Hứa Em Nửa Đời, Nhớ Em Trọn Kiếp

Chương 1




Thanh Trúc nhìn ba người trầm mặc trong lòng lúc này có chút vui vẻ thật sự cô lúc này muốn mắng cả ba người. Nhất là Trương Cung bởi vì vừa rồi còn nói thân phận nào cũng như vậy không hợp tác nhưng giờ lại trầm mặc suy nghĩ đắn đo như thế này.

Nhìn qua mấy người trước mặt mình. Thanh Trúc bây giờ mới phá vỡ cái không khi trầm mặc im lặng của họ. 

- Mọi người bây giờ quyết định ra sao với chuyện này đây? Nếu nói hợp tác để lôi kéo thì cũng được đấy nhưng mọi người lại e ngại cái vấn đề Huyết Long gì đó. Còn nếu không thì sẽ bỏ lỡ cơ hội của chính mình. Cháu nhắc cho mọi người nhớ một chút cháu cũng chỉ là mảnh ghép phụ thôi còn người ta là mảnh ghép chính của toàn bộ việc này. Vấn đề mảnh ghép kia ra sao thì chỉ có một mình cậu ta biết. Còn về mảnh ghép của cháu như thế nào thì tư liệu gia tộc đã ghi lại hết rồi cũng không có gì mới. Mọi người nên đưa ra quyết định cần thiết cho mình.

Trương Cung đáp lại lời của Thanh Trúc trong khi đó hắn vẫn suy nghĩ về vấn đề của Thiếu Kiệt mà hắn vừa nhận được. Khó khăn lớn nhất giữa lợi ít cùng với việc đi chung một con thuyền bất cứ lúc nào cũng có thể chìm khiến cho Trương Cung không biết phải giải quyết như thế nào. 

- Việc này không đơn giản, không phải mọi thứ bắt đầu đều như nhau vấn đề trong một khoảng thời gian ngắn tại sao Thiếu Kiệt lại có thể thay đổi lớn đến vậy chúng ta đã biết nhưng việc có hay không dính dáng đến Huyết Long mới chính xác là điểm mấu chốt nhất. Chỉ riêng về phần này chúng ta không thể nào tự quyết định được phải thông báo với những người kia.

Thanh Trúc nghe Trương Cung nói thế cũng biết việc này xem ra ba người trước mặt mình không thể quyết định được tình hình cần thiết. Trương Dật suy nghĩ một lúc mới nói ra suy nghĩ của chính mình. 

- Hiện tại chúng ta cũng chưa thể quyết định được ngay. Khi trở về vừa xin ý kiến vừa làm sẵn hợp đồng nếu được thì chúng ta hợp tác còn không thì quyết định từ chối cũng không có vấn đề gì. Lựa chọn một lý do nào đó thích hợp là được không mất lòng đôi bên xem như êm chuyện.

Trương Tỏa thấy đây cũng là cách thích hợp trong thời điểm này. Họ không quyết định được. Thì chỉ có cách giữ mối quan hệ như thế này chắc chắn sẽ tốt hơn là từ chối để còn có thể thay đổi được.

Thanh Trúc không nói gì. Cô thấy như thế cũng hay. Đối với việc những người kia ủng hộ cô chỉ cần mình đem việc này xử lý tốt một chút thì không vấn đề gì. Còn về tổ chức Huyết Long nào đó cô không quan tâm nó như thế nào. Vì cô thấy nếu có dính dáng với Huyết Long thật sự thì cũng không phải chuyện lớn như đám người Trương gia đã nói. Họ đã tồn tại lâu đến như thế thì không lý nào không thể tránh đi vấn đề này.

- Như thế cũng được. Tạm thời cháu sẽ vẫn giữ mối quan hệ hợp tác. Nếu có cơ hội trên đường mọi người có thể khai thác được gì về thông tin Huyết Long từ Thiếu Kiệt thì cứ làm biết đâu cậu ta lại không dính dáng đến họ. Hơn ai hết chúng ta đoán mò thì cũng không được gì. Trực tiếp hỏi hoặc thắc mắc chắc Thiếu Kiệt sẽ nói.

Trước Dật cũng ngạc nhiên vấn đề này theo hắn tốt nhất không nên hỏi đối phương mới đúng. Thanh Trúc lại để cho họ thắc mắc hoặc trực tiếp hỏi vấn đề này với Thiếu Kiệt hắn dường như không thích hợp. 

- Việc này được không đó. Hỏi như vậy cậu ta sẽ nói sao? Chúng ta hỏi như thế cậu ta bác bỏ cũng như vậy thôi cũng đâu khai thác được gì. 

- Không hẳn có thể nhìn mặt đoán được việc cậu ta quan hệ với Huyết Long như thế nào. Dù cho cậu ta có chối nhưng nếu vấn đề nhạy cảm này chúng ta hỏi trực tiếp thì cậu ta sẽ có một chút khác lạ nên như cậu ta thật sự đi gần với Huyết Long.

Trương Tỏa lúc này mới lên tiếng nói với Trương Dật hắn thấy nếu Thiếu Kiệt cũng như người khác dù có hơn người đi nữa thì khi nghe đến đề cập đến Huyết Long cũng phải có chút động thái nào đó. 

- Cứ quyết định đi vậy giờ chúng ta chuẩn bị thu xếp hành lý chọn ngày về là được rồi. Còn việc ngày nào thì hẹn một ngày với Thiếu Kiệt. Trên chuyến bay chúng ta dễ nói chuyện hơn.

- Như vậy cũng được để tôi liên hệ đặt vé và sắp xếp ngày sau đó sẽ báo lại cho Thiếu Kiệt biết những vấn đề này. 

Thanh Trúc bây giờ đứng lên rời khỏi cuộc nói chuyện. ba người còn lại cũng không nói gì cũng ngồi lại một chút nhìn nhau lắc đầu. 

Trong khu tập huấn của Vô Ảnh lúc này Thiếu Kiệt với Blake vừa tập luyện bắn súng xong. Jaskson bây giờ đứng bên cạnh nhìn Thiếu Kiệt thấy Thiếu Kiệt đặt súng xuống cũng lên tiếng hỏi Thiếu Kiệt hắn. 

- Lần này cậu định làm cái gì mà lại dành ra thời gian mấy ngày nay để tôi với Blake huấn luyện cậu sử dụng thành thạo vũ khí nóng vậy.

- Vài ngày nữa chúng ta đi thực hiện nhiệm vụ hơi nguy hiểm. Chưa biết chừng trực tiếp trong đó là nhiều thứ khó biết trước được. Đánh đấm dù có ổn đi nữa nhưng cũng không đối đầu với súng ống nên tôi mới để cho hai người huấn luyện mình những thứ này. 

Blake bây giờ gật đầu như hiểu được vấn đề của Thiếu Kiệt muốn lúc này. Hắn không nói gì nhưng Jackson lại nhiều chuyện muốn biết nhiệm vụ lần này của họ đi theo bảo vệ Thiếu Kiệt là gì. 

- Lần này cậu nói như thế chắc chắn nhiệm vụ không đơn giản đi đó là việc gì vậy? 

- Ừ cũng tương đối. Tôi lần này phải thay đổi thân phận để nằm vùng lấy thông tin. Nên mới cần đem hai người theo bên mình bảo toàn tính mạng đấy. Từ giờ trở đi cứ gọi tôi là Tống Long để tôi tập làm quen với Thân phận này mới được. Không khéo lại bại lộ đúng lúc không thích hợp.

Thiếu Kiệt từ tốn nói ra nhiệm vụ mà mình muốn làm ở trong căn phòng huấn luyện. Hiện tại ở đây cũng không có ai khác ngoài ba người. Blake nhíu mày không ít nói với Thiếu Kiệt. 

- Nhiệm Vụ nguy hiểm như thế mà mấy người kia cho cậu đi thực hiện nó sao? Không hiểu đầu óc họ nghĩ gì nữa.

- Không sao đâu cái này là do tôi tự nguyện đi thôi. Hơn nữa nếu tôi không đi thì sao mà hợp thức hóa được một số thứ. Anh cũng biết rồi đó với người nước ngoài tôi khó có thể nói được trong cuộc họp của công ty ở bên kia. Muốn họ không làm khó mình thì tôi cần một thân phận khá ổn. Mà đây lại là một thân phận khá tốt để có thể thực hiện được điều này.

Jackson nghe Thiếu Kiệt nói như thế cũng im lặng. Chuyện của Thiếu Kiệt khá nhiều hắn hiểu đôi khi có những lúc mình không cần hỏi thì sẽ tốt hơn. Blake trầm ngâm một lúc lâu khi nghe Thiếu Kiệt đưa ra lý do tại sao hắn lại đi làm việc này.

- Cậu chắc rằng mình đã sắp xếp xong mọi chuyện rồi chứ? Nếu vậy thì làm sao chúng ta gặp được những người kia để cậu xác lập thân phận mới cho mình?

- Về vấn đề này tôi thấy trực tiếp đánh từ bên ngoài vào sẽ hay hơn. Họ đúng là có thế lực đấy nhưng họ sẽ phải e ngại vì lý do gì tôi dám làm như thế. Chứ nếu để sắp xếp một cuộc hẹn với họ chắc chắn là không có chuyện gặp mặt rồi.

Đem ý nghĩ khi đọc những cuốn tiểu thuyết mỗi nhân vật chính thường vẫn chọn cách trực tiếp đánh thẳng vào bằng cửa chính. Thiếu Kiệt cũng muốn trải nghiệm điều đó nên nói ra cho Blake và Jackson cũng nghe.

Điều hắn vừa nói làm cho Jackson thật sự bất ngờ. Thiếu Kiệt còn định làm ra việc này đã biết đi vào chỗ nguy hiểm còn làm ra những thứ để họ không nghĩ đến. 

- Cậu đùa! Việc này không ổn đâu. Chưa biết chừng không gặp được người chúng ta đã bị đánh thẳng ra khỏi cửa rồi.

- Đừng đến mức vậy chứ. Không lẽ hai người lại thêm tôi nếu không có gì bất trắc thì vẫn đánh đấm ổn mà hơn nữa tôi đã cho người chuẩn bị những súng như thế này ở bên kia rồi. 

Blake bây giờ mới suy nghĩ điều gì đó rồi mới nói với Thiếu Kiệt. 

- Nếu cậu đã có chuẩn bị như thế thì tôi cũng không nói gì nữa. Xem thử lần này cậu định làm việc nguy hiểm như thế nào cũng tốt. Tôi không tin cậu lại đưa mình vào chỗ chết mà không có đường thoát đâu.

Quá trình làm việc với Thiếu Kiệt Blake thừa sức hiểu Thiếu Kiệt không phải là người làm việc không suy nghĩ. Nếu Thiếu Kiệt đã tính toán chắc chắn sẽ chừa con đường để rút lui cho mình. Nhìn như hắn vốn là trong độ tuổi thiếu niên hiếu thắng nhưng cái cá tính đó không bao giờ xuất hiện ở Thiếu Kiệt.

Ngọc Nhi bây giờ mới từ bên ngoài bước vào sân tâp bắn súng nhìn ba người Thiếu Kiệt đang đứng nói chuyện với nhau cất tiếng nói. 

- Thiếu Kiệt Thanh Trúc báo với anh là hai ngày nữa họ sẽ lên máy bay nói anh chuẩn bị cho tốt. 

Thiếu Kiệt ngưng lại việc nói chuyện với Blake nhìn Ngọc Nhi gật đầu lên tiếng hỏi cô.

- Những việc anh nhớ em phân phó cho hai người kia như thế nào rồi?

- Mọi thứ đã xong rồi. Họ đợi anh có mặt bên đó tầm đầu tuần sau là bắt đầu đại hội cổ đông thường niên. Mọi thứ sắp xếp cũng khá ổn chỉ còn đợi việc mua vé máy bay đi cùng những người kia là xong.

Ngọc Nhi bây giờ cũng đáp lại lời Thiếu Kiệt với những mà hắn đã lên danh sách cho cô chuẩn bị cùng với an bài cho mình xuất hiện bên kia quốc gia. Thiếu Kiệt lúc này cũng gật đầu tỏ vẻ như mình đã hiểu. 

- Lâm Huân Di cũng chuẩn bị bay về Ngọc Châu cô ấy nói báo lại với anh là sẽ sắp xếp mọi thứ như anh đã chuyển giao rồi mới rời đi. Nhưng để tránh cho Lâm gia bên kia nghi ngờ cô ta cần phải tốn thêm một khoản thời gian nhất định.

- Ừ việc đó anh cũng biết không phải một sớm một chiều nữa. Đúng là cực khổ cho em với mọi người rồi. Sắp tới anh đi em với hai cô nàng kia nhớ cẩn thận. Còn nữa phải luôn đề phòng Lâm gia anh sợ họ chú ý nhiều đến em sẽ gây bất lợi không đáng có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.