Hôn Nhân Định Mệnh

Chương 2




Một năm sau.

“Đình Đình, em có thể đừng thân với tụi Thành được không?” Nhật lộ rõ bộ mặt khó chịu, tuy nhiên giọng nói vẫn cố nén không lớn tiếng.

“Bọn họ là bạn em, em không có biện pháp. Tới giờ lên thư viện rồi, em đi đây.” Nói rồi cô quay người rời đi không để ý đến người sau lưng, nét mặt đã xấu đến đỉnh điểm.

Nhật thật sự cũng không hiểu nổi cô, tuy là người yêu nhưng so với hồi bạn bè chẳng khác nhau là mấy. Bọn họ rất ít khi đi riêng, đa số là đi chung với nhóm. Cô hầu như không quan tâm đến cảm nhận của anh, không để ý rằng anh có ghen hay không. Tuy cô cũng chỉ tiếp xức với những người bạn trong nhóm nhưng bọn họ cũng là con trai. Anh không muốn cô tiếp xúc quá thân với những người con trai khác. Nhưng cô chẳng bao giờ để tâm lời anh nói.

“ Nhật…em có chút chuyện muốn nói với anh. Có thể không?” Một đàn em khóa dưới đứng trước mặt Nhật tỏ vẻ mặt yếu ớt, khiến ai cũng muốn bảo ban. Nhưng Nhật không phải là người thường, đối với mọi người anh luôn cố tạo một khoảng cách, nhưng điều này càng làm cho anh thêm cuốn hút.

“Có chuyện gì sao?” Nhật lên tiếng không khỏi nhíu mày, ngoài việc công tác đoàn ra anh hoàn toàn không nói chuyện với cô gái này.

“Em…em thích anh. Có thể làm bạn trai em không?” Cô gái đỏ ửng cả mặt, ấp a ấp úng tỏ tình.

“Không thể, anh đã có bạn gái.” Sắc mặt không thay đổi, Nhật thẳng thừ từ chối.

“Nhưng… cô ta không yêu anh, lại càng không để ý đến anh. Còn em, em thích anh, em sẽ không như cô ta bỏ mặc anh ở đây, đi làm bạn với mấy cuốn sách.” Nói rồi cô nhón chân lên hôn lên đôi môi của Nhật.

Trong trường Nhật cũng thuộc nhân vật nổi tiếng. Không chỉ thành tích mà cả ngoại hình anh cũng rất nổi bật. Bởi vậy, nhất cử nhất động của anh có rất nhiều người chú ý đến. Lúc này cũng vậy, trong khoảng khác cô gái hôn môi Nhật đã có vô số người chụp được và đăng lên diễn đàn của trường.

Một thoáng giật mình, Nhật liền đẩy cô ra xa. Không chút chần chừ, dùng tay áo chà mạnh lên đôi môi. Hành động này khiến cô gái mất mặt, cô ôm mặt khóc chạy đi.

Nhật không nói không rằng bước nhanh lên phòng vi tính, nếu anh tính không lầm thì những bước ảnh vừa rồi đều đã được đăng lên diễn đàn của trường. Với kĩ thuật của anh thì lên xóa chúng không thành vấn đề. Nhưng khi đăng nhập xong vào diễn đàn, anh lại thoáng chần chừ. Anh muốn biết Đình sẽ có thái độ thế nào đối với những bước hình này. Cô sẽ ghen sao? Như vậy chứng tỏ cô quan tâm đến anh. Sau một hồi suy nghĩ anh quyết định không xóa chúng.

Giờ ra chơi ngày hôm sau, anh lên lớp của Thiên Đình, anh đã chuẩn bị tâm lý nghe cô nổi giận. Anh không sợ cô sẽ không tin anh. Sau khi thấy Nhật trước cửa lớp, Thiên Đình bước ra chỗ anh. Vẫn vẻ mặt bình tĩnh như ngày nào không hề có chút nào nổi giận. Nhật thoáng nhíu mày, chẳng lẽ hôm qua cô không lên diễn đàn, cô có thói quen trước khi đi ngủ sẽ lên diễn đàn của trường.

“Hôm qua em không lên diễn đàn của trường sao?”

“Có.”

“Em có thấy hình của anh?”

“Có.”

Nghe câu trả lời của Đình anh đanh mặt lại. Anh thật sự đã nổi giận.

“Xem rồi? Vậy thái độ của em bây giờ là sao? Anh hôn người khác mà ngay cả một phản ứng em cũng không có là sao? Đình Đình, chẳng lẽ một năm qua một chút tình cảm với anh em cũng không có sao? Em xem anh là cái gì, một thằng bạn trai hờ của em sao.” Nói rồi Nhật đùng đùng bỏ đi, chẳng để cho Thiên Đình kịp nói câu gì. Nhìn bóng Nhật dần khuất ở khúc cua, Thiên Đình bất đắc dĩ lắc đầu. thôi bỏ đi chiều về rồi cô sẽ nói chuyện với anh sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.