Hợp Đồng Hết Hạn

Chương 111: Đăng Kí Học Lái Xe




- Nga, ngươi nói là nha đầu kia của Phi Hoài thôn!

Lý Thất Dạ chợt hiểu ra, nhìn Tiêu hộ pháp, cười nói:

- Không biết vị hôn thê từ trước đến giờ còn chưa gặp của ta đây có liên hệ như thế nào với Thiên Lý Hà?

Một chuyện hôn sự này ở Phi Hoài trang, Lý Thất Dạ vốn là cũng không thèm để ý, trên thực tế muốn làm vị hôn thê của hắn, làm sao có chuyện dễ dàng như vậy.

- Vận Trúc chính là truyền nhân của Thiên Lý Hà chúng ta!

Tiêu hộ pháp trầm giọng nói:

- Nàng không phải là tùy tiện người nào cũng có thể xứng đôi!

Tiêu hộ pháp nói ra lời như vậy đã đủ rõ ràng rồi. Hôm nay hắn vì giải trừ hôn ước mà đné, nếu không một cái tiểu bối vô danh lại thế nào đáng giá vị hộ pháp như hắn tự mình giá lâm chứ.

Tĩnh Khê quốc chủ cùng Lục Bạch Thu ở trong lòng cũng không khỏi hít vào một hơi lãnh khí, truyền nhân Lam Vận Trúc của Thiên Lý Hà có thể nói là truyền thuyết của thế hệ trẻ Diêu Vân.

Song Thánh chi tư, thiên phú hơn người, ở Thiên Lý Hà nhân tài xuất hiện lớp lớp, nàng sớm đã được xác định là truyền nhân, phải biết rằng Đế thống tiên môn như Thiên Lý Hà luôn luôn đều không thiếu truyền nhân, Lam Vận Trúc xuất thân bình thường lại đang còn nhỏ tuổi liền được chư lão của Thiên Lý Hà xác định làm truyền nhân, thiên phú như vậy là có thể nghĩ.

Phải biết rằng Lam Vận Trúc không chỉ là thiên phú kinh người, hơn nữa cũng là xinh đẹp vô song, cho dù không phải là Diêu Vân đệ nhất mỹ nữ, nhưng mà mỹ mạo của nàng ở Diêu Vân cũng có thể xếp vào năm người đứng đầu.

Ở Diêu Vân không biết có bao nhiêu thiên tài trẻ tuổi đối với Lam Vận Trúc là nhất kiến chung tình, vì nàng là hồn phách điên đảo, thậm chí không ít thiên tài xuất thân từ Đế thống tiên môn từng tới Thiên Lý Hà cầu hôn, nhưng mà đều bị cự tuyệt rồi.

Lam Vận Trúc, truyền nhân của Thiên Lý Hà, thiên tài trẻ tuổi nổi danh của Diêu Vân, cũng là mỹ nhân từng khiến cho vô số thanh niên thần hồn điên đảo.

Tĩnh Khê quốc chủ cùng Lục Bạch Thu không khỏi vì thế mà há hốc mồm, Lam Vận Trúc bao nhiêu người theo đuổi, bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới Lý Thất Dạ dĩ nhiên là vị hôn phu của Lam Vận Trúc!

Tin tức kia đối với Tĩnh Khê quốc chủ cùng Lục Bạch Thu mà nói thật sự là rung động vô cùng. Nữ tử như Lam Vận Trúc ở trong mắt bao nhiêu người, đó là tồn tại cao cao tại thượng, hôm nay dĩ nhiên là gả cho một người vô danh kín tiếng.

- Truyền nhân của Thiên Lý Hà thì như thế nào?

Đối với lời nói của Tiêu hộ pháp, Lý Thất Dạ lười biếng nói:

- Cho dù là cửu thiên tiên nữ đối với ta mà nói cũng chỉ bất quá là như vậy mà thôi.

- Ngươi!

Hai mắt của Tiêu hộ pháp nhất thời mãnh liệt, hàn khí bức nhân, khí thế cường đại làm cho người ta có chút khó hít thở. Lệ mục của hắn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, một lúc lâu sau hắn hít vào một hơi thật sâu, đè lại lửa giận trong lòng.

Nếu đổi lại là bình thường, một cái vô danh tiểu bối lại dám ở trước mặt hắn ăn nói lung tung, hắn đã sớm xuất thủ giáo huấn tiểu bối như vậy rồi. Lần này hắn chịu sự nhờ vả của chư lão trong tông môn mà đến, thành tâm giải trừ một kiện hôn ước này.

Cách làm như thế đối với Thiên Lý Hà mà nói là không có gì đáng trách, Lam Vận Trúc là truyền nhân của Thiên Lý Hà bọn hắn, vì bồi dưỡng một cái truyền nhân như vậy, Thiên Lý Hà nhưng là tốn hao không ít tâm huyết, nếu như một cái truyền nhân như vậy phải gả ra ngoài, chuyện này Thiên Lý Hà tuyệt đối sẽ không cho phép.

Huống chi vô danh tiểu bối như Lý Thất Dạ càng là không thể nào hợp với truyền nhân của Thiên Lý Hà bọn họ. Phải biết rằng ở U Thánh giới không chỉ có truyền nhân của một cái Đế thống tiên môn từng tới Thiên Lý Hà cầu hôn, nhưng mà cũng bị cự tuyệt rồi.

- Ta cái gì mà ta!

Lý Thất Dạ mất hết hứng thú, khoát tay nói:

- Đừng có một bộ dáng mà ta thiếu nợ các ngươi, lão tử cũng không phải là mày dày mày dạn đi lên Thiên Lý Hà các ngươi cầu hôn. Ngươi phải làm rõ tình huống một chút, là truyền nhân của các ngươi phải gả cho ta!

Lục Bạch Thu cùng Tĩnh Khê quốc chủ không khỏi là choáng váng, mặc dù nói địa vị của Tiêu hộ pháp ở Thiên Lý Hà còn chưa đủ cao, nhưng mà với tư cách là hộ pháp của Đế thống tiên môn, lại là một vị Tiểu Thánh Tôn, địa vị của hắn tuyệt đối là để cho rất nhiều người kính sợ.

Song, hôm nay một cái tiểu bối như Lý Thất Dạ hồn nhiên không đem Tiêu hộ pháp để vào trong mắt, thái độ này thật sự bá đạo đến rối tinh rối mù.

Tiêu hộ pháp là bị giận đến hộc máu, nhưng mà hít vào một hơi thật sâu, vì giải trừ một lần hôn ước này hắn vẫn là đem một hơi này nhịn xuống.

- Tiểu hữu, lần này Thiên Lý Hà chúng ta là thành tâm mà đến.

Tiêu hộ pháp cũng nhịn xuống khẩu khí này rồi, hắn đem tư thái để xuống thấp hơn, nói:

- Chỉ cần tiểu hữu nguyện ý giải trừ hôn ước này, mọi chuyện đều dễ thương lượng, bảo vật, tiên trân, tuyệt phẩm... Những thứu này Thiên Lý Hà chúng ta đều có thể thương lương, nếu như ngươi nguyện ý thì có thể bái nhập vào Thiên Lý Hà chúng ta, trở thành đệ tử của Thiên Lý Hà chúng ta.

Đối với Đế thống tiên môn mà nói, chiêu thu đệ tử bên trong môn là hết sức nghiêm khắc, hiện tại Tiêu hộ pháp mở miệng như vậy có thể nói lần này Thiên Lý Hà đích xác là mang thành ý mà đến.

- Ân, đích xác là có chút thành ý!

Lý Thất Dạ có khi chính là tính tình thối, hắn thích mềm không thích cứng, nếu như đối phương lớn lối, vậy hắn liền lớn lối hơn!

Lý Thất Dạ cười nói:

- Có lúc đối với ta mà nói, thành hay không thành ý, không phải là nói cái bảo vật, cái tiên trân gì là có thể đánh động được. Nếu như thật tâm muốn giải trừ hôn ước liền để cho nàng tự mình đến nói với ta một tiếng đi. Đến lúc đó ta có lẽ sẽ suy nghĩa một chút. Lại không phải là một đám lão đầu tử Thiên Lý Hà các ngươi phải lập gia đình, các ngươi làm cái chủ trương lung tung này làm gì.

Dĩ nheine, đối với Lý Thất Dạ mà nói, cái hôn ước này chỉ là một chuyện ngoài ý muốn, nếu như đối phương thật lòng muốn giải trừ hôn ước này, cá nhân hắn cũng là không thấy sao cả, nếu như Thiên Lý Hà muốn cường thế mạnh mẽ giải trừ hôn ước, hắn ngược lại là có ý tứ hành hạ một chút.

Trong lòng Tiêu hộ pháp đặc biệt khó chịu, hắn đều có vọng động hảo hảo dạy dỗ tiểu tử thúi ở trước mắt một cái, nhưng mà hắn vẫn là nhịn được.

Lý Thất Dạ đối với lão đầu tử như Tiêu hộ pháp là hứng thú mất dần, căn bản không có hứng thú lại bàn tiếp, Tiêu hộ pháp bị tức đến hộc máu, nhưng mà hắn vẫn là nhịn được khẩu khí này, trước khi đi hắn trầm giọng nói:

- Ngươi có thể lại suy nghĩ một chút, cái này đối với ngươi mà nói là một đại cơ duyên, nếu như ngươi nghĩ kỹ rồi thì có thể để cho Tĩnh Khê quốc chủ truyền lời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.