Cái gì vậy? Cô thế nhưng cảm thấy gả cho anh quá lãng phí?
Bởi vì còn quá trẻ, chưa từng nói qua chuyện yêu đương.
Hơn nữa hai người hoàn toàn không biết nhau, có thể lâu ngày nảy sinh tình cảm hay không vẫn không biết.
Vì vậy cô coi cuộc hôn nhân của mình như một tiệc rượu, liều mạng né tránh anh.
Nhưng mà không sao cả, anh cũng là vì ích lợi mới đồng ý hôn sự này.
Dù không có tình yêu cũng không sao, từ lâu anh đã mất đi quyền tự chủ hôn nhân.
Hoàn toàn không quan tâm một nửa kia có dáng vẻ như thế nào, nhiều lắm cũng chỉ là vai phụ.
Chỉ cần cô an phận thủ thường, anh sẵn sàng đón nhận trách nhiệm chăm sóc cô cả đời . . . . .
Đáng ghét! Ngoài dự đoán lực ảnh hưởng của cô đối với anh thật kinh người.
Biết rõ cô chỉ muốn thoát khỏi anh, chỉ hy vọng sinh người thừa kế để được tự do.
Anh sẽ không để cho cô được như ý nguyện, muốn dùng hình tượng người chồng tốt để hòa tan lòng của cô.
Không để ý kinh nghiệm qua lại yêu đương, và người tình kiện trì không muốn buông tay.
Thà từ bỏ cơ hội có được sau ba mươi năm phấn đấu, danh lợi đến tay cũng đều không cần.
Chính là muốn loại bỏ trở ngại ngăn cách giữa hai người, cầu xin cô tha thứ vì anh đã tư lợi.
Để cho cô biết anh đã yêu cô, ngàn vạn lần không được dễ dàng buông tay anh ra . . . . . .
Bình luận truyện