Hôn Hôn Em, Bé Yêu

Chương 30




Đề tài lại chuyển về chính trị. Qua Tĩnh cũng ý thức được quan hệ của Triệu Quốc Đống và Dương Thiên Bồi không bình thường cho nên cũng không ngại. Cô nói với vụ án ở Hoài Khánh khiến ba người kia đều phải than thở. Một Cổ Diệu Hoa đã vén tấm màn đen của Hoài Khánh, khiến Thị xã này thành nơi không còn lãnh đạo chủ chốt, đây có thể nói là động đất trong quan trường.

Khi nói chuyện tới Thị trưởng thành phố Lam Sơn điều tới Hoài Khánh làm Bí thư Thị ủy, Kỳ Dư Hồng điều đến Lam Sơn làm Bí thư Thị ủy, Qua Tĩnh cũng ám chỉ hỏi Triệu Quốc Đống có suy nghĩ gì không?

Triệu Quốc Đống cũng khá biết ý nói rõ mình vừa được đề bạt làm Thường vụ thị ủy, hơn nữa còn kiêm nhiệm chức Bí thư Quận Tây Giang và Khu Khai Phát Ninh Lăng chưa lâu, mới quen thuộc tình hình nên cũng muốn làm tốt công việc, không muốn suy nghĩ quá nhiều.

Qua Tĩnh khá hài lòng với thái độ này của hắn.

Tương Uẩn Hoa cũng bóng gió hỏi ai làm Bí thư Thị ủy Ninh Lăng, ở vấn đề này Qua Tĩnh không trực tiếp trả lời mà chỉ nói Tỉnh ủy còn đang cân nhắc, chưa xác định, tất cả đều có thể. Nhưng trong lời nói cũng tỏ vẻ Thư Chí Cao là lựa chọn thích hợp nhất.

Ban Tổ chức cán bộ và Phó bí thư Tỉnh ủy phụ trách Đảng đàn - Yến Nhiên Thiên có vẻ không quá hợp nhau. Qua Tĩnh muốn Thư Chí Cao làm Bí thư Thị ủy Ninh Lăng, nhưng Yến Nhiên Thiên lại phản đối. Y cho rằng Yến Nhiên Thiên mới làm Thị trưởng chưa đầy nửa năm, lập tức lên chức sẽ không có lợi cho sự trưởng thành của cán bộ, đề nghị tỉnh điều người từ các sở hoặc nơi khác tới làm Bí thư Thị ủy.

Nhưng Ban Tổ chức cán bộ cũng nói nếu điều người từ ngoài vào phải suy nghĩ cảm nhận của cán bộ địa phương, hai là cả Bí thư và Thị trưởng đều điều từ ngoài vào sẽ không có lợi cho công việc, ảnh hưởng tới sự phát triển của Ninh Lăng.

Điều này làm Bí thư Thị ủy Ninh Lăng khó có thể sinh ra ngay. Thêm cả Bí thư tỉnh ủy Ninh Pháp và chủ tịch tỉnh Ứng Đông Lưu đều chưa tỏ rõ thái độ nên chuyện tạm bỏ đó. Tỉnh ủy quyết định Thư Chí Cao tạm thời chủ trì công việc nhưng đây cũng là cơ hội cho Thư Chí Cao. Chỉ cần Thư Chí Cao làm ra thành tích, hoặc có thể tạo quan hệ với Yến Nhiên Thiên, thậm chí được Ninh Pháp đồng ý thì kiêm chức Bí thư Thị ủy cũng là dễ dàng.

Sau khi có vài tin tức này, bữa ăn cũng đến lúc kết thúc. Dương Thiên Bồi cũng ân cần mời Qua Tĩnh nếu có thời gian đến Bắc Kinh hoặc Thượng Hải thì đến chỉ đạo công việc của Tập đoàn Thiên Phu, cũng tỏ ý muốn thành lập chi bộ Đảng trong tập đoàn. Điều này làm Qua Tĩnh khá hứng thú, nói về nhất định sẽ bố trí người đi điều tra việc này.

Sau khi đưa Qua Tĩnh lên xe, ba người thở phào nhẹ nhõm. Tương Uẩn Hoa vui vẻ vỗ vai Triệu Quốc Đống:
- Quốc Đống, hôm nay Trưởng ban Qua rất cao hứng, được.

- Trưởng ban Tương, biểu hiện hôm nay của tôi có được không?

- Ừ, tôi thấy cũng được, Trưởng ban Qua rất hài lòng với cuộc gặp hôm nay, có ấn tượng tốt với cậu. Biểu hiện của cậu khá xuất sắc, mà tổng giám đốc Dương đứng bên biểu diễn cũng hay.

- Ha ha, điều này toàn bộ dựa vào Trưởng ban Tương giúp đỡ, nếu không chỉ sợ Trưởng ban Qua còn không biết tôi là ai.
Triệu Quốc Đống ưỡn lưng rồi nói.

- Quốc Đống, cậu đừng tự hạ thấp mình. Trưởng ban Qua cũng có chút ấn tượng với cậu. Cậu làm rất tốt ở Hoa Lâm, nhất là tuyên truyền khu du lịch Kỳ Lân Quan-- núi Hốt Luân, khi ấy Trưởng ban Qua làm Trưởng ban Tuyên giáo nên rất thưởng thức, cho rằng đây là con đường mới khiến một khu lộ rõ tiềm năng của mình. Đương nhiên khi cậu làm Chủ tịch huyện, chuyện dân chúng chặn đường Bí thư Ninh Pháp thì Trưởng ban Qua cũng nghe thấy.

- Đây chỉ là ấn tượng mà thôi, hôm nay gặp mặt mới coi như thật sự.

Qua Tĩnh là nhân vật rất quan trọng, nhất là khi Dương Thiên Minh điều khỏi tỉnh An Nguyên, Triệu Quốc Đống cảm thấy mình thiếu một chỗ dựa có trọng lượng ở trên tỉnh.

Cam Bình thì sau khi nhờ Vương Phủ Mỹ thì hắn đã có thể một mình mời đối phương đi ăn, sau nhiều lần liên lạc khiến quan hệ phát triển tốt. Nhưng chị ta chỉ là Phó chủ tịch tỉnh, không phải Đảng viên nên ở vấn đề nhân sự sẽ không có quyền lên tiếng.

Hàn Độ có ấn tượng tốt đối với hắn nhưng một là tiếp xúc chưa lâu, hai là do còn Hàn Đông đứng đó nên khó đoán trước.

Phó chủ tịch thường trực Tần Hạo Nghiên và Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Nhâm Vi Phong thì chỉ có thể miễn cưỡng nói là biết mặt. Mà Thường vụ tỉnh ủy, Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Liêu Vĩnh Đào nhờ Hùng Chính Lâm giới thiệu nên hắn cũng đã gặp mặt một lần.

Mà Phó bí thư Tỉnh ủy Yến Nhiên Thiên lại là người phương Bắc, có thể nói không một chút quan hệ gì. Hắn muốn tạo quan hệ thì chỉ dựa vào việc vùi đầu làm việc là không đủ, còn phải có người nói thay hắn.

Ninh Pháp là điểm rất quan trọng. Mặc dù có quan hệ với Thái Chánh Dương, nhưng Triệu Quốc Đống nói thì hai người này đều ở tầm cao. Thái Chánh Dương không thể không ngừng nói tốt về hắn trước mặt Ninh Pháp, nhiều lắm chỉ là nói giúp vài câu ở lúc quan trọng mà thôi. Còn đâu bản thân hắn phải tạo trụ cột.

Cái gì là trụ cột? Nó quan hệ với công việc thực tế của hắn, cùng với mạng lưới quan hệ. Mà Qua Tĩnh chính là một nhánh rất quan trọng trong đó. Là Trưởng ban tổ chức cán bộ, lại là người tỉnh Tô nên mặc định có sự thân thiết với Ninh Pháp người Thượng Hải. Nếu không cô không thể nào trong thời gian ngắn được Ninh Pháp tán thành mà điều làm Trưởng ban tổ chức cán bộ.

Lý lịch của Qua Tĩnh rất phong phú, nhưng về cơ bản không phụ trách một mảng nhất định. Khi ở Lô Hóa làm Thị trưởng có một năm liền điều lên Tỉnh ủy, đây là cán bộ Đảng điển hình.

Nhưng Qua Tĩnh khi ở Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy đã có biểu hiện rất xuất sắc, Quý Thành Công và Ninh Pháp đều đánh giá cô rất cao.

Sở dĩ lựa chọn Qua Tĩnh là do Triệu Quốc Đống muốn hiểu rõ tác phong làm việc của Qua Tĩnh. Hắn đã nhắc Dương Thiên Bồi nói ra việc thành lập Chi bộ Đảng trong công ty, phát huy tác dụng của tổ chức Đảng với Qua Tĩnh, theo tình hình thì hiệu quả rất tốt, Qua Tĩnh rất hứng thú.

- Tổng giám đốc Dương, anh nói ra ý kiến thành lập Chi bộ Đảng ở Tập đoàn Thiên Phu là rất chuẩn, Trưởng ban Qua rất hứng thú. Không ngờ anh lại nhìn xa ở lĩnh vực này như vậy.
Tương Uẩn Hoa cười nói.

- Ha ha, Trưởng ban Tương, ngài là lão lãnh đạo của Quốc Đống thì còn không biết đầu óc của cậu ta sao? Đây không phải ý tưởng của tôi. Tôi mặc dù là Đảng viên nhưng nói ra cũng xấu hổ. Mấy năm nay tôi quên mình là một Đảng viên, nhưng theo việc sát nhập vài công ty khiến lượng nhân viên càng lúc càng nhiều, quan hệ càng lúc càng phức tạp. Thân phận Đảng viên của tôi như bay biến. Đều là Quốc Đống nhắc tôi đừng quên mình là Đảng viên, tôi thế mới nhớ tới.
Dương Thiên Bồi cười nói.

Tương Uẩn Hoa liền hiểu đây là ý tưởng của Triệu Quốc Đống, đầu óc cậu này đúng là dễ dùng, gãi đúng chỗ ngứa của người khác. Vừa biết nói chuyện vừa biết lĩnh vực.

- Trưởng ban Tương, ở đây không có người ngoài. Tôi thấy ngài và Trưởng ban Qua có quan hệ tốt, sao không nhân cơ hội đi xuống?
Ba người Triệu Quốc Đống tìm chỗ uống trà rồi nói chuyện.

- Tôi cũng muốn, Trưởng ban Qua cũng hỏi ý tôi nhưng Bí thư NInh không đồng ý, nói Trưởng ban Hàn mới tới, lại có một Phó trưởng ban sắp tới tuổi nên tôi không thể rời đi.
Tương Uẩn Hoa thở dài một tiếng mà nói. Đây là cơ hội, có Qua Tĩnh đứng giữa thì chuyện có thể thành. Nhưng không ngờ Ninh Pháp lại ngăn cản.

- Việc này cũng không có gì, nó nói rõ Bí thư Ninh hài lòng với công việc của ngài. Chỉ là tình hình không thích hợp, chỉ là mấy tháng thôi mà. Chỉ cần Bí thư Ninh tán thành công việc của ngài thì dễ rồi, lại có Trưởng ban Qua nói giúp thì tôi thấy nó chỉ là sớm hay muộn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.