Hôn Thê Là Trẻ Con

Chương 45




Editor: Quỳnh Nguyễn

Hinh Hinh trở lại, cô mang theo Tiểu Sâm cùng nhau trở về. Khi trở về Minh Nhất Hạ đang nằm tại phòng Tiểu Sâm ngủ, cô đẩy cửa đi vào, thấy Minh Nhất Hạ ngủ cực kỳ trầm, cô lôi kéo Tiểu Sâm ra.

"Nhất Hạ cô cô làm sao vậy?" Tiểu Sâm hỏi.

"Nhất Hạ cô cô hơi mệt, chúng ta không cần quấy rầy cô." Hinh Hinh nói với con trai.

" Tối hôm nay con ngủ cùng Nhất Hạ cô cô đi!" Tiểu Sâm lập tức nói.

"Tốt." Mậu Hinh sờ sờ con trai.

Nhất Hạ là nửa đêm tỉnh lại, Tiểu Sâm ngủ ở trong ngực cô, đã cực kỳ đói bụng. Cô chậm rãi dậy đi tìm ăn, đến phòng bếp mở ra tủ lạnh, nghe có thanh âm tới cửa.

"Đói bụng đi?" Mậu Hinh đứng ở cửa phòng bếp.

Minh Nhất Hạ lật xem trong tủ lạnh, cũng không có thực phẩm đã nấu chín.

" Tôi nấu bát mì sợi cho cô đi!" Hinh Hinh tiến vào phòng bếp tìm đồ ra.

"Cảm ơn." Minh Nhất Hạ nhường lại chỗ cho cô.

Hinh Hinh đặt một chén mì tới trên bàn cơm, mình ngồi ở đối diện cô xem cô ăn.

" Hôm nay tôi câu thông cùng Tây Tử, chuyện đã xảy ra tại cửa nhà trọ cô hôm nay truyền thông sẽ không phát ra." Mậu Hinh nói, "Sự thật là cái phóng viên kia ngã sấp xuống, giá họa cho cô."

"Tôi mới không cần cái này." Minh Nhất Hạ miệng lớn ăn cơm, một bộ không cần nói.

"Sự tình tổng hội qua đi, đừng lo lắng." Mậu Hinh nói.

" Cô như thế nào không hỏi tôi là chuyện gì xảy ra?" Nhất Hạ ăn xong mì, buông đũa xuống xem cô.

" Cô muốn nói tôi vui lòng nghe." Mậu Hinh nói.

" Chính là trên ảnh chụp như vậy, tôi chụp có phải cực kỳ phóng đãng hay không." Minh Nhất Hạ cười lạnh, "Mậu Hinh, tôi tại trước mặt cô đại khái đều không có một tấm da sau cùng!"

"Không phải!" Mậu Hinh lắc đầu, "Không phải Nhất Hạ, ở nước ngoài chụp chân dung cực kỳ bình thường, không coi là cái gì. Cô không có làm chuyện có lỗi với người khác, vì sao muốn cho mình thống khổ, cô không nên người như vậy."

Minh Nhất Hạ cười lạnh: "Đường đi của tôi nói không chừng xong đời a!"

"Ai biết được?" Mậu Hinh cầm tay cô, " Hơn nữa cho dù không làm minh tinh, cô còn có thể làm cái khác."

"Tôi nghĩ không tới, nếu tôi không làm minh tinh, tôi có thể làm cái gì?" Minh Nhất Hạ nói, "Tôi không giống cô, cô là kiểm sát trưởng, bị người kính trọng. Không cần tựa vào bất luận kẻ nào, cô cũng có thể ưu tú như vậy. Mà Minh Nhất Hạ tôi, cô có biết trên mạng người ta nói tôi cái gì sao? Tôi là một cái bình hoa, nếu tôi không phải tam tiểu thư Minh gia, tôi cũng không là cái gì. Nhiều buồn cười, tôi hận Minh gia, bây giờ còn phải phụ thuộc vào Minh gia."

"..." Mậu Hinh nhất thời không biết có thể nói cái gì, cô nắm chặt tay Nhất Hạ.

" Đừng nhìn tôi như vậy, tôi không yếu ớt như thế, có người muốn tôi chết, tôi không làm cho bọn họ như ý." Nhất Hạ cười lạnh, "Cô không biết đi, khi tôi tiến vào Làng Giải Trí không biết bị bao nhiêu người đỏ mắt. Những người đó nói sau lưng tôi như thế nào, nếu tôi không là tam tiểu thư, tuyệt đối hồng không được."

"Nhưng kia thì thế nào? Tôi chính là hồng, một tổ ảnh chụp mới không có khả năng để cho tôi thua a!" Nhất Hạ cắn răng nói.

"Đây mới là Minh tam tiểu thư tôi biêt." Mậu Hinh vui mừng cười.

Mười giờ ngày kế Nhất Hạ mở hội chiêu đãi ký giả, tất cả hội trường đều đã đứng đầy người.

Cô cùng người đại diện đến phía trước, Chương Tả chuẩn bị bản thảo cho cô lên tiếng, cô nhìn cũng chưa từng nhìn.

Lúc vô số màn ảnh đối mặt cô, cô chậm rãi đứng lên: "Mọi người tốt, tôi là Minh Nhất Hạ. Về một tổ ảnh chụp ngày hôm qua bộc lộ ở trên internet, tôi làm sáng tỏ. Tổ ảnh chụp kia là quà sinh nhật cho mình lúc tôi hai mươi tuổi, lúc ấy tôi cho rằng chụp như vậy cực kỳ khốc cực kỳ khá lắm, tổ ảnh chụp này đặc biệt tư nhân, cho tới bây giờ tôi cũng không nghĩ tới muốn truyền tin, lúc ấy nhiếp ảnh gia và người mẫu tham dự quay chụp đều đã ký hiệp nghị giữ bí mật, không được tiết ra ngoài. Cho nên là có người thông qua thủ đoạn phi pháp đánh cắp ảnh chụp của tôi hơn nữa công khai, liền chuyện này tôi đã báo nguy, giao do luật sư của tôi xử lý."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.