Hợp Đồng Hôn Nhân Của Tổng Tài Cao Lãnh

Chương 16: Ngủ Chung Giường




Không phải vì Tống Dư Hi, mà là không muốn để Chúc Thành buồn.

Chúc Thành cười đau khổ một tiếng, giọng nói nghẹn ngào: “ Niên Niên, cậu không cần an ủi mình, mình đều nghe thấy cả rồi.”

Tô Niên Niên há hốc miệng, nhất thời không tìm ra được lí do an ủi.

Chúc Thành sụt sịt mũi, cậu hôm nay gọi điện cho Tống Dư Hi hẹn cô ta ăn cơm, nhưng bị Tống Dư Hi từ chối qua loa, đành thất thểu đến quán ăn này ăn chút gì đó.

Không ngờ khi đi vệ sinh, nghe thấy cuộc trò chuyện giữa Tống Dư Hi và Tô Niên Niên.

Tim nhói đau là cảm giác gì, cuối cùng cậu cũng được trải nghiệm.

Tống Dư Hi đứng trong nhà vệ sinh, không chịu đi ra.

Chúc Thành ý thức được cô ta không hề muốn gặp mình, thế là run rẩy hỏi một câu: “ Tiểu Hi, mình chỉ muốn hỏi một câu, cậu đã bao giờ coi mình là bạn chưa?”

Cậu không dám hỏi Tống Dư Hi là có thích mình hay không, cậu không dám, thật sự không dám.

Tô Niên Niên đồng tình nhìn cậu, thay Chúc Thành xót xa.

“ Tiểu Hi, những gì cậu nói vừa nãy là thật sao? chỉ cần cậu nói không phải, mình sẽ tin! Thật đấy!”

“ Nếu như cậu muốn những thứ đó, mình cũng có thể mua cho cậu!”

“ Mình có thể đối tốt với cậu hơn cậu ta gấp 10 hay 100 lần, chỉ cần cậu có thể để mình ở bên cạnh cậu........”

Nói đến cuối cùng, Chúc Thành không kìm được khóc òa lên.

“ Chúc Thành, cậu có thể giống người đàn ông được không!” Tô Niên Niên không nhịn được mắng luôn.

(/)

Chúc Thành không nén được tiếng khóc nức nở, lại òa lên, nhìn cực kỳ ấm ức.

Cậu cũng không muốn thế này, cậu đường đường chính chính đứng trước mặt Tống Dư Hi, nói cho cô biết cậu thích cô.

Nhưng cậu biết mình không hợp! Cho nên chọn hèn mọn, chọn nhường, chọn lùi bước vô điều kiện.

Còn trong tình yêu, không phải những bông hoa hèn kém đều có thể nở thành rừng rậm.

Cô chỉ là không thích cậu, chỉ như thế mà thôi.

Có lẽ tiếng khóc cũng đánh động Tống Dư Hi, mặt cô ta lạnh lùng, “ Xin lỗi, mình có bạn trai rồi, cảm ơn cậu đã chăm sóc mình trước đây. Nhưng Chúc Thành, cậu cũng nên tự xem mình thế nào, tại sao mình phải thích tên béo như cậu? Cậu thích mình, lẽ nào mình nhất định phải thích cậu sao? cậu có ngốc hay không?”

“ Cậu đủ rồi đấy!” Tô Niên Niên bực mình, “ nếu cậu không thích cậu ấy, tại sao phải yên lặng nhận sự đối tốt của người ta với cậu? Từ cao trung đến bây giờ, lợn ta đối với cậu tốt như thế, cậu không thích tại sao không từ chối sớm! Chơi đùa với tình cảm của người khác như thế mà cậu không biết xấu hổ sao?”

Tô Niên Niên vẻ mặt bất cần: “ Chẳng liên quan đến cậu, tôi ép cậu ta đối tốt với tôi sao? lẽ nào không phải cậu ta can tâm tình nguyện, cậu ta ngốc nghếch, đương nhiên phải chấp nhận hậu quả của việc ngốc nghếch!”

Tô Niên Niên hoàn toàn mất kiên nhẫn nói đạo lý với cô ta, cô trước đây tại sao không phát hiện, con người càng yếu đuối lại càng đáng ghét hơn cả tiểu nhân!

“ Hừ, tôi hôm nay không xé xác cậu thì thật có lỗi với trời, có lỗi với đất, có lỗi với nhân dân thế giới!” Tô Niên Niên định lao lên xử lý Tống Dư Hi, nhưng lại bị Chúc Thành sống chết ngăn lại.

Tống Dư Hi giật mình sợ hãi lùi về sau hai bước, nhìn thấy Chúc Thành vẫn còn ra sức bảo vệ cô ta, lại càng được đà dẫm giày cao gót rời đi.

“ Chúc Thành, cậu là đồ thần kinh!đồ ngốc! Cậu ít nhất cũng bảo cậu ta đem tiền trả cho cậu chứ!” Tô Niên Niên bực tức, gào lên kinh động mấy người ăn cơm.

Khi Cố Tử Thần và mấy người đến, phát hiện Tô Niên Niên bị người ức hiếp, không do dự, Cố Tử Thần giơ chân đạp cửa.

Diệp Tinh Vũ cũng giơ nắm đấm, đến Đậu Đậu tức mình dậm chân.

Tô Niên Niên bi thảm kêu lên: “ A---- --- đừng đánh nữa, đây là người mình!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.