Bộ quần áo đó khi trước Y Ngải Ngải ở nhà cũng thường xuyên mặc, chỉ có một khắc như vậy, anh thiếu chút nữa thì đã kêu ra hai chữ Ngải Ngải! Thật sự là gặp quỷ!
Cho đến khi Tuyệt Nhiên đi đến trước mặt, ngửi thấy được mùi thơm thanh đạm của cô, mới phục hồi tinh thần lại: "Cô sao lại ở chổ này?"
Tuyệt Nhiên nghe được trong giọng nói của anh có địch ý.
"A, tôi mới vừa đi tới đây, không nghĩ rằng Chu tổng cũng ở chổ này, anh cũng đi tản bộ sao?"Tuyệt Nhiên xuống cầu gỗ, cười cười đi tơi``.
Chu Sâm gật gật đầu, nghĩ nhanh chóng xoay người rời đi. Anh không thể gặp cô gái này, bởi vì khi nhìn thấy cô ấy tâm anh sẽ loạn.
Tuyệt Nhiên chậm rãi bước theo từng bước nhỏ, quan tâm hỏi: "Chu tổng, sắc mặt anh không tốt lắm, có lẽ là bị cảm
"Không có sao." Chu Sâm để hai tay vào túi áo nắm chặt lại, giọng nói của cô ôn như Y Ngải Ngải vậy.
"Như vầy đi, tôi cũng bị cảm lạnh, ở nhà có ganh gừng Khả Nhạc, hay anh lên nhà tôi uống một chút rồi trở về đi."
"Không cần , cám ơn."
Tuyệt Nhiên thấy anh nhìn thấy coo như thấy ôn thần,lạnh lùng cười một tiếng, ở sau anh giơ tay nói: "Chu tổng, tôi trước kia xem tạp chí thấy nói Chu tổng là người dám làm dám chịu tỏa chí nam nhân, hiện tại sao lại có chút sợ hãi rụt rà, chẳng lẽ là trực giác của tôi sai?'
Chu Sâm bị cô khiêu khích, trên mặt khôi phục lãnh khốc, xoay người nhìn cô : "Vương tiểu thư hình như có hứng thú với tôi."
"Sai, tôi là đối với hợp đồng phát ngôn của công ty Sâm Quang có hứng thú, như thế nào? Chu tổng có hay không có can đảm đi tới nhà đối tác uống nước?"
Tuyệt Nhiên không hề nhìn bản thân, trực tiếp đi phía trước anh, đi qua con dường nhỏ để về chổ mình
Chu Sâm đứng yên tại chổ nhìn cô, chỉ thấy cô đi cái 3, 4 bước, liền đá đá hoàn đá nhỏ bên đường, những chuyện này, Y Ngải Ngải cũng thường xuyên làm.
Chu Sâm đáy mắt trầm xuống! Bước chân theo Tuyệt Nhiên, anh muốn thăm dò cô tới tột cùng!
Vương Tuyệt Nhiên sau khi nghe được những bước chân của anh, cười đắc ý cười, Chu Sâm, anh cắn câu rồi!
Chu Sâm là ai! Chỉ cần dùng lới khích anh ta, thì anh ta sẽ tiếp nhận khiêu chiến
Tuyệt Nhiên mở cửa, đưa tay nói: "Vào đi. Hoan nghênh anh đại giá quang lâm."
Chu Sâm hé mở miệng kinh ngạc, anh thật không ngờ nhà cô đối diện nhà anh chỉ cách một chút. Chu Sâm chần chờ, liếc mắt tủ giày, chỉ có hai đôi dép lê, một đôi là của Tuyệt Nhiên , còn lại là của một cô gái khác , nhìn cuộc sống của anh xem xét.
Chu Sâm đổi dép đi vào. Cẩn thận quan sát ngôi nhà của tuyệt nhiên, xác định trong phòng không có hơi thở của Y Ngải Ngải
Gật đầu tán thưởng: "Nhà của Vương tiểu thư có khi chất dân giả, đơn giản, thoải mái."
Ghê sô pha, bàn ăn, màn cửa xinh đẹp buông thỏng, cho người ta cảm giác an tường.
Tuyệt Nhiên lấy trong bếp ra hai chén canh gừng, một chén có bỏ bột thuốc, bưng đến phòng khách,
"Mời ngồi, Chu tổng, tới đây, uống một chén đi, cái này hết sức có tác dụng , tôi từ nhỏ đến lớn, chỉ cần cảm thấy bản thân có chút dấu hiệu cảm mạo đều uống canh gừng Khả Nhạc này, sau đó tắm nước nóng, ngủ một giấc thật tốt, ngày hôm sau thì khỏe rồi, sức sống bắn ra bốn phía.''
"Cảm ơn." Chu Sâm tiếp nhận chén canh gừng của Tuyệt Nhiên, nhưng không có uống, chỉ yên lặng đánh giá cô
Tuyệt Nhiên cười nói: "Chu tổng là sợ tôi bỏ thuốc vào chén canh gừng kia sao, sau đó nhân cơ hội để anh nằm trên giường tôi hoặc là bắt cóc anh để vơ vét tài sản gì gì đó?"