Hỗn Nguyên Võ Tôn

Chương 984: Đại kết cục! (cuối)




Thượng Quan Hạc cười to, tự hào vì mình.

- Đương nhiên lúc trước nói Kiếm Chi Tử luyện thành Tam Cực Quy Nhất kiếm là sự thật. Kiếm Chi Tử cho phép ước hẹn tám năm bởi vì cho rằng một khi hắn dùng thời gian tám năm luyện thành Tam Cực Quy Nhất kiếm thì ngươi thua chắc. Kiếm Chi Tử không đơn giản, hắn bán nhân tình mặt mũi cho Kiếm Chủ, cũng chế tạo cơ hội diệt tuyệt ngươi.

Thượng Quan Hạc cười to, dù gã sắp chết nhưng chưa đứt hơi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Gã phải sống nhìn âm tiên xích hoàn toàn bay ra, gã muốn đám Lục Nguyên triệt để tuyệt vọng.

Cha nó! Lục Nguyên cảm thấy nhất định phải nghĩ cách đối phó âm tiên xích, khoan, hình như trong đầu lóe tia sáng.

Lục Nguyên đánh bại Thượng Quan chí tôn xếp hạng ba Kiếm Môn.

Chuyện này nói ra e rằng không mấy ai tin.

Nhưng đó là mọi người chính mắt thấy.

Lục Nguyên vào Kiếm Môn thời gian khá ngắn, mới mười năm mà thôi.

Hơn mười năm mà đã luyện đến tình trạng này.

Khiến người không nói nên lời.

Đương nhiên mọi không chăm chú vào mặt này quá lâu, vì không có thời gian ngây người.

Bởi vì âm tiên xích xuất hiện!

Thì ra Thượng Quan Hạc kéo dài lâu như vậy là để kéo thời gian cho âm tiên xích đi ra.

Bây giờ thì nguy cấp rồi, âm tiên xích xuất thê, theo tình huống bình thường, nhìn âm tiên xích igoóng như muốn lao hướng kiếm môn tinh thần đi phong ấn thực lực của Thái Sử Không. Trong khoảnh khắc, ba chí tôn là Hạ Hầu chí tôn, Bách Lý chí tôn, Công Dương chí tôn cùng nhảy lên.

Ba người bọn họ đều bị trọng thương.

Nhưng giây phút liên quan nguy hiểm sống còn của Kiếm Môn, bất chấp tất cả vết thương trên người lao lên. Hạ Hầu chí tôn đánh ra một chưởng ấn hướng âm tiên xích, muốn ngăn lại thế đi của nó. Một kiếm của gã đánh vào bề mặt âm tiên xích, nhưng nó không thèm để ý gã, vẫn lao hướng kiếm môn tinh thần. Hạ Hầu chí tôn phát huy ra tất cả thực lực hiện có nhưng bất lực không khiến âm tiên xích khựng lại được.

- Chết tiệt!

Bách Lý chí tôn chắn phía trước âm tiên xích, không lao hướng nó mà lật tay vòng quanh âm tiên xích, muốn hút nó vào trong cơ thể. Nhưng âm tiên xích cũng phớt lờ bà, trực tiếp bay đi kiếm môn tinh thần, tốc độ tăng không ít.

- Ha ha ha ha, các ngươi không có hy vọng!

Dù sinh mệnh của Thượng Quan chí tôn xói mòn nhưng sung sướng lạ thường.

- Muốn ngăn lại âm tiên xích? Thật nực cười. Âm tiên xích là bảo bối của tiên cổ văn minh, đâu phải tầm thường như chí tôn ngươi phá hư được. Dù là Thái Sử Không thế giới cảnh muốn luyện hóa dương tiên xích cũng cần gần ngàn năm, ngươi là thứ gì chứ?

- Còn muốn tưởng hấp thu hả? Ha ha ha ha, Bách Lý chí tôn, ngươi không hấp thu được âm tiên xích đâu.

- Lần này dù ta chết nhưng các ngươi thua, chúng ta thắng!

Thượng Quan chí tôn cười to, sung sướng khó tả.

- Vậy sao?

Lục Nguyên vèo một tiếng biến mất, hiển nhiên là thuấn di, lần thứ hai xuất hiện đã ở đằng trước âm tiên xích.

Thượng Quan chí tôn cười to nói:

- Ngươi cũng muốn ngăn lại hoặc hấp thu âm tiên xích? Nằm mơ đi!

Gã tuyệt đối tin vào âm tiên xích, bởi vì đây là âm tiên xích, một trong bảo bối quan trọng của tiên cổ văn minh, khóa Thái Sử Không lâu đến ngàn năm.

Tuyệt vọng rồi sao?

Không lẽ sắp thành công lại vì âm tiên xích mà thất bại?

Không khí khiến người tuyệt vọng lan tràn.

Nhưng hy vọng sinh ra trong tuyệt vọng.

Lục Nguyên quát dài một tiếng:

- Phong!

Lấy ra kiếm chi không gian, âm tiên xích muốn giãy dụa, chớp mắt hóa thành âm long to lớn vùng vẫy không ngừng, trong phút chốc bị lôi kéo. Nhưng mà, không thích hợp, hoàn toàn không thích hợp. Đám người bên cạnh xem ngây ngẩn.

Lúc trước dù là Hạ Hầu, Bách Lý, Công Dương, ba chí tôn ra tay cũng bị âm tiên xích phớt lờ, sao Lục Nguyên ra ngoài là có xu hướng kéo nó sang bên vậy?

Lúc này lại đến giây phút mấu chốt.

Lục Nguyên có thể kéo âm tiên xích vào kiếm chi không gian của mình không? Nếu có thể thì chẳng phải là sẽ giải cứu Kiếm Môn?

Lục Nguyên sao cho âm tiên xích có cơ hội giãy dụa, lực hút to lớn phát ra từ kiếm chi không gian, dường như có vòng xoáy vô cùng to lớn. Âm long khổng lồ rốt cuộc chống không nổi nữa, bị lực hút to lớn kéo vào trong vòng xoáy, biến mất trong kiếm chi không gian của Lục Nguyên.

Lục Nguyên lập tức ngồi xuống khoanh chân lại.

Âm tiên xích tiến vào kiếm chi không gian của mình phải tỏa định tu vi bản thân, nhưng đáng tiếc, muốn kéo âm tiên xích không phải để nó khóa pháp lực tu vi của mình, hắn không ngốc như vậy.

Hắn muốn phong ấn âm tiên xích.

Khi đó dương tiên xích dù là Thái Sử Không ra tay cũng khôngiáo pháihong được, bị âm tiên xích phong ấn.

Bây giờ âm tiên xích uy lực không kém gì âm tiên xích, thực lực Lục Nguyên muốn phong nó sao làm được.

Nhưng nói đi phải nói lại.

Việc này phải bắt đầu từ kiếm đạo thụ.

Trên kiếm tu tinh thần có một gốc đại kiếm đạo thụ, trong thân phận ngọc bài thật sự của Lục Nguyên có một tiểu kiếm đạo thụ. Khi âm tiên xích xuất thế thì Lục Nguyên liền nghĩ, nếu đại kiếm đạo thụ có thể phong ấn âm tiên xích nhiều năm như vậy thì tiểu kiếm đạo thụ sẽ như thế nào?

Thế nên Lục Nguyên làm thử.

Quả nhiên thử một lần liền phát hiện, trước dùng thủy thánh kiếm đạo hấp thu rồi lấy ra hơi thở tiểu kiếm đạo thụ, âm tiên xích quả nhiên bị hấp dẫn tiến vào trong kiếm chi không gian của mình.

Làm xong những điều này, âm tiên xích đã vào trong kiếm chi không gian, Lục Nguyên tiến vào không gian đứng trên tiểu kiếm đạo thụ.

- Vào đi!

Thần lực phóng thích đến đỉnh, theo tiếng quát dài, âm tiên xích chậm rãi bị phong ấn trong tiểu kiếm đạo thụ.

Thành!

Mình thành công phong ấn âm tiên xích!

Pháp lực của mình không giảm chút nào!

Lục Nguyên chỉ có cảm giác hơi mệt, vừa rồi là giây phút Kiếm Môn sống còn, nếu không kiềm chế được âm tiên xích thì mọi thứ xong rồi. May là cuối cùng hắn vẫn chế được âm tiên xích, Kiếm Môn, trận kiếp nạn này được hắn cứu lại.

Khoan đã! Lục Nguyên đột nhiên phát hiện một chuyện, lúc này hắn phát hiện tiểu kiếm đạo thụ có khác biệt rất lớn với trước khi phong ấn âm tiên xích, dường như có lực lượng to lớn đang dao động lung tung. Lục Nguyên thầm giật mình, không lẽ tiểu kiếm đạo thụ chống không lại âm tiên xích ư?

Lục Nguyên dùng thần thức dò xét, phát hiện không phải như hắn nghĩ mà là chuyện khác.

Khi học tập cửu âm cửu dương, liền biết thế gian này, động vật thuần dương, thực vật thuộc âm. Âm tiên xích thì tất nhiên thuộc tính là âm, vậy nên tiên cổ văn minh mới đem bảo bối phong ấn trong đại kiếm đạo thụ. Âm tiên xích ở trong kiếm đạo thụ được ích lợi rất lớn, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa gần ngàn năm của đại kiếm đạo thụ.

Tiếp theo âm tiên xích bị Thượng Quan chí tôn dùng Bát Cực Luyện Âm Hỏa luyện ra khỏi đại kiếm đạo thụ, rồi bị phong ấn vào trong tiểu kiếm đạo thụ, khi đó âm tiên xích mang theo nhật nguyệt tinh hoa gần ngàn năm của đại kiếm đạo thụ, kết quả là giờ thì âm tiên xích bắt đầu phóng ra nhật nguyệt tinh hoa gần ngàn năm của đại kiếm đạo thụ.

Đây là chuyện tốt! Cực kỳ tốt!

Không khách sáo, mặc kệ tiểu kiếm đạo thụ trưởng thành.

Mới bắt đầu thì tiểu kiếm đạo thụ nhỏ bé, chỉ cỡ ba, bốn trượng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.