Hứa Với Anh Một Đời Không Buông Tay

Chương 42: Nhân trung chi Hoàng




Lăng Vân Các, nhìn thấy ba chữ này, Tiêu Phàm cau mày một cái, cảm giác giống như đã nghe nói qua ở đâu nhưng nhất thời lại không thể nhớ ra.

Nhìn thấy thân ảnh Tiểu Ma Nữ đã biến mất, Tiêu Phàm vội vàng cùng đi theo, nhưng trong lòng lại thêm nghi hoặc, Tiểu Ma Nữ đột nhiên đến nơi này làm gì.

Lăng Vân Các đông như trẩy hội, bóng người phi thường tấp nập, náo nhiệt vô cùng, vừa mới bước vào, Tiêu Phàm liền bị các đồ vật rực rỡ muôn màu bên trong hấp dẫn.

- Ta nhớ ra rồi, Lăng Vân Các là trụ sở của Lăng Vân Thương Hội-một trong Tam Đại Thương Hội trên Chiến Hồn Đại Lục.

Tiêu Phàm đột nhiên linh quang lóe lên, trong nháy mắt nhớ ra cái gì, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Chiến Hồn Đại Lục có Tam Đại Thương Hội, theo thứ tự là Lăng Vân Thương Hội, Vô Nhai thương hội, cùng Cửu Tiêu thương hội, Lăng Vân Thương Hội một mực xếp số một, có thể thấy Lăng Vân Thương Hội cường đại như thế nào.

Phải biết rõ, thương hội này cũng không chỉ hoạt động bên trong Đại Yên Vương Triều, mà là trải rộng toàn bộ Chiến Hồn Đại Lục.

Phía xa, Tiểu Ma Nữ đang cùng một tên thanh niên áo trắng nói cái gì, điều này làm cho Tiêu Phàm rất ngạc nhiên, Tiểu Ma Nữ chẳng lẽ có quan hệ gì với Lăng Vân Thương Hội?

Thanh niên áo trắng mặt như ngọc quan, anh tuấn phi phàm, trong mỗi bước chân đều lộ ra vẻ cao quý, ánh mắt của hắn thỉnh thoảng nhìn về phía Tiêu Phàm, điều này làm cho Tiêu Phàm hơi bất an.

Tiêu Phàm cũng không đi qua, hắn muốn đi dạo trong Lăng Vân Các, bên trong Lăng Vân Các cái gì cũng có, nhưng đồ vật làm cho hắn hứng thú cũng không nhiều.

Sau nửa ngày, ánh mắt Tiêu Phàm dừng lại trước một cái quầy, bên trong quầy hàng trưng bày một đống Thanh Sắc Linh Thảo xanh tươi, Thanh Sắc Linh Thảo nhìn qua vô cùng bình thường có có gì lạ nhưng lại để Tiêu Phàm nội tâm chấn kinh không thôi.

- Nơi này lại có Tinh Linh Thảo?

Tiêu Phàm thiếu chút nữa kêu lên, kiếp trước thân làm Thánh Thủ, hắn rất quen thuộc với đại bộ phận Linh Thảo trên địa cầu, rất nhiều Linh Thảo hắn đã thấy tận mắt, mà loại Tinh Linh Thảo này chính là một trong số ít mấy loại Linh Thảo mà hắn chưa từng thấy qua.

Tiêu Phàm ngẫu nhiên lấy được một cổ phương, trong đó ghi rõ tác dụng của Tinh Linh Thảo, Tinh Linh Thảo kết hợp với một số loại thảo dược khác để luyện chế thành dược dịch hoặc là dược hoàn, có thể hoàn toàn chữa khỏi những vết thẹo khi bị thương.

Tiêu Phàm kiếp trước muốn tìm Tinh Linh Thảo để làm ra sản phẩm làm đẹp, nhưng vì Tinh Linh Thảo gần như đã tuyệt tích nên kế hoạch của hắn liền bị chết từ trong trứng.

- Khách quan, ngươi muốn mua Tinh Linh Thảo?

Một mỹ nữ người hầu đi tới, cười hì hì nhìn Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm trong lòng kinh ngạc, Tinh Linh Thảo tại Chiến Hồn Đại Lục cũng gọi là Tinh Linh Thảo?

- Tinh Linh Thảo này bán thế nào?

Tiêu Phàm thu liễm tâm thần, sau một lần trùng sinh hắn đối với Tinh Linh Thảo đã không còn hứng thú quá lớn, hiện tại hắn chỉ có dục vọng về thực lực mà thôi.

Bất quá, hắn kiếp trước chưa từng tự mình nghiệm chứng dược tính của Tinh Linh Thảo, điều này làm cho nội tâm hắn có chút nuối tiếc, nếu như Tinh Linh Thảo không quý liền mua mấy cây về nghiên cứu một chút cũng được.

- Một trăm Hạ Phẩm Hồn Thạch một gốc, chắc giá a, còn có những Linh Thảo này, đều là Nhị Phẩm Linh Thảo, giá cả đều là một trăm Hạ Phẩm Hồn Thạch một gốc.

Mỹ nữ cười hì hì nói, lập tức đề cử cho Tiêu Phàm mấy loại Linh Thảo.

một trăm Hạ Phẩm Hồn Thạch? Tiêu Phàm rớt cằm, một viên Hồn Tinh Nhị Giai sơ kỳ giá trị đã hai trăm Hạ Phẩm Hồn Thạch, cái giá này không tính quá đắt, có thể mua mấy cây trở về hảo hảo nghiên cứu một chút.

- Cho ta mười gốc.

Tiêu Phàm xuất ra mười viên Hồn Thạch Trung Phẩm đặt ở trên quầy.

- Có ngay!

Mỹ nữ phục vụ viên cười hì hì tiếp nhận mười khỏa Hồn Thạch Trung Phẩm, Tiêu Phàm chỉ biết một khỏa Hồn Thạch Trung Phẩm có thể hối đoái một trăm khỏa Hồn Thạch Hạ Phẩm, nhưng đây chỉ là tình huống bình thường, bây giờ Trung Phẩm Hồn Thạch đã tăng giá, một khỏa có thể hối đoái một trăm mười khỏa, sinh ý lần này nàng một cái liền lừa đến một trăm Hồn Thạch Hạ Phẩm, điều này tự nhiên làm cho mỹ nữ vui vẻ không thôi.

Rất nhanh nàng liền đem mười khỏa Tinh Linh Thảo đóng gói tốt, cũng cùng Tiêu Phàm thảo luận cách thức dưỡng trồng như thế nào, lúc này mới lưu luyến nhìn Tiêu Phàm rời đi.

Sau nữa chén trà nhỏ, Tiêu Phàm lại mua tầm mười loại dược thảo, tất đều là Dược Tài dung luyện Mỹ Dung Dịch.

- Không biết Mỹ Dung Dịch ở đây có bán chạy không.

Tiêu Phàm thầm nghĩ, hắn không phải là người rảnh rỗi ngồi chơi, sự tình hắn làm đều phải cân nhắc đến lợi nhuận.

- Đồ lưu manh, đi thôi.

Tiểu Ma Nữ đột nhiên xuất hiện, đi đến ôm lấy cánh tay của Tiêu Phàm, nhiệt độ nóng bỏng truyền vào cánh tay Tiêu Phàm, điều này khiến toàn thân Tiêu Phàm không được tự nhiên.

- Thi Vũ muội muội, lâu rồi mới gặp lại ngươi một lần, cũng không cần phải vội vã như thế.

Thanh niên nam tử trước đó cùng Tiểu Ma Nữ nói chuyện đi tới, hắn một bộ áo trắng, không nhiễm khói lửa nhân gian, giống như Trích Tiên rơi xuống phàm trần.

- Không cần, Tiêu Phàm ca ca đã chờ ta lâu như vậy.

Tiểu Ma Nữ cười nói, cái đầu nhỏ dựa vào vai Tiêu Phàm.

Tiêu Phàm ca ca? Tiêu Phàm trong lòng thầm mắng một trận, hắn biết Tiểu Ma Nữ đang lôi hắn ra làm tấm chắn a.

- Thi Vũ, không giới thiệu cho ta một chút?

Thanh niên cử chỉ ung dung nho nhã, rất có phong phạm đại gia, chẳng những không có tức giận, ngược lại cười lên, bất quá sâu trong đáy mắt lại hiện lên một tia cô đơn.

- Đây là ta Tiêu Phàm ca ca.

Tiểu Ma Nữ cười nói, tác phong hoàn toàn thay đổi, biến thành một tiểu mỹ nhân ôn nhu linh động: - Tiêu Phàm ca ca, đây là Lăng Phong ca ca.

Nghe được mấy chữ "Ta Tiêu Phàm ca ca" này, toàn thân Tiêu Phàm liền nổi da gà hết lên, bất quá bề ngoài vẫn duy trì bình tĩnh, cười nói: - Xin chào, ta tên Tiêu Phàm.

- Lăng Phong.

Lăng Phong gật gật đầu, trong con ngươi lộ ra một cỗ ngạo khí trùng thiên, một mặt không chịu thua nhìn Tiêu Phàm nói: - Ngươi hãy chiếu cố thật tốt tốt Thi Vũ muội muội, bằng không ta có thể bất cứ lúc nào cướp nàng khỏi ngươi.

- Huynh đài à, hynh mau cướp đi a.

Tiêu Phàm trong lòng không chút do dự nói, bất quá mặt ngoài lại cười cười nói: - Yên tâm, ta nhất định sẽ hết mực chăm sóc nàng.

Nhìn thấy Tiêu Phàm cùng Lăng Phong hai người trên người như ẩn như hiện khí thế tranh phong, Tiểu Ma Nữ vội vàng nói: - Tiêu Phàm ca ca, chúng ta đi thôi.

Cũng không đợi Tiêu Phàm phản ứng, nàng trực tiếp kéo cánh tay Tiêu Phàm chạy ra ngoài.

- Thi Vũ, ta sẽ không từ bỏ.

Nhìn bóng lưng Tiêu Phàm và Tiểu Ma Nữ biến mất, Lăng Phong âm thầm cắn răng.

Tiểu Ma Nữ kéo Tiêu Phàm xuyên qua dòng người, Tiểu Kim theo thật sát phía sau hai người, sau nửa ngày, Tiêu Phàm đột nhiên ngừng lại, tránh tay Tiểu Ma Nữ ra, trầm giọng nói: - Chuyện gì xảy ra?

- Không có việc gì a, Tiêu Phàm ca ca.

Tiểu Ma Nữ ỏn ẻn ỏn ẻn nói, Tiêu Phàm run run, cảm giác toàn thân không được tự nhiên, lỗ chân lông tất cả đều thắt chặt một cái.

- Ta đây cánh tay nhỏ bắp chân nhỏ, không đủ cho ngươi làm khiên chắn, ngươi chính là nên tìm người khác đi, Tiểu Kim, về khách sạn.

Tiêu Phàm khoát khoát tay, xoay người ngồi trên lưng Tiểu Kim, rất nhanh biến mất ở cuối con đường.

Tiểu Ma Nữ tức giận đến dậm chân, cà xát răng mèo nói: - Đồ lưu manh, lưu manh đáng chết, để ngươi làm một cái tấm mộc thì sao, cũng không làm ngươi mất miếng thịt nào.

Nàng không biết, lấy nhãn lực Tiêu Phàm đã sớm nhìn ra cỗ ngạo khí hiên ngang bất phàm kia, ngạo khí dạng này không phải là người thường có thể có được.

Tiêu Phàm thà rằng đắc tội Hoàng gia cũng không nguyện ý đi đắc tội Lăng Phong, nếu như Lăng Phong cùng Lăng Vân Thương Hội có quan hệ thì đến hắn cũng chẳn biết mình làm sao mà chết, dù sao thực lực của hắn hiện tại vẫn chưa có tư cách đối đầu với con quái vật Lăng Phong Thương Hội này.

May là Tiêu Phàm cũng cảm thấy Lăng Phong là một người không tệ, đối phương hẳn không phải là hạng người âm hiểm.

- Trước tiên dựa theo đan phương cổ tạo ra Mỹ Dung dịch thử xem, nếu thât sự thành công thì sau này không cần phải lo về Hồn Thạch nữa.

Hắn vừa đi vừa nghĩ, còn sự tình vừa rồi hắn đã sớm ném lên chín tầng mây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.