Hợp Đồng Ba Năm Yêu Đương

Chương 47




Khó trách.

Những học hội kia muốn bán sách cho mình, va chạm một cái, sau khi biết nội dung, sửa sang lại thành sách, cho đám người Quân Nhược Hoan một bản, vốn là hảo tâm, để bọn hắn lựa chọn lão sư tốt, ai biết mấy tên này, thế mà miễn phí đưa tặng cho những học sinh mới khác.

Người khác cần 100 linh thạch trung phẩm mới bán một bản, bên này miễn phí, hơn nữa càng thêm chuẩn xác... Tùy ý phá hư thị trường, không bị người ghi hận mới lạ.

Nhưng đám người Quân Nhược Hoan khẳng định cũng là tốt bụng, muốn thay mình dựng nên chút thanh danh, lại không nghĩ tới vì thế đắc tội không ít học hội.

- Đúng vậy, tân sinh đắc tội học hội sẽ nửa bước khó đi, mong Trương sư cẩn thận, thực sự không được... Tìm một học hội lợi hại gia nhập!

Nhiễm Tiếu Tiếu nói.

Nản thân nàng cũng là người học hội, nghe được tin tức trong đó, suy đi nghĩ lại, mới tới báo cho.

Đơn độc một người, khẳng định sẽ bị học hội khác trừng trị, nhưng gia nhập học hội lợi hại, coi như muốn động thủ, cũng phải băn khoăn mấy phần.

- Đa tạ!

Biết đối phương hảo tâm, Trương Huyền cười cười.

Nói thật, những chuyện này đối với hắn không tính là gì, đắc tội thì đắc tội a.

Từ Thiên Huyền vương quốc cùng nhau đi tới, đắc tội người còn thiếu sao?

Nếu như bọn họ thức thời không tìm phiền toái ngược lại cũng thôi, thực có can đảm kiếm chuyện, không ngại để chúng biết lợi hại.

Đường đường Linh Tài các Các chủ, cường giả Thánh cảnh cũng có thể bị thu phục, huống chi mấy học sinh.

Không tính là gì.

- Vậy ta cáo từ!

Nên nói đều nói, Nhiễm Tiếu Tiếu ôm quyền, xoay người rời đi.

- Những học hội này khá phiền toái, lão sư phải cẩn thận!

Thấy nàng đi xa, Lạc Thất Thất nhíu mày nói.

Nàng là lão sinh, biết những học hội kia bỉ ổi, thật muốn dạy dỗ một học sinh, thậm chí có thể ép một ngày cũng không thể ở, trực tiếp nghỉ học.

Chính vì vậy, hoặc là có bối cảnh, hoặc có thực lực, nếu không, liền phải tìm học hội gia nhập, nếu không, cố ý ngáng chân ngươi, sẽ vô cùng phiền phức.

- Được!

Biết đối phương cũng là tốt bụng, Trương Huyền lên tiếng.

Biết lão sư không có để trong lòng, lại thêm có Mi viện trưởng, Triệu viện trưởng che chở, chắc hẳn đối phương sẽ không dám quá phận, Lạc Thất Thất liền không xoắn xuýt nữa.

Hai người dọc theo đường đi đi ra ngoài, không lâu sau, đi tới một lương đình.

- Ta và đối phương hẹn ở đây...

Lạc Thất Thất ngừng lại.

- Là ai? Cũng là học viên của học viện?

Trương Huyền nhìn qua.

- Cụ thể là ai, ta cũng không biết, ta là ở tháp yêu cầu của học viện, phát tin nhờ giúp đỡ, sau đó có người trả lời, hẹn ta gặp mặt ở đây. Nghĩ đến không phải lão sư, chính là học viên!

Lạc Thất Thất nói.

- Ah!

Trương Huyền gật đầu.

Tháp yêu cầu của học viện, là học sinh hoặc lão sư học viện, viết ra tri thức không hiểu hoặc chuyện khó làm được, nhờ người khác giúp đỡ, bình thường lấy học phần trả tiền.

Có chút tương tự Nghi Nan bích của Y Sư công hội.

Chỉ cần hồi đáp đúng, được công nhận, liền có thể tự động nhận được học phần hoặc tiền thù lao của đối phương.

Ngô Dương Tử biến mất hơn hai nghìn năm, lịch sử biến ảo, thương hải tang điền, muốn Lạc Thất Thất tìm, không biết năm nào tháng nào, lúc này mới viết tin tức, lưu ở trong đó, đồng thời hứa hẹn chỗ tốt.

Vốn cho rằng, cần phải hao phí không ít thời gian, mới có thể giải đáp, không nghĩ tới ngày thứ ba, liền có người nhắn tin cho nàng, gặp mặt ở đây.

Nhưng đối phương là nam hay nữ, là lão sư hay học sinh, liền không biết.

- Chờ một lát đi!

Biết đối phương hẹn, khẳng định sẽ tới, Trương Huyền cũng không để ý, cười cười, đang muốn tiếp tục nói chuyện, liền nghe tiếng gió hiu hiu, một bóng người ở trong đêm tối thẳng tắp bay lượn tới.

Mượn nhờ tinh quang, có thể thấy được là nữ tử, dáng người cao gầy, vòng eo tinh tế, tựa như trường xà.

Dáng người cực đẹp, nhất là ngực nhô lên, mượt mà thành đường cong hoàn mỹ, thậm chí so với Lạc Thất Thất chỉ mạnh không yếu.

Hô!

Bóng người rơi vào tiểu đình.

Lạc Thất Thất cũng thấy rõ dung mạo đối phương.

Là nữ tử thoạt nhìn hai mươi mấy tuổi, dung mạo không kém nàng, thậm chí càng thêm thành thục, hương vị mười phần.

- Yêu Yêu học trưởng?

Lạc Thất Thất sửng sốt một chút, vội vàng khom người ôm quyền.

- Ân, nguyên lai là ngươi!

Đối phương cũng nhận ra Lạc Thất Thất, trong mắt tràn đầy hiếu kỳ:

- Là ngươi muốn tìm chỗ ở cũ của Ngô Dương Tử?

- Vâng!

Lạc Thất Thất vội vàng gật đầu:

- Chẳng lẽ học trưởng biết tin tức?

- Có biết một chút!

Nữ hài dáng người xinh đẹp kia nhẹ gật đầu.

Nghe đối phương xác nhận, Lạc Thất Thất bóp bóp nắm tay, nhìn lão sư, chỉ thấy thanh niên nghi ngờ nhìn qua, dường như muốn hỏi nữ hài trước mắt là ai.

Lạc Thất Thất cũng không giấu diếm:

- Lão sư, vị này là học viên năm thứ năm... Hồ Yêu Yêu!

- Hồ Yêu Yêu?

Trương Huyền gãi đầu.

Hồ Yêu Yêu, Lạc Thất Thất, Nhiễm Tiếu Tiếu...

Làm sao vào học viện gặp phải mấy nữ tử, tên đều là như vậy?

- Ngay cả ta cũng không nhận ra?

Thấy vẻ mặt thanh niên này mê man, bản thân còn cần giới thiệu, Hồ Yêu Yêu có chút kỳ quái, nhịn không được nhìn lại:

- Ngươi tên gì? Từ đâu tới?

- Ta?

Chần chờ một chút, vẻ mặt Trương Huyền thành thật nhìn qua:

- Tại hạ treo treo!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.