Hồng Mông Linh Bảo

Chương 94: - Sự thật về sự tồn tại của Trầm Uyển




Huyết nguyệt chiếu rọi khung cảnh đêm tối yên tĩnh đến rùng rợn của mạt thế, những con chuột biến dị nhỏ giọng kêu bất thình lình nhánh cây tường vi mọc những gai nhọn hoắt xuyên thủng con vật không kịp giãy sụa mà thành xác khô, những tang thi lờn vờn tìm bữa ăn là con người, mùi hôi tanh bốc lên trong không khí, tiếng vong không biết của thứ gì vang lên bất động bất chợt.

Đoàn người của Bạch Tâm Băng đang dừng lại nghỉ ngơi, quây quần ăn uống rất thoải mái, giống như khung cảnh kia không liên quan đến họ vậy, họ là số ít người ở mạt thế xem như ổn thỏa. Bạch Tâm Băng lạnh nhạt ngồi trên nóc xe, đôi mắt mù mờ nhìn xa, nơi này quá xa lạ với cô, cường giả vi tôn, chết trở nên dễ dàng chừng nào.

Đáy mắt cô bỗng lóe lên một tia sắc lạnh, có tiếng xe hơn nữa động tĩnh không nhỏ nha, muốn dẫn tang thi tới sao? Tiếng hệ thống vang lên:

' Vận hạn kí chủ thực thịnh, chủ công và cường thụ cũng tìm tới mía chủ rồi. '

Sắc mặt cô nhất thời đen thui, cô nhất thời quên phéng mất là vì đường chính bị gãy khúc do một cây cầu bị phá hủy nên đoàn xe của nhân vật chính đi đường vòng, nghĩ cũng không nghĩ ra thế méo nào lại gặp họ đây. Cô liếc nhìn đồng hồ trên tay, 10 phút đoàn xe của Quy Chính Hiên dừng lại, cô mặt ngoài lạnh lẽo nhưng trong lòng kêu cha gọi mẹ được không?

Khu cô và nhóm người dừng chân, đại khái là một sân vân đông có tường bao quanh, có lối thoát hiểm khánh nhiều, xung quanh có hệ thống phát điện tương đối sáng lại thêm cô khống chế vài con tang thi cấp 2 nên tính như cũng an toàn. Cô không nói câu nào, đưa ánh mắt thăm dò họ, tiềm phát thực lực cấp 3 trung cấp ra ngoài làm những người bình thường và dị năng giả cấp thấp bị chấn không nhẹ. Một lúc sau, có một người đàn ông khuôn mặt tuấn tú, khí khái lãnh đạm băng hàn, cả người cho người ta cảm giác tà đạo cổ quái bước đến chỗ cô, giọng nói trầm đầy từ tính:

_ Cô muốn gây chiến?

Cô gào thét - ing, rõ ràng ngươi vô chỗ ta nha. Trong lòng chửi 18 đời tổ tông nhưng ngoài mặt bình tĩnh vô cùng, nhạt nhạt nói:

_ Chỉ là muốn nói chỗ này ai trước ai sau thôi, chính là đám người kia tùy tiện động vào bọn tôi thôi.

Cô bình thản đi vào trong lều, thật ra trong lòng rơi mồ hôi lạnh, cấp 4 sơ kỳ đỉnh phong nha. Quá trâu bò đi, không hổ là boss phản diện cuối cùng đấu với boss chính diện nha, đại khái là nam phụ truyện đi, nguyên bản nếu không phải Quy Chính Hiên phải lòng mỹ nhân chính Tiêu Ái La, nữ nhân bá đạo cùng với cả người đều là tài năng thì đâu đến mức tranh giành đến ta sống ngươi chết, hử? Quy Chính Hiên là con người bá đạo thêm tính độc chiếm cao ngạo, thêm khi đã yêu ai thì nhất định phải có được người đó đi cho kết quả bi thảm là do hắn tự chọn.

Quy Chính Hiên không khỏi nhíu mày, cấp 3 trung cấp đỉnh phong trên người lại sạch sẽ xinh đẹp, nữ nhân sống ở mạt thế không dễ lại tiêu dao như vậy nữ nhân này có bao nhiêu nguy hiểm. Gần 30 người đi theo hơn một nửa là dị năng giả, thức ăn thực đầy đủ và vũ khí đầy đủ, chắc chắn đã chuẩn bị từ trước, không lẽ nữ nhân này biết mạt thế tới từ trước. Hắn là lúc mạt thế thức tỉnh song hệ ám lôi biến dị, thêm một đứa em họ hắn vốn chẳng để tâm Quân Mặc Nhiên trước đây, giúp hắn không ít lần, lại thêm tính tình ngu ngốc và ham ăn làm hắn vô cùng thích thú, mặc nhiên hắn đã định cả đời Quân Mặc Nhiên chỉ có thế là của hắn, luân thường đạo lý đối với dục vọng chiếm hữu khủng bố của hắn mà nói không đáng một xu.

Hứng thú với cô cũng chỉ một lúc, hắn biết với thực lực của hắn cô vô pháp đối kháng, nhưng mà khi trên đường tới đây, họ gặp khá ít tang thi mơ hồ bị khống chế chắc chắn là do nữ nhân này khống chế, cho nên bọn hắn bớt đi một chút phiền phức tang thi, chân chính không làm phiền mấy chục người họ thì hơn. Lệnh cấm hạ xuống đoàn người của Quy Chính Hiên không được làm phiền bọn họ. Cô cười cợt, thú vị vẫn là thú vị, Quy Chính Hiên chính là con sâu lười chính gốc, hắn lười đánh nhau nếu không phải làm phiền hắn, hắn cũng không thèm để ý.

Tiếng của Vu Thiến vang bên ngoài nói là Thiếu Vân đã tỉnh, cô không nói gì mà không nhanh không chậm bước tới chỗ Thiếu Vân, đôi mắt vô hồn nhìn vào vô định của câu nhóc khiến cô hơi đau xót, tay cô che mắt cậu nhóc lại:

_ Thôn phệ dị năng, sau này cố gắng luyện để thăng cấp, đừng để bản thân ủy khuất, lại bảo vệ được người mình thương.

Cô để hũ cho cốt của chị gái Thiếu Vân lên bàn, giọng cô mang theo nhu hòa nói:

_ Chị gái nhóc đã dùng mạng để nhóc sống. Vậy thì cố gắng sống cho cả phần chị gái nhóc đi.

Đôi tay thiếu niên nhỏ gầy giữ chặt lấy tay cô, cô cảm thấy nước mắt ấm nóng trong lòng bàn tay, Thiếu Vân khàn khàn nức nở nói:

_ Ta nhất định làm một cường giả.

Cô bật cười, gật đầu nói:

_ Chúng ta cùng làm cường giả.

Được một lúc thì Thiếu Vân ngủ mất, đắp chăn cho cậu nhóc, rồi không tiếng động ra ngoài. Tiếng hệ thống vang lên:

' Thiếu Vân tăng 20% hảo cảm, tổng 80% hảo cảm. Si tình nam nhân tương lai của ký chủ. '

Cô nhất thời mặt đen thui, cô đúng là không thể nói được tâm tính trẻ con mà. Cô không quản quá nhiều, xem tương lai cô không biết làm cái gì cho đúng. Tương lai thật đáng lo đi, bất quá chỉ có cô lm chủ được tương lai của mình đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.