Hôn Nhân Thứ Hai

Chương 36: Trò Đùa Của Ông Trời




Editor: Maikari

Beta: Kaori0kawa

Trong bóng đêm, có không ít du thuyền trên biển tấp dần vào hải cảng, nhưng vẫn có một số ít chạy dọc biển, đậu ở ngoài khơi đúng theo lằn ranh quy định, trong khoang thuyền đèn đuốc sáng trưng, trên boong tàu có người vừa múa vừa hát, hiển nhiên rất sôi nổi.

Vệ Thiên Vũ ngồi trước máy vi tính, phân tích hình ảnh, tư liệu cùng các loại số liệu giám sát được vệ tinh truyền tới, giới hạn được 10 tàu thuyền khả nghi, sau đó sẽ cùng so sánh với tuyến đường biển của tàu chở dầu “Viễn Phương”, xác định chính xác mục tiêu khả nghi.

Lăng Tử Hàn đã mặc vào người áo lặn có gắn thêm máy tăng tốc mini, mang theo bình dưỡng khí cùng vũ khí, nhập toàn bộ tư liệu của những mục tiêu khả nghi vào đồng hồ đeo tay của mình, sau đó xuống nước.

Cậu lặn không sâu lắm, ánh sáng từ trên mặt biển rọi sáng lòng nước, khiến cậu quan sát dễ dàng hơn. Cậu y như con cá kiếm lướt nhanh tới hai mục tiêu gần thuyền họ nhất, sau đó lén lút trèo lên, nhanh chóng xác định được hai du thuyền kiểu chiến thuyền đó không thuộc phần tử khủng bố.

Cùng lúc đó, Vệ Thiên Vũ vẫn giám sát số điện thoại của phần tử khủng bố.

Tứ Thái Thái nhiều lần trò chuyện với bên ngoài, phần lớn cuộc trò chuyện đều tại Nam Cảng, hiển nhiên những người đó đang chuẩn bị tập kích Khang Minh. Bà nói chuyện điện thoại cùng hai người đàn ông người Trung Á thì dùng tiếng Arab, nói ra một tràn tựa như mật mã, ý nghĩa không rõ, rất kỳ quái. Ngoài ra, còn có vài đối tượng trên biển đang trò chuyện, Vệ Thiên Vũ lần lượt tìm ra vị trí của từng người bọn họ, đem toàn bộ số liệu đó chuyển vào trong đồng hồ của Lăng Tử Hàn. Nhưng bản thân vị trí của Tứ Thái Thái lại không thể xác định, rõ ràng bà đã sử dụng toàn bộ những thiết bị phản Prensences. Vệ Thiên Vũ có thể phá giải, nhưng mất rất nhiều thời gian.

Lúc này, tàu chở dầu “Viễn Phương” đã từ Ấn Độ Dương tiến vào eo biển.

Lạc Mẫn đã đến Nam Cảng. Hắn nhận được điện thoại của Lăng Tử Hàn xong là lập tức đi tìm Chu Tự. Dựa theo kế hoạch của Lăng Tử Hàn, hắn chỉ nói là đã tìm ra được tên hung thủ định ám sát mình, giờ muốn tự mình đi trả thù. Chu Tự còn một mối xã giao quan trọng, không thể đi theo, vốn không định đồng ý cho một mình hắn đi mạo hiểm, nhưng với thái độ kiên quyết của hắn y cũng đành bó tay, không thể làm gì khác hơn là đồng ý, nhưng phái hai người hộ vệ tốt nhất đi theo hắn.

Điện thoại di động của Lạc Mẫn nhanh chóng nhận được tư liệu của Vệ Thiên Vũ chuyển tới, bao gồm tin người của Tứ Thái Thái dự định tập kích Khang Minh. Bất quá, việc này Lạc Mẫn không định quản, cũng y như Lăng Tử Hàn vậy. Tên Khang Minh sống hay chết là do vận khí của chính y, nếu bọn họ ra tay can thiệp trái lại sẽ làm người khác hoài nghi.

Lạc Mẫn vẫn hận thấu xương Khang Minh, có thể ở yên không đích thân ra tay giết y đã là khách khí lắm rồi.

Dựa theo mệnh lệnh của Lạc Mẫn, Nhật Nguyệt Hội phân hội Nam Cảng chọn mười mấy tên thân thủ vô cùng tốt lại am hiểu bơi lặn, chuẩn bị cho tốt 10 canô chờ hắn.

Đi theo Lạc Mẫn còn có Thạch Lỗi. Dù sao cậu cũng không có việc gì, sau khi sắp xếp ổn thỏa cho Tiểu Cẩm cùng Tiểu Ngọc xong liền kiên trì theo Lạc Mẫn đến đây.

Lạc Mẫn vừa đến Nam Cảng, liền họp lại cùng hội trưởng phân hội Nam Cảng, sau đó đem toàn bộ người chia làm 10 tiểu tổ, từng tốp lên canô, lén lút nổ máy chạy ra ngoài khơi.

Du thuyền của Vệ Thiên Vũ ngay từ đầu đã dừng ngay cửa khẩu eo biển giáp ranh Ấn Độ Dương, đợi Lăng Tử Hàn diệt trừ khả năng tập kích của phần tử khủng bố xong, bọn họ nhanh chóng tiến đi luôn.

Nhìn theo lý thuyết mà nói, địa điểm tập kích tốt nhất là con đường xuất khẩu đi ngang qua Nam Hải của Trung Quốc, vì eo biển giáp ranh Ấn Độ Dương rất rộng, chỗ hẹp nhất cũng đến 400km, ở chỗ này phát động tập kích, tương đối an toàn, cũng dễ chạy, nhưng kết quả không tốt, eo biển có thể không bị đóng. Mà eo biển chỗ khác lại rất chật hẹp, chỗ hẹp nhất hơn 30km, ở chỗ này phát động tập kích, hành động rất nguy hiểm, rất dễ bị vây, rất dễ thất bại, nhưng nếu thành công, kết quả lại rất cao, eo biển nhất định sẽ bị đóng.

Vệ Thiên Vũ cùng Lăng Tử Hàn nhiều lần cân nhắc qua địa điểm hành động của kẻ địch, cho rằng rất có khả năng là eo biển ở Trung bộ, phần giải đất cách hai eo biển kia là 200 Km. Vì cát bùn ở hai bên bờ eo biển có độ lún nghiêm trọng, để tránh mắc cạn, đường trình trên biển thường rất cố định. Bởi vậy, đây là nơi thích hợp hành động nhất. Lúc trước, mấy trăm vụ hải tặc tập kích trên biển thì có tới 7/10 là tập kích ở chỗ này.

Lăng Tử Hàn ở dưới biển, Vệ Thiên Vũ điều khiển du thuyền, hai người hỗ trợ nhau, nhanh chóng loại được nhiều mục tiêu khả nghi, rồi tiến thẳng vào khu vực này.

Để tránh đả thảo kinh xà, Vệ Thiên Vũ cùng Lạc Mẫn bí mật liên lạc, muốn hắn ra lệnh cho vài người bên người hắn ở lại trên bờ, chờ thời cơ tốt nhất chuẩn bị xuất kích.

Tối nay gió nhẹ, khiến người khác cảm thấy thoải mái vô cùng. Ngay thời điểm nhiều du thuyền tiêu dao trên biển, trên đó toàn mang biển số trực thuộc Nam Cảng, thuyền nào cũng ca vũ tiệc tối, chiêu đãi các tuyển thủ tham gia thi đấu.

Những du thuyền này phần lớn đều thuộc phú ông, còn có không ít ngôi sao thể thao đứng đầu các hạng mục, một là đến đây tham gia thi đấu, hai là biểu thị ủng hộ Hách Ly. Bởi vậy, trong tiệc rượu đêm nay có rất nhiều đại nhân vật, cấp bậc bảo an cũng rất cao.

Hách Ly cùng Khang Minh mặc âu phục cùng hiệu với nhau, cravat cũng có hoa văn tương đồng, chỉ là Hách Ly màu lam sậm, còn Khang Minh là màu lam nhạt, vừa nhìn liền biết đó là đôi tình nhân. Hai người tươi cười, sóng vai đi vào hội trường, để cho phóng viên đang chờ ở đó chụp hình.

Hách Ly có không ít bạn bè là những doanh nhân thành đạt trên khắp thế giới, lúc này tất cả đều lại chỗ hắn nhiệt tình bắt tay hàn huyên, đối với Khang Minh kế bên cũng rất khách khí. Khí chất Khang Minh tuy rằng lỗ mảng, nhưng tướng mạo anh tuấn, lúc này lại biết thu người, nhìn qua cũng không có gì đáng chê trách. Có thể bước vào thế giới này, trước đây ngay cả nghĩ y cũng không dám nghĩ, bởi vậy mặc dù cực lực khống chế, nhưng sự hưng phấn vẫn biểu lộ rõ ràng.

Thời gian chậm rãi trôi qua, khách nhân bắt đầu ngồi xuống chỗ của mình, chờ đợi để thưởng thức tiết mục mở màn. Bữa tiệc tối đầy sắc màu rực rỡ này được phát sóng trực tiếp qua TV cùng internet.

Nhân viên phục vụ mặc bộ đồng phục màu hồng có nạm vàng qua lại không ngớt, bưng thức ăn, hoa quả cùng rót rượu cho khách nhân, không ngừng thay khăn, đổi dĩa, tất cả các hành động đều rất ngay ngắn rõ ràng.

Chung quanh đại sảnh cùng các bàn tiệc rượu có rất nhiều cảnh sát mặc thường phục quan sát cẩn thận chung quanh, thỉnh thoảng lại thông báo cho nhau. Từng giây trôi qua, tất cả dường như không có bất kì điều gì bất ổn cả.

Tiệc tối dần dần đến phút cuối, nhân viên phục vụ bắt đầu buông lỏng, dù sao cũng sắp kết thúc rốt cục có thể nghỉ ngơi rồi. Ở mấy phòng trong, từng tốp nhân viên phục vụ tụm năm tụm ba trò chuyện, mấy người rửa bát thì tranh thủ vừa làm việc vừa nói chuyện. Bảo an cùng cảnh sát mặc thường phục ở phía trước cũng không còn cảnh giác nhiều, mấy người đó liên tục nhiều tiếng đồng hồ phải trong trạng thái đề phòng, bọn họ ai cũng đều mệt mỏi, càng sắp kết thúc, sự chú ý càng dần biến mất.

Lúc này, mấy nhân viên phục vụ tiến vào, có người cầm khay, có người cầm ấm nước, lần lượt tiến đến bàn của khách.

Trên khán đài chính là phần biểu diễn của nhóm xướng hát nổi tiếng nhất B quốc này, từ người hát chính đến bè, từ người múa đến người đánh đàn, tất cả đều rất xinh đẹp. Bọn họ vừa hát vừa biểu diễn, càng khiến không khí thêm nhiệt liệt. Tất cả khách nhân đều mỉm cười nhìn lên khán đài, không ai chú ý tới người nhân viên phục vụ vừa mới đi qua bên người.

Một nhân viên phục vụ tay trái cầm khay hướng đến bàn của chủ tiệc, Hách Ly cùng Khang Minh đang ngồi nói chuyện với nhau. Gã đi tới bên cạnh, bỗng nhiên đưa tay đến bên hông, rút ra một cây súng tự động mini được giấu dưới khay, nhắm thẳng vào Khang Minh.

Tay mắt Hách Ly lanh lẹ, đưa tay kéo Khang Minh nằm xuống. Khang Minh cũng là người đã từng xông pha mưa bom bão đạn, phản ứng cũng rất mẫn tiệp, thuận thế nằm thẳng dưới mặt đất.

Mấy người khách nhân mặc lễ phục dạ hội bên cạnh bọn họ trúng đạn không ít, kêu thảm ngã xuống.

Cùng lúc đó, mấy nhân viên phục vụ khác cũng rút ra súng mini bắn phá khắp nơi, còn thuận tiện hét vào mặt mấy người khách quý khác nằm bên cạnh: “Đừng nhúc nhích!” Sau đó bắn mấy tên cảnh sát mặc thường phục chung quanh đó.

Cảnh sát mặc thường phục ngay tại phát súng đầu tiên thì cũng đã rút súng bắn trả.

Nhất thời, tình cảnh liền đại loạn, tiếng thét chói tai vang khắp nơi, tất cả khách đều giật mình, chạy tán loạn chung quanh.

Tổ biểu diễn trên khán đài cũng quăng nhạc cụ, chạy nhanh về phía cửa thoát hiểm.

Tất cả hình ảnh đó đều được ghi hình trực tiếp chiếu thẳng lên màn ảnh khắp thế giới.

Ngay lập tức, cảnh sát Nam Cảng cùng quân đội trú tại Nam Cảng xuất động toàn diện, vây quanh khách sạn Shangri-La, nhiều phóng viên cũng chạy tới khách sạn, toàn bộ lực chú ý của B quốc đều hướng tới sự kiện phần tử khủng bố vũ trang bắt cóc danh nhân.

Dưới sự ảnh hưởng của việc này, toàn bộ du thuyền trên biển sợ phần tử khủng bố tập kích đến những người đến đây tham gia cuộc thi đấu đua thuyền, vì vậy đều quay lại, quay về hải cảng.

Ngoài khơi càng thêm yên tĩnh, chỉ còn lại có từng lợn sóng lăn tăn cùng ngàn vạn vì sao lấp lánh trên bầu trời.

HẾT CHAP 29

Mục lục

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.