Hôn Nan Tòng

Chương 58: Mở lòng




Chờ đến khi rời phòng đạo cụ, lúc này cô ta mới lộ ra một tia cười lạnh.

Nếu như vậy, con Kiều Luyến, khẳng định giữ không được!

Nghĩ tới đây, cô ta cầm điện thoại di động lên, gọi cho Lục Nam Trạch: Anh hai, anh yên tâm, sự tình đều làm xong.

Sau đó, lúc này cô ta mới hài lòng tiến vào khách sạn.

-

Thẩm Lương Xuyên thì nhìn chằm chằm phát sóng trực tiếp, Kiều Luyến giảng giải trong trò chơi, bên môi tràn ra một nụ cười mỉm.

Cô gái này, thật đúng là lười.

Cho dù là nick mới, mật mã vẫn như trước kia.

Về sau, nếu như cô dám chơi game với thái tử, đánh một lần, anh liền kích cô một lần.

Nghĩ tới đây, Thẩm Lương Xuyên hài lòng để hai tay sau gáy, ánh mắt nhìn chằm chằm điện thoại di động.

Chín giờ tối, anh nghe được cô ngáp một cái.

Thẩm Lương Xuyên hơi sững sờ, đang định đánh chữ, để cho cô nghỉ ngơi thật tốt, liền nghe thấy Kiều Luyến mở miệng: "Hôm nay đến đây đi. Hẹn mọi người mai gặp."

Sau đó, màn hình đen.  

Toàn bộ khách sạn, cũng an tĩnh lại.

Trong lòng của anh, chợt trống rỗng.

Giống như là thứ gì, bỗng nhiên biến mất.

Vừa mới nghe tiếng của cô, vẫn không cảm giác thế nào. Hiện tại...

Thẩm Lương Xuyên thở dài.

Ánh mắt rơi vào cửa phòng.

Một lát sau, anh liền đứng lên, đi tới cửa, xuyên qua mắt mèo nhìn ra bên ngoài, phát hiện không có người.

Anh mở cửa phòng ra, đang định đi về phía Kiều Luyến, lại nghe được một tiếng "Cạch", thái tử cũng mở cửa phòng ra.

Thẩm Lương Xuyên:...

Thẩm Lương Xuyên và thái tử yên lặng nhìn nhau, cuối cùng, Thẩm Lương Xuyên và thái tử cùng quay đầu, tiến vào trong phòng của mình.

-

Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Kiều Luyến tỉnh lại.

Rửa mặt xong, qua đoàn làm phim.

Vừa tới chỗ cửa phòng nghỉ đoàn làm phim, liền nghe thấy tiếng nghị luận bên trong.

"Nghe nói không? Nữ MC Luyến Xuyên kia, thật sự cấu kết với Thẩm ảnh đế rồi!"

"Đúng vậy, nếu không sao nữ chính có thể là cô ta?"

"Không thể nào, không phải Thẩm ảnh đế kết hôn rồi sao?"

"Kết hôn thì thế nào? Chuyện trong vòng, mấy người còn không biết sao? Vả lại Luyến Xuyên cũng không đến nỗi."

"Thế nhưng, nếu như vậy, Thẩm phu nhân sẽ rất đáng thương!"

Trong đó cũng xen lẫn vài tiếng: " Mấy người chớ nói lung tung, nói như vậy, có chứng cứ sao?"

Lời này rơi xuống, liền nghe thấy Thủy Trầm Hương nở nụ cười gằn: "Chứng cứ sao? Tôi tận mắt thấy Thẩm ảnh đế từ trong phòng cô ta đi ra. Hai người đêm hôm khuya khoắt, cũng không thể đang thảo luận kịch bản?"

"A? Thật sao!"

"Mẹ nó, Luyến Xuyên này thật sự lợi hại! người như Thẩm ảnh đế, đều có thể cấu kết!"

"Thôi đi, như thế nào đi nữa, cũng là tiểu tam! Tôi xem thường nhất, cũng là loại người này!"

Người ở bên trong, cô một câu, tôi một câu.

Kiều Luyến ở bên ngoài nghe, không nhịn được nở nụ cười gằn.

Cô biết, chính mình là một người mới, bõng trở thành nữ chính tiểu Kiều, đám người này có chút ghen ghét, thế nhưng bịa đặt như thế, thật sự không chịu được.

Cô đứng ở cửa, thoải mái ngửa đầu đi vào.

Khi cô đi vào, tiếng trong phòng, nhất thời biến mất.

Tất cả mọi người, đều lúng túng nhìn cô.

Chỉ có Thủy Trầm Hương, bời vì đưa lưng về phía cô, cho nên không nhìn thấy cô tiến vào.

Trông thấy tất cả mọi người trầm mặc, Thủy Trầm Hương tiếp tục mở miệng: "Tại sao mọi người không nói chuyện? Ngược lại tôi cảm thấy, Luyến Xuyên thật đúng là không biết xấu hổ! Người có vợ cũng phải thông đồng! Suy nghĩ tới Thẩm phu nhân ở Bắc Kinh, đáng thương cỡ nào!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.