Hôn Nhân Cưỡng Chế Của Nhóc Ngốc

Chương 16: Sáng sớm ngày 20 tháng 11




Cảnh tượng mà Lâm Phàm nhìn thấy, là con Magikarp này đang dùng cả thân mình của nó lao thẳng về phía trước và phía trước mặt nó là hòn đá Lâm Phàm đã đứng để uống nước trước đó.

Trán của Magikarp đã sớm rỉ máu, bằng chứng là nước ở xung quanh nơi nó bơi lội phạm vi vẫn còn màu hồng hồng của huyết. Nhưng nó vẫn tiếp tục làm như vậy không để ý đến thương thế.

Cứ sau mỗi một lần va chạm, Magikarp sẽ lại dừng lại nghỉ mệt, sau thời gian nghỉ lấy sức nó lại tiếp tục hành động đó, hành động đó như đã trở thành bản năng của Magikarp vậy.

Điều thứ hai khiến Lâm Phàm kinh ngạc đó là về hình thể của con Magikarp này.

Sở dĩ kinh ngạc là vì, con Magikarp này có hình thể to hơn gần gấp ba lần so với những con Magikarp thông thường mà hắn gặp trước đó trong vùng hồ và cả những kiến thức hắn biết được từ trái đất cũng thể hiện rõ điều này.

Bình thường Magikarp chỉ có chiều dài tầm 0,9m như giới thiệu trong những tập phim anime có nói. Còn con Magikarp này.

Dù là qua màn nước từ phía xa quan sát, Lâm Phàm cũng có thể dễ dàng phát hiện được sự khác biệt, khi mà con Shiny Magikarp này độ dài thân thể dài đến 2,5m có thừa.

Quan trọng hơn hết, điều khiến Lâm Phàm đặc biệt chú ý, là đôi mắt của con này Magikarp.

Ở đó Lâm Phàm thấy được đó không phải sự ngốc trệ như những con Magikarp khác, mà trong đó chứa lấy là hừng hực chiến ý và ở thời điểm hiện tại, nó đang coi tảng đá trước mặt nó kia như là bước ngoặt của cuộc đời nó vậy.

Magikarp dường như muốn phá vỡ tảng đá đó, giống như phá vỡ bức tường ngăn cách nó, vây hãm nó trong sự tầm thường, để có thể mở ra một thế giới mới và để cho bản thân trở nên không tầm thường.

Đó là một đôi mắt không muốn và không hề chịu thua kém bất kỳ thứ gì, muốn chiến đấu để vượt qua sự tầm thường của bản thân.

Thân thể của nó cho Lâm Phàm cảm giác của một nguồn lực lượng khổng lồ, đang tiềm ẩn tuyệt đối và chỉ chờ thời cơ tới để bùng nổ, để “phá kén thành bướm”. Chỉ chờ một ngày được ánh sáng chiếu vào và nó sẽ tỏa ra ánh sáng rực rỡ muôn màu.

Nhìn thấy dạng này một con ưu tú Pokemon sau, dù chỉ là một con có chỉ số chiến đấu bằng không loài Magikarp. Thì suy nghĩ đầu tiên trong đầu của Lâm Phàm cũng là:

" Ta phải thu phục được con này Shiny Magikarp, bằng mọi giá đều phải làm được."

Nhưng tỉ mỉ suy nghĩ sau, Lâm Phàm tự mình nhận ra được, vấn đề hẳn là không đơn giản như mình suy nghĩ.

Khi mà con Magikarp này ở dưới nước, nó dường như không để ý đến mọi thứ xung quanh, điều đó đồng nghĩa với việc nó chắc chắn sẽ không rời đi lòng ao và ngoi lên mặt nước du tẩu như những con Magikarp ngu ngốc khác.

Dạng này làm sao có thể sử dụng Poke Ball bình thường ném trúng nó, mà ngay cả một điểm cơ bản này đều không làm được, thì tỉ lệ bắt được Magikarp đương nhiên là bằng không.



Lâm Phàm tuyệt nhiên không có hy vọng hão huyền rằng, hắn sẽ như Satoshi như thế, có nhân vật chính quang hoàn tại và Pokemon sẽ chủ động tự tiến đến, chui vào bóng Poke, ngoan ngoãn trở thành Pokemon của mình.

Đây là thực tế, cho nên " THỨC TỈNH ĐI."

Thứ hai là trong tay Lâm Phàm hiện tại không có nổi một con Pokemon, chứ đừng nói một con Pokemon hệ nước để chiến đấu với Shiny Magikarp và dẫn dụ đối phương ngoi lên khỏi mặt nước.

Mà dù có có một con Pokemon hệ Water đi chăng nữa, thì Pokemon của hắn có thể chịu được những cú húc đầu kia của Magikarp sao? Đáp án đương nhiên là không thể.

" Không phải nói Magikarp chiến đấu lực bằng không sao? Vậy dạng này uỳnh uỳnh húc mạnh lực lượng là từ đâu mà tới. Quả nhiên trăm nghe không bằng một thấy, trăm thấy không bằng một thử.. .

Chỉ có tự mình trải nghiệm mới có thể có được đáng tin nhất đáp áp."

Đang lúc Lâm Phàm đắn đo suy nghĩ cùng đau khổ tìm kiếm biện pháp thu phục Magikarp. Đột nhiên hắn phát hiện, tảng đá kia và mặt nước bất ngờ không còn rung động truyền đến, tất cả trở về với yên tĩnh.

Kỳ quái đồng thời, Lâm Phàm lần nữa cúi người xuống nước để xem xét nguyên nhân.

Lần này hắn thấy được, Shiny Magikarp vậy mà đang như bao con Magikarp khác nhàn nhã du tẩu trong ao để kiếm ăn.

" Đúng vậy, dù sao nó cũng là một cơ thể sống, làm sao có chuyện chỉ có tiêu hao mà không có bổ sung năng lượng giai đoạn. Đương nhiên nó cũng phải kiếm ăn để sống chứ."

Chú ý Magikarp lúc, Lâm Phàm cũng phát hiện được ở kiếm ăn thời gian Magikarp bắt đầu chú ý đến xung quanh cảnh vật trong ao và trong mắt nó cũng chỉ có ở lúc này Lâm Phàm mới thấy được sự thanh tỉnh.

Nhìn đến đây linh quang trong đầu Lâm Phàm lóe lên và hắn biết thời cơ thu hút sự chú ý đã đến. Chỉ cần thu hút được sự chú ý của đối phương, vậy thì hắn có thể làm ra bước tiếp theo là dẫn dụ Magikarp ngoi lên mặt nước.

Đến khi đó tất cả hắn phải làm là tung ra bóng Poke, đem Magikarp thu phục,... Một cảm giác thật dễ chịu...

Nghĩ đến liền làm. Lâm Phàm ngay lập tức thoát đi y phục, bỏ vào ba lô sau đó đem ba lô dấu kín để chuẩn bị lặn xuống ao. Do trong đó có cả gia tài của hắn, cho nên không thể xảy ra sai sót được, đến lúc đó thì khóc không ra nước mắt.

Chuẩn bị xong tất cả và làm ra khởi động động tác, chuẩn bị bổ nhào xuống, nhảy vào ao, đến lúc này Lâm Phàm mới để ý tới một việc, đó là thân thể của hắn chỉ là thằng nhóc 6 - 7 tuổi chứ không còn là cơ thể của một thằng sinh viên hai mốt tuổi.

" Mặc kệ, liều ăn nhiều, cầu phú quý trong hung hiểm mới là vương đạo. hơn nữa Magikarp vốn sức chiến đấu cơ bản là bằng không. Dù con này Magikarp có mạnh hơn đồng tộc, nhưng chắc chắn cũng không phải là hàng "quái khủng" tồn tại."

Lâm Phàm tự nhủ không sợ, không có gì đáng sợ sau. Lấy hết dũng khí hắn phi thân, bổ nhào vào trong ao nước.

"TÙM" tiếng động của vật nặng rơi vào nước tạo ra, những xung động trong nước cũng theo đó mà truyền khắp ao nước, điều đó khiến cho đang du tẩu trong hồ kiếm ăn đầu kia Magikarp lập tức chú ý tới nơi này động tĩnh.

Nó bơi quay lại, hướng mắt về phía trên mặt nước và chú ý đến nơi rung động phát ra kia. Lúc này trong tầm mắt của mình, Magikarp thấy được một sinh vật như chó con xuống nước, đang vùng vẫy trong địa bàn của nó.

Vì một phần là ở đây quanh năm không có sinh vật nào lui tới, cho nên ao nước này được Magikarp nghiễm nhiên chiếm làm của riêng mình nó tư nhân nơi ở.

Với bản tính của hoang dã Pokemon, đối với lãnh địa thứ này là cực kỳ để ý. Vì thế đương nhiên Magikarp không cho phép bất kỳ sinh vật nào xâm phạm nơi ao nước này của nó khi chưa được phép.

Chủ quyền bị khiêu khích, Magikarp tuyệt nhiên không để yên cho kẻ xâm lấn.

Lấy hết sức bình sinh, nó điều động thân thể khổng lồ của mình, cực tốc lao về hướng bóng đen trên mặt nước đó, với chiến ý thiêu đốt, quyết tâm phải đẩy lui kẻ địch ra khỏi địa bàn của nó.

Lúc này trong đầu Magikarp tưởng tượng Lâm Phàm hình ảnh không khác gì cục đá kia và nó muốn cho đối phương một cú húc như đã làm hàng ngày với cục đá.

Xuống nước một khắc này, Lâm Phàm không biết hắn đã ngay lập tức trở thành mục tiêu công kích của Magikarp.

Để rồi khi vừa nhảy vào nước và bơi được hai nhịp sau, Lâm Phàm thân thể lấy tốc độ khó mà tin nổi bắn ngược ra khỏi mặt nước. Ngay thời khắc đó, hắn chỉ cảm thấy bụng và ngực đau nhói, suy nghĩ trong đầu của hắn lúc đó còn lại chỉ là:

“ TA LẠI BAY.”

Sau đó trước mắt Lâm Phàm thế giới lại một lần nữa tối sầm lại và hắn lại một lần nữa bất tỉnh nhân sự...

Đuổi đi kẻ xâm lăng, Shiny Magikarp khịt mũi coi thường, bởi đối phương quá yếu, không chịu nổi một kích.

Không tiếp tục để ý tới Lâm Phàm, nó tiếp tục công việc kiếm ăn và tích trữ năng lượng trong cơ thể để chuẩn bị cho việc luyện “thiết đầu công” của mình với "kẻ thù truyền kiếp" của nó là tảng đá nằm ở cạnh ao kia mà không phải là nhỏ bé Lâm Phàm.

Thậm chí kẻ ngoại lai xâm nhập kia còn không đáng xuất hiện trong trí nhớ của nó, vì thời gian xuất hiện và biến mất của đối phương chỉ tính bằng giây...

Thời gian trôi qua, tảng đá lại liên tục truyền tới rung động theo nhịp bởi từng cú húc đầu của Shiny Magikarp, ao nước cũng run lên nhè nhẹ và xuất hiện những gợn sóng nhỏ lăn tăn trên mặt ao phát ra từ chỗ hòn đá lớn.

Lâm Phàm thì kết thúc một ngày trong tình trạng bị bóng đêm bao phủ tâm trí và không biết còn biết được trời nam đất bắc ra sao...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.