Hợp Đồng Hôn Nhân: Bác Sĩ Lạnh Lùng Em Yêu Anh

Chương 11




Mai đã đưa tay ra, nắm lấy cổ họng của đối phương, theo một tiếng rắc rắc xương do vỡ vang lên, gã đàn ông mở cửa ngã ở trên mặt đất.

Nghe thấy âm thanh, gã đàn ông cầm ống nhòm chợt xoay đầu lại, thấy ở cửa một cô gái trẻ đi vào, lại nhìn thấy người anh em của mình ngã xuống đất, tay nhanh chóng đưa về phía bên hông của mình, nhưng tốc độ của gã nhanh thế nào, cũng không nhanh hơn tốc độ của Mai, gã đàn ông chưa rút súng ra, thì Mai lắc mình một cái đã đến bên cạnh gã, cô giơ tay lên, tay ngọc thon thon đã dính lên trên cổ của đối phương.

Chỉ thấy đôi tay của Mai nhẹ nhàng vặn một cái, vang lên rắc rắc, thân thể gã đàn ông chậm rãi ngã xuống đất, trước khi chết một đôi mắt mở to nhìn Mai, bộ dạng ra vẻ không thể tin được.

Mai liếc nhìn hai người dễ dàng bị mình giết chết, đưa tay cầm lấy ống nhòm trong tay gã đàn ông, đi tới bên cửa sổ liếc mắt nhìn. Khuôn mặt vui mừng, không tệ, lúc này đúng là cô nhặt được đồ tốt rồi.

Ống nhòm này nhìn đủ xa.

Cầm ống nhòm, Mai nhảy mấy bước nhẹ, từ lan can cầu thang đi xuống, mấy cái đã xuống dưới lầu, chạy tới bên ngoài nhìn lại, mấy gã đàn ông đã đi xa một đoạn ở phía trước.

Người ở trong bóng đêm chợt hiện, chui qua mấy ngõ nhỏ, Mai xuất hiện ở trước mặt mấy tên đó. Thấy mấy tên đó càng đi càng gần, đôi tay ôm ngực đứng ở giữa đường.

"Cô là ai hả?" Tên đàn ông gọi là anh Sông, chợt thấy có một người đứng ở giữa đường, nên trong lòng cả kinh và lên tiếng hỏi.

"Người muốn mạng mày." Mai khẽ mở môi mỏng, chậm rãi sâu kín mà phun ra mấy chữ.

Anh Sông vừa nghe đối phương là con gái, thì lập tức nở nụ cười và nói: "Cô em nói đùa à, chúng tôi nhiều người như vậy, cô chỉ có một mình, lời nói này hẳn là quá lớn rồi."

"Vậy sao?" Mai vừa nghe lời nói của anh Sông, cũng không giận, chỉ là trong mắt lại thoáng qua lạnh lẽo. Lại dám coi thường cô, tốt, rất tốt, cô sẽ làm cho bọn họ biết cái giá coi thường phụ nữ.

"Không phải sao?" Anh Sông nghe được lời nói của Mai, thì nở nụ cười. Thái độ sung sướng đó, có vẻ tâm tình của hắn rất tốt.

"Chúng ta có thể thử xem." Theo chữ ‘ thử ’ cuối cùng, Mai đã lắc mình một cái lấn đến gần trước người đối phương.

Nhìn bóng đen đột nhiên tới, anh Sông luống cuống, hắn há to mồm muốn nói điều gì đó, nhưng lại không lên tiếng được. Bởi vì cổ của hắn đã bị Mai bóp nát rồi.

Những tên khác thấy anh Sông đột nhiên chết, thì nhất thời hoảng sợ chạy về phía trước, có người thậm chí cả súng cũng vứt luôn, vừa nhìn Mai, vừa chạy, giống như gặp được ác ma vậy.

"Ha ha" Nhìn người tứ tán chạy, Mai cười khẽ một tiếng, tiếng cười kia ở trong màn đêm giống như khúc chiêu hồn, khiến người chạy trốn hận không thể sinh ra nhiều cặp chân.

Nhìn người đã chạy xa, Mai giơ tay lên, chỉ thấy trong bóng đêm chợt lóe ánh sáng lạnh, người mới vừa còn chạy trốn thì từng tên một đã liên tục ngã xuống, một người cũng không thoát.

Nhìn người phía xa ngã xuống đất, nhìn kiệt tác của mình, Mai rất là đắc ý mà nhún vai một cái, sau đó đi tới phía xe của cô.

"Lão đại, mấy con tôm tép đã bị tôi giải quyết." Thông qua tai nghe không dây, Mai báo cáo kết quả chiến đầu của mình với Mộc Vân Phong.

"Làm rất khá, kế tiếp liền xem bọn này rồi." Mộc Vân Phong nhận được báo cáo của Mai, trên mặt lộ ra nụ cười.

"Gọi các chị em chuẩn bị." Tắt tai nghe không dây, Mộc Vân Phong nói với Hỏa. Đám người này đã đi lâu như vậy mà còn chưa có trở lại, hẳn là Lâm Phàm chờ sốt ruột rồi.

Lúc này không xuống tay, thì đợi đến bao giờ.

Mộc Vân Phong vung tay lên muốn hạ lệnh. Đột nhiên, bên tường viện kia vài bóng người nhẹ nhàng tới, khiến Mộc Vân Phong dừng tay lại, nhìn những bóng người kia tiến vào trong viện, sau khi dừng lại động tác, thì trên mặt thoáng qua vẻ khó tin.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.