Hứa Vị Trọng Sinh Ký

Chương 22: Không cho anh mang theo tình nhân




Mễ Ly vào bếp đeo tạp dề chuẩn bị nguyên liệu trước, nếu cô nhớ không nhầm thì ba Kiều thích nhất là món Cá sốt cà chua mà hình như nam chính Doãn Thiên Hạo cũng rất thích cá.

“ Chị, em có thể làm gì đây?” Kiều Mặc đi vào bếp hỏi.

“ Em mở tủ lạnh lấy vài quả cà chua rồi đem ra rửa đi.” Mễ Ly nói.

“ Vâng.”

Doãn Thiên Hạo nhìn Mễ Ly nhíu mày, cô ta là đại tiểu thư Kiểu thị sao lại biết nấu ăn? Chuyện này thực sự rất khó hiểu.

“ Hạo, chúng ta đi thôi.” Trình Tố Tố lộng lẫy đi xuống nói.

“ Tố Tố, bên công ty vừa gọi điện cho anh. Họ nói bữa tiệc bị hủy bỏ rồi.” Doãn Thiên Hạo làm vẻ tiếc nuối nói.

“ Hả, tại sao lại vậy được? Mất công em chuẩn bị tỉ mỉ nãy giờ..” Trình Tố Tố bực bội nói.

“ Được rồi, nói thế cũng không làm được gì. Anh về trước đây.” Doãn Thiên Hạo làm bộ đi ra nói.

“ Khoan đã Hạo, anh đã mất công đến đây rồi thì ở lại ăn tối đã. Để em bảo Thím Âu chuẩn bị cơm cho anh luôn.” Trình Tố Tố cười nói.

“ Vậy cũng được.”

Trình Tố Tố đi vào bếp thì thấy Mễ Ly đang nấu ăn, nhíu mày nhưng vẫn dịu dang hỏi:

“ Mễ Ly, thím Âu đâu?”

“ Hết muối rồi nên thím Âu đi mua. Chị có chuyện gì sao?”

“ Ừ, chị muốn nhờ thím Âu nấu cơm cho Hạo luôn.” Trình Tố Tố cười nói.

“ Được rồi. Chị ra ngoài ngồi chơi với Doãn tổng đi. Lát nữa thím Âu về, em sẽ nói cho.”

“ Vậy làm phiền em rồi.”

“ Không sao.”

Trình Tố Tố đi ra, Mễ Ly liền chửi thầm. TMD, Doãn Thiên Hạo là đồ nói dối trắng trợn, làm gì có cuộc gọi nào.

“ Chị, em rửa cà chua xong rồi.” Kiều Mặc nói.

“ À, ừ. Em để đó đi.”

“ Vâng. Vậy em lên làm bài tập nhé.”

“ Ừ, khi nào đến bữa tối chị sẽ gọi em xuống.”

--- ------ -------Ta là phân cách tuyến---- ------ ------ ---

Mễ Ly tắt bếp thì vừa lúc thím Âu trở về. Thím Âu cười nói:

“ Mùi thơm quá. Chắc là ngon lắm.”

“ Thím Âu, nấu cơm cho Doãn tổng nữa nhé. Tôi lên tắm đây.” Mễ Ly nói.

“ Vâng.”

Mễ Ly đi lên phòng, cởi áo quần ra rồi ngồi vào bồn tắm. Cô nhắm mắt thư giãn. Ngày nào mà cũng gặp cái tên Doãn Thiên Hạo này chắc cô chết mất. Tối qua đã ngồi ăn với hắn rồi, mà hôm nay còn mặt dày đến ăn ké. Không phải hắn giàu làm sao? Chủ tịch tập đoàn KL cơ mà. Tiền dùng mãi không hết cơ mà. Tại sao cứ đến nhà cô ăn ké vậy?

Thật là phiền mà. Nói thật là trong các nam chính thì cô ghét nhất là Doãn Thiên Hạo.

Kiều Mễ Ly nguyên bản tuy luôn tìm cách quyến rũ cả 4 nam chính, nhưng cô chỉ thật lòng với Doãn Thiên Hạo, nên mới muốn dành đêm đầu tiên cho hắn. Vì cô sợ sau này nếu bước chân vào giới Showbiz thì phải sử dụng quy tắc ngầm mới có thể tồn tại mà Doãn Thiên Hạo thì không thể giúp cô mãi được.

Mễ Ly thở dài, cuộc đời thật bất công. Cô đứng dậy, quấn khăn tắm rồi ra ngoài.

“ Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa.” Mễ Ly hét lên. Sao Doãn Thiên Hạo trong phòng cô.

Doãn Thiên Hạo nhíu mày, đây không phải phòng của Tố Tố sao. Hắn vào lộn phòng sao?

“ Anh, sao anh lại ở đây?” Mễ Ly giữ khăn tắm trên người lắp bắp hỏi.

“ Tôi vào nhầm phòng.” Soãn Thiên Hạo nhìn cặp chân trắng nõn của Mễ Ly nói.

Mễ Ly thấy Doãn Thiên Hạo đang nhìn mình chằm chằm, đỏ mặt nói:

“ Anh ra ngoài cho tôi. Không sợ Trình Tố Tố hiểu nhầm sao?”

“ Thì sao chứ? Cửa cũng đã đóng rồi. Tôi vẫn còn chưa nói chuyện với cô.” Doãn Thiên hạo nhìn Mễ Ly đỏ mặt, hứng thú nói.

“ Anh ra ngoài trước đi. Tôi phải mặc quần áo trước. Anh mau ra ngoài đi.” Mễ Ly đẩy Doãn Thiên Hạo ra ngoài.

Mễ Ly đẩy được Doãn Thiên Hạo ra ngoài, vội khóa cửa lại. Doãn Thiên Hạo cười thầm, quả là vật nhỏ thú ví. Nhưng hắn không biết vì hành động như thế mà độ chán ghét của Mễ Ly đối với hắn đã lên đến cực điểm.

Mễ Ly thay một bộ váy sau đó chán ghét đi ra ngoài. Cô thật sự thật sự rất ghét hắn. Hắn có Bạch Liên Hoa nữ chủ rồi co mà, mà hắn chỉ cần búng tay 1 cái là nữ nhân hàng loạt xếp hàng. Vì sao cứ nhất thiết là cô?

Mễ Ly bực bội đi ra phòng khách thì vừa lúc ba Kiều về.

“ Ba về rồi sao?”

“ Ừ, sao vậy? Hình như con không vui đúng không. Mới mua xe mà.” Ba Kiều hỏi.

“ Không có, ba đi thay quần áo đi. Con đói quá.” Mễ Ly cười nói.

“ Ừ.”

Mễ Ly mở TV ra xem, là buổi phỏng vấn của Ảnh đế-Lộ Vĩ Phong. Nói thật chứ trong các nam chính cô lại thích tính cách của Lộ Vĩ Phong cùng Mộ Thế Hàn nhất. Cả hai đều bảo vệ cùng cưng chiều nữ chính 1 cách thầm lặng. Tuy vẻ bề ngoài lạnh lùng lãnh khốc nhưng bên trong rất ấm áp. Mà nói đến đây cô mới nhớ là Lộ Vĩ Phong cùng Trình Tố Tố từng hẹn hò với nhau hồi cấp 2, nhưng vì lí do gì đó mà Trình Tố Tố chia tay Lộ Vĩ Phong.

“ Chị đang nghĩ gì mà thẫn thờ vậy?” Giọng nói của Kiều Mặc đánh thức suy nghĩ của Mễ Ly.

“ À không có. Chị nghĩ là hôm nay là ngày 2/4 rồi còn 8 ngày nữa là đến dự tuyển thôi.” Mễ Ly giải thích.

“ Ra vậy, chị vào ăn thôi. Ba ngồi vào bàn rồi.”

“ Ừ.” Cô thật sự không muốn ngồi ăn với Doãn Thiên Hạo. Cứ nhìn thấy hắn là cô lại cảm thấy buồn nôn. Nhưng làm nôn trước mặt mọi người như thế được?

Mễ Ly thấy bàn ăn còn thiếu Trình Tố Tố cùng Doãn Thiên Hạo thì vui vẻ. Trình Tố Ninh nói:

“ Mễ Ly, Tố Tố cùng Thiên Hạo còn chưa có xuống. Con lên gọi 2 đứa xuống ăn được không?”

“ Vâng.”

Mễ Ly đang định gõ cửa phòng của Trình Tố Tố, thì bên trong phát ra âm thanh rên rỉ:

“ Ân...Hạo, sâu quá. Em chịu không nổi.”

“ Ngoan, sắp được rồi.” Kèm theo đó là tiếng thở dốc.

Mặt của Mễ Ly liền đỏ tới mang tai, họ đang làm cái quái gì thế chứ. Cô làm như chưa nghe thấy gì nói:

“ Chị, Doãn tổng, dì bảo em gọi 2 người xuống ăn tối.”

Bên đó liền im lặng một hồi rồi nhỏ giọng nói:

“ Chị biết rồi, em xuống trước đi. Lát chị xuống sau.”

“ Vâng.”

Mễ Ly liền nhanh chóng đi xuống. 2 người này đang làm cái gì vậy chứ. Còn có người lớn cùng trẻ em ở nhà, vậy mà,... Cô khôi phục lại vẻ mặt bình thường rồi ngồi xuống bàn ăn.

Ba Kiều ăn thử miếng cá nói:

“ Cá hôm nay rất ngon. Thím Âu làm tốt lắm.”

“ Giám đốc, món cá hôm nay không phải tôi làm mà là tiểu thư cùng thiếu gia cùng nhau làm đấy.” Thím Âu cười nói.

“ Vậy sao? Vị rất giống với mẹ 2 đứa làm.” Ba Kiều bất ngờ hỏi.

Trình Tố Ninh nghe ba Kiều nhắc đến mẹ Kiều trong lòng liền nổi giận.

“ Ba, con chỉ rửa cà chua thôi. Còn lại là chị làm hết.”

Trình Tố Tố cùng Doãn Thiên Hạo quần áo chỉnh tề đi xuống. Trình Tố Tố ngọt ngào nói:

“ Để mọi người chờ lâu rồi.”

“ Không sao, con mau ngồi xuống ăn đi.” Trình Tố Ninh cười hiền hậu nói.

“ Vâng.”

Doãn Thiên Hạo thấy dĩa cá sốt cà chua mắt kiền sáng lên. Nếu ai hỏi hắn trên đời hắn thích gì nhất. Hắn sẽ không do dự mà trả lời là cá sốt cà chua.

Hắn không chút do dự mà gắp 1 miếng ăn thử, quả thật rất ngon, liền gắp thêm vài miếng nữa. Trình Tố Tố thấy vậy hỏi:

“ Hạo, anh thích ăn sao? Thím Âu, sau này mỗi lần Hạo đến thím nhớ làm món này tiếp nhé.”

“ Trình tiểu thư. Món này không phải do tôi làm mà là do đại tiểu thư làm đây. Giám đốc cũng nhầm là tôi làm.” Thím Âu 1 lần nữa giải thích.

“ Vậy sao?” Nụ cười của Trình Tố Tố có chút cúng ngắc.

“ Chị đừng hiểu lầm, là do em biết ba rất thích cá nên mới làm thôi.” Mễ Ly giải thích.

“ Ra vậy, vậy lúc nào rảnh em dạy chị làm món này được không?” Trình Tố Tố tươi cười hỏi.

“ Em xin lỗi, cái này là em làm bừa thôi. Chị lên mạng tìm công thức cũng được.” Mễ Ly nhún vai nói.

“ Không sao. Để chị lên tự tìm cũng được.” Trình Tố Tố cười nói.

“ Thật sự con làm bừa sao? Vị rất giống với vị mẹ con làm.” Ba Kiều hoài niệm nói.

Trình Tố Ninh thấy ba Kiều như vậy cười nói:

“ Mình à, Mễ Ly quả thật là rất giống chị Mỹ Yên.”

“ Ừ.” Ba Kiều nói.

Kiều Mặc đứng dậy nói:

“ Con còn vài bài tập chưa làm xong. Mọi người cứ ăn tự nhiên.”

Doãn Thiên Hạo nhíu mày, Kiều Mễ Ly đang nói dối. Làm bừa không thể ngon như thế được. Nhưng việc đó thì có liên quan gì đến hắn chứ? Chết tiệt, không hiểu sao mấy ngày nay, hắn cứ có suy nghĩ lung tung.

Mii xin lỗi mọi người nhé vì ra chương muộn nhé. ^:)^

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.