Hôn Thê Là Trẻ Con

Chương 47




Editor: Quỳnh Nguyễn

"A?" Nhất Hạ cực kỳ ngoài ý muốn, "Cũng không phải cái ngày gì."

" Tôi cảm thấy được hôm nay cô nói lời đặc biệt tốt, tôi để cho Tiểu Nam đi tìm bình luận trên mạng một chút, phần lớn bình luận đều là hướng của cô. Trong cuộc họp ký giả hôm nay cô nói lời, thật là công chúng quý nhất, lời thật lòng." Hinh Hinh nói.

Trong lòng Minh Nhất Hạ ấm áp, cô hơi chút ngoài ý muốn Mậu Hinh sẽ nói cùng cô như vậy.

" Buổi tối tôi gọi bác sĩ Miêu, Tạ Tạ, Tây Tử cùng tới chỗ tôi, chúng ta lại ăn một bữa lẩu như thế nào? Tối hôm nay chúng ta có thể ăn lẩu cá." Hinh Hinh nói.

"Anh Miêu có rảnh không?" Nhất Hạ có vẻ để ý điểm ấy.

"Nếu không cô gọi điện thoại cho anh? Chuyện này anh cũng hỗ trợ, tôi cảm thấy được mời người ăn bữa cơm cực kỳ bình thường đi!" Mậu Hinh giống như xem thấu tâm tư của cô, nói.

Nhất Hạ đương nhiên muốn gọi, nhưng có chút xấu hổ.

"Cô sẽ không ngay cả cái dũng khí này đều không có đi, thực ra cảm ơn mà thôi, kỳ thật cũng không có gì." Mậu Hinh nói.

Mậu Hinh nói rất đúng, gọi điện thoại mời ăn một bữa cơm không có gì thôi!

Một khi đã như vậy, cô quyết định gọi điện thoại rồi.

Cầm ra điện thoại, gọi Miêu Từ Hành. Điện thoại vang hai tiếng liền thông, truyền đến giọng nam rất có khuynh hướng cảm xúc của Miêu Từ Hành: "Nhất Hạ, có chuyện gì sao?"

"Ách... Anh Miêu, hôm nay em mở hội ký giả, hiệu quả còn giống như không sai. Mậu Hinh nói muốn ở nhà cùng nhau ăn một bữa cơm chúc mừng. Chuyện của em anh cũng giúp rất nhiều, em rất muốn mời anh ăn một bữa cơm, anh có rảnh không?" Nhất Hạ nói.

"Tối hôm nay tôi rảnh." Miêu Từ Hành đáp ứng thống khoái, "Hiện tại cô ở nơi nào, cần tôi đón sao?"

"Không cần, trợ lý của em sẽ đón." Nhất Hạ nói, "Anh chỉ cần đến trong nhà đúng giờ ăn là được."

"Tốt, tối hôm đó gặp." Miêu Từ Hành nói.

Minh Nhất Hạ nói chuyện điện thoại xong hít sâu một hơi, cô cảm thấy được gọi điện thoại cùng Miêu Từ Hành xong, so với lần đầu tiên chính mình quay phim thử lại vẫn khẩn trương.

Cô chuyển đầu, xem đến trợ lý bên cạnh nhìn mình trợn mắt há hốc miệng. Công chúa Minh Nhất Hạ cao ngạo khi nào thì sẽ nói chuyện cùng một người đàn ông như vậy! Người đàn ông bên cạnh cô vô số, người nào không phải theo đuổi phía sau cô.

Liền ngay cả ảnh đế Diêm Tĩnh tại trước mặt cô cũng là săn sóc chu đáo đối với cô, tinh tế tỉ mỉ, sợ đại tiểu thư cô không thích không trúng ý.

Nhất Hạ trở về trong nhà, thương tổn chân của cô đã tốt hơn nhiều, nghĩ đến anh cả phân phó, muốn cô làm hỗ trợ việc nhà. Vì thế liền bắt đầu thu dọn phòng.

Đại tiểu thư thu dọn gian phòng bình thường, chân không phải thuận tiện như thế, kết quả không cẩn thận đánh vỡ một cái bình hoa, sau đó không cẩn thận chân thương tổn còn giẫm lên, làm ra một cái miệng vết thương mới.

Cô khóc không ra nước mắt, xem sàn nhà phòng khách đều đã ẩm ướt, mảnh nhỏ đầy trên đất.

Cô đành phải gởi tin nhắn cho Mậu Hinh, nói cô làm vỡ vụn bình hoa đem trong nhà, càng làm chân bị thương rồi.

Mậu Hinh đang họp, vừa thấy đến tin tức này lập tức chuyển cho Miêu Từ Hành.

Miêu Từ Hành tại thu được tin nhắn liền lập tức chạy tới, lúc Minh Nhất Hạ đi mở cửa cho mình, anh cũng bội phục lực phá hoại cái đại tiểu thư này. Dọn dẹp vệ sinh cư nhiên có năng lực lộng thương chính mình. Lại nhìn trên mặt đất tất cả đều là thủy tinh bể vỡ, có vài miếng còn có vết máu, anh thở dài.

Nhất Hạ cực kỳ hổ thẹn, không dám xem ánh mắt Miêu Từ Hành.

Thấy anh bắt đầu thu thập, cô liền phải giúp vội vàng.

"Cô đừng động, tôi tới thì tốt rồi." Miêu Từ Hành lập tức nói, "Tôi tới thu thập, cô ngồi ở trên ghế sofa."

Nhất Hạ đành phải ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế sofa, xem Miêu Từ Hành ra ra vào vào bận rộn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.