyển,Huy cuối cùng cũng tiếp cận được gốc linh dược,cố gắng 1 tay bám chặt vào vách núi,tay còn lại đưa ra vớn lấy cây linh dược,lúc này trên gương mặt của Huy chảy ra mồ hôi rất nhiều rồi hắn,hắn vừa phải cố gắng chạm tới cây linh dược,vừa phải bám chặt vào vách núi.

-Tới tay!!!

Nắm được câu linh dược trong tay,khí tức nóng bỏng trên đó khiến cho hắn khẽ nhíu mày 1 cái,cảm giác như bàn tay của mình sắp bị nấu chính vậy,nhanh chóng ném vào trong giới chỉ,Huy cố gắng di chuyển trở lại chỗ cũ.

-Được rồi,rời khỏi đây thôi.

Sau 1 hồi vất vả,Huy đã đi được tới miệng của núi lửa,từ trong giới chỉ lấy ra cây linh dược,Huy tìm lấy 1 cái hộp bảo quản linh dược,ném nó vào trong đó,lấy ra vài viên đan dược hồi phục nguyên khí ném vào trong miệng,hắn nhanh chóng rời khỏi nơi này.

-Lão giả,có cây linh dược này rồi thì có thể chắc chắn ta sẽ thu phục được linh hỏa đó chứ?

Rời xa núi lửa,Huy vừa đi vừa truyền âm cho mấy lão giả.

Phục Diễm Thảo đã tới tay,đây chính là 1 linh dược quan trọng cho việc thu phục linh hỏa,Huy lúc này muốn biết hắn có bao nhiêu % thành công.

-Nếu như trên lý thuyết thì có gốc linh dược này vẫn chưa đủ,nhưng cũng không phải là không có cơ hội thành công,lúc đó phải dựa vào ý chí cũng như may mắn của ngươi nữa.

Lão giả nói.

-Đã biết.

Gương mặt có chút thất vọng,Huy tưởng có cây linh dược này thì hắn sẽ dễ dàng trong việc thu phục linh hỏa,nhưng tất cả rồi cũng phải dựa vào hắn mà thôi.

-lão đã cảm nhận được khí tức của linh hỏa đó chưa?

-Chưa,nhưng chắc nữ nhân đó nói không có sai đâu,hỏa diễm như nàng miêu tả chắc chắn là linh hỏa đó.

Lão giả nói.

Trước khi vào đây thì Diễm Ma đã nói sơ qua cho Huy về những địa điểm trong này,nàng cũng đã nói tới 1 nơi mà hỏa diễm đốt cháy không ngừng,nếu như đúng như lời của Diễm Ma nói thì hỏa diễm đó chính là linh hỏa mà Huy đang tìm.

-Từ giờ đến tối chắc là không tìm được thêm gì đâu,kiếm chỗ nghỉ ngơi đã.

Đi 1 hồi vẫn không thấy có xuất hiện yêu thú,gương mặt của Huy có chút buồn phiền,vào đây hắn vừa muốn tìm linh dược,linh hỏa cũng như tu luyện võ kỹ của mình,nhưng cơ hội để hắn tu luyện lại không có,không có con yêu thú nào xuất hiện để hắn giao thủ cả,nếu như lúc trước con yêu thú đó thì nó không phải là đối tượng để cho Huy luyện tập,dùng được 2 chiêu là hắn đã hao tổn gần hết nguyên khí rồi,Thiên Niên Huyền Băng Chưởng và Long Kích đã tu luyện tới nhập môn,Thái dương chỉ đã tới tiểu thành rồi,Long Kích Huy đã nghiên cứu rất nhiều nhưng hình như tu vi của hắn chưa đủ để lĩnh ngộ,Băng chưởng cũng vậy,Băng Linh lúc trước ti vi Thiên tôn cảnh mà cũng chỉ tu luyện được tầng thứ nhất mà thôi,nên Huy lúc này dự định tu luyện chính là Thái dương chỉ là Hắc Ám Ma Bộ.

Sau 1 hồi tìm kiếm chỗ nghỉ chân,Huy tìm được cho mình 1 hang động khá là rộng rãi để qua đêm,để ý xung quanh không có yêu thú nhưng Huy vẫn phải cẩn thận,1 hồi ngụy trang cho động của mình,Huy bắt đầu nghỉ ngơi,lúc này đã gần tối rồi nên hắn không định ra ngoài nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.