Hôn Nhân Bất Ngờ: Đoạt Được Cô Vợ Nghịch Ngợm

Chương 11: Thành phố than




Đường Tiểu Viện đứng cứng ở tại chỗ, nhận thấy nét mặt của bạn học có vẻ căng thẳng kì lạ một chút, giác quan thứ sáu ở lúc mấu chốt phát sinh ra tác dụng. vội vàng phủi mông một cái muốn chạy trở về ký túc xá, tim đập thình thịch có loại khẩn trương khó có thể nói rõ, thân là công dân tốt, nàng tuyệt đối tuân theo pháp luật, bình thường thấy con gián cũng một mực cung kính phóng sinh, sao lại đắc tội với người đây?

Sẽ là ai chứ, sẽ là ai chứ.....

Coi như khi Đường Tiểu Viện bước vào cửa chính của túc xá, đột nhiên nghe thấy tiếng bà quản gia lâu năm hương về phía nàng hét thật to: "Đường Tiểu Viện, đã về?" Ngươi có kiện hàng! "

Đường Tiểu Viện này không có đặc điểm to lớn gì, chính là con người đặc biệt kiên cường gần gũi, miệng cũng ngọt, cũng có quan hệ tốt với hàng xóm lầu trên lầu dưới. Lại nghe thấy bà quản gia thì thầm: "Đường Tiểu Viện, ngươi xem một chút, ai đó đã gửi cho ngươi cái rương lớn như vậy, cái rương để ở đâu a?"

Bưu kiện thoạt nhìn không giống như một người đưa thư bình thường.

Hai người kia đem đồ vào liền đi, hừm, không phải, là một người đi.

Trong đầu Đường Tiểu Viện đầy nghi ngờ, nhìn cái thùng máy giặt yên yên tĩnh tĩnh nằm ở phía sau đại sảnh, yên lặng, nàng nhìu mày một cái, có lẽ lòng hiếu kì không nén được, thúc đẩy nàng bắt đầu giai đoạn hủy đi bao bì ở ngoài.

Sau khi tháo xong Đường Tiểu Viện hoàn toàn bị sét đánh, trong rương có một bao gai, bên trong là tràn đầy.... .....

Gừng... o(╯□╰)o! !

Khi Đường Tiểu Viện hoàn hồn thì sau lưng bỗng nhiên truyền đến một câu nói trầm mà áp lực " Đã lâu không gặp"

Mà khi nàng quay người lại, Khương Dịch nghiêm mặt ngưng lại, mười phần sát khí tàn sát bừa bãi xung quanh, mái tóc có chút che lại chân mày sắc bén của hắn, khiến người quang mang, ngoài cười nhưng trong không cười bổ xung một câu.....

"Sư tỷ."

Mỉm cười vui vẻ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.