Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm

Chương 4: Gia đình nhà Ford




- Tại sao mấy anh/cô lại ở đây?- Cả đám đồng thanh- Haiz, thì đơn giản là ở phòng này chứ sao?- Minh Anh

- Ừ, ủa mà tại sao mấy ông lại ở phòng này?- Anh thư

- Ai biết, sao hỏi tui?- Minh anh

- Tui nghĩ bà nên hỏi hiệu trưởng ấy.- Anh Vũ

- Đi hỏi lau công á.- Nhật huy

- Khùng à.- Ái my

- Thôi bỏ qua chuyện đó đi, giải quyết 2 con sói đang gầm gừ nhau ở đằng kia trước đi.- Minh anh

2 con sói đó chính là hắn và nó, mọi người từ nãy giờ yên bình chỉ có hắn và nó là đang gầm gừ ở góc tường, ái my chạy lại giữ nó.

- Bỏ tớ ra, tớ phải giết hắn, gừ!- Nó

- Tui sẽ giết bà, tui đã nói là ko muốn gặp lại bà nữa kia mà, sao mà bà cứ lảng vảng trước mặt tui hoài vạy hả, gừ!- Hắn

- Ông tưởng tui muốn gặp ông chắc, đồ nấm lùn, gừ!- Nó

- Bà nói ai là nấm lùn hả, tui cao hơn bà đó nha, gừ!

- Trời, nhìn kỹ lại thì không phải là nấm lùn mà là nguyên cây nấm lùn di động luôn đó, gừ!- Nó

- Bà... gừ!

- Sao, cãi không lại à, ông tưởng tôi không trả thù được chứ gì, gừ.- Nó

- Thôi đi, 2 người làm cái gì mà cứ gừ gừ hoài vậy hả, giống chó quá.- Hữu thiên

- Tôi sẽ giết cậu! Hắn và nó quay qua lườm Hữu Thiên và đồng thanh

- Noooooo!!!!- Hữu Thiên

- Đáng đời, cái miệng hại cái thân.- Cả đám đồng thanh trừ hắn và nó.

- Thôi, dù sao cũng là bạn cùng phòng với nhau rồi, làm quen với nhau thôi, tui là Minh anh.

- Tui là Hữu thiên.

- Tui là Anh vũ.

- Tui là nhật huy.

- Tui là anh thư.

- Tui là Ái my.

- Tui là khánh duy.

- Biệt danh nấm lùn đúng không duy?- Nó

- Bà... vậy bạn thân mến, tên của bạn là gì?- Hắn

- Tui là Bảo trân.

- Có biệt danh là cún nguyên.- Hán

- Cái gì, ở đâu ra vậy?- Nó

- Mới đặt.- Hắn

- Ông coi tui là cún đó hả?- Nó

- Bà nói thiếu rồi, cún nguyên là nguyên con cún đó hiểu không?- Hắn

Và thế là hắn nhận được một cú đá thánh thần của nó.

- Xui hơn cả tên Thiên.- Cả đám đổ mồ hôi hột

- Cái bản mặt lạnh lùng của ông hồi ở siêu thị đâu rồi?

- Bà nói nó ko có nghe đâu, nhờ cú đá của bà mà bây giờ nó bất tỉnh nhân sự rồi.- Hữu thiên

- Thôi, bây giờ thì tự tung tự tác đến tối đi, kiếm cái gì ăn trước đã.- Anh vũ

- Nhưng mà bây giờ có được ra khỏi trường đâu, ngày mai nhập học căn tin mới bắt đầu bán.- Anh thư

- Có tủ lạnh kìa, xem có nguyên liệu không.- Ái my

- Ê, có nè, may quá.- Nhật huy

- Vậy ai nấu?- Cả đám đồng thanh

- Mấy ông nấu đi.- Tụi nó

- Không, mấy bà nấu đi.- Tụi hắn

- Vậy oẳn tù tì đi, bên nào thua bên đó nấu.- Nó

- Ok. Oẳn tù tì.

Và kết quả là bên hắn thua, bắt buộc phải nấu. Vậy là 5 đứa con trai mò vào bếp nấu ăn, nhưng mà hắn cắt thịt kiểu gì mà miếng thịt văn mất tiêu, hữu thiên thì cho muối gần nửa hũ, anh vũ bếp còn chưa bật được, còn nhật huy thì hạt nêm cho nhiêu ta, thôi cho đại nửa hũ luôn đi, đường cho đại 8 thìa, tiêu bỏ hết luôn đi, nước chưa sôi mà cho cả đống vào.

Kết quả là:

- Ê, mấy ông nấu cái món gì vậy?- Nó

- Không biết nữa, có bao nhiêu bỏ hết vào, tụi tui còn không biết nó là cái gì nữa.- Minh anh

- Có ăn được không đây?- Nó

- Ăn đi, không chết đâu mà lo.- Hắn

- Tui chỉ sợ bị ngộ độc thực phẩm thôi à.- Nó

- Ăn đi, đây là tâm quyết của tụi tui á.- Hữu thiên

Nghe bọn hắn nói vậy tụi nó đành phải nuốt nước bọt ăn vào, xong rồi chạy vào nhà vệ sinh ói hết ra, đi ra còn ho sặc sụa.

- Làm gì ghê vậy, tui thấy đâu đến nỗi vậy.- Anh vũ

- Mấy ông ăn thử đi rồi biết.- Nó

Và bọn hắn ăn vào rồi cũng làm y chang tụi nó luôn.

- Tui thấy nếu nuốt cái này vào thì có nguy cơ bị ngộ độc thực phẩm lắm.- Minh anh

- Bây giờ tui có cách này, không biết mấy ông có chịu không nhưng nó có thể giúp chúng ta thoát khỏi cảnh nghèo đói.- Nó

- Cách gì?- Hắn

- Ăn mỳ ăn liền nhé.- Nó

- Trời.- Cả đám ngả ngửa.

Và thế là tụi nó đã qua được " nạn nghèo đói ". Bây giờ trời cũng đã tối, tụi nó đang sắp xếp chỗ ngủ.

- Ở đây có 4 chiếc giường 2 tầng, chúng ta có 5 trai và 3 gái, tức là sẽ có 1 đứa con trai ngủ cùng giường tầng với 1 đứa con gái.- Nó

- Tui không muốn.- Hắn

- Không ai muốn cả, bây giờ oẳn tù tì đi.- Nó

- Bà thích quyết định bằng oẳn tù tì quá ha?- Hắn

- Chứ bây giờ ông ko muốn oẳn tù tì đúng không, vậy thì tôi xin tuyên bố...

- À thôi thôi...

- Vậy oẳn tù tì.

Kết quả:

Nó với hắn.

Anh thư và ái my.

Nhật duy và minh anh.

Anh vũ và hữu thiên.

20p trước:

- Tại sao tui phải nằm chung giường với bà?- Hắn

- Nói là chung giường nhưng tui nằm trên, ông nằm dưới mà, liên quan gì, nếu ông ko thích thì xuống đất trải chiếu nằm đi.- Nó

- Chiếu đâu mà nằm?- Hắn

- Vậy thì nằm dưới đất đi, gạch cũng mát lắm.- Nó

- Không thích, tui nằm trên giường!- Hắn

- Ồ, quyết định cũng khôn ngoan đấy chứ?- Nó

Vậy là 1 ngày của họ đã trôi qua, cuộc sống học đường của họ sẽ còn như vậy dài dài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.