Hôm Nay Vợ Chồng Hí Tinh Lại Phát Đường Sao

Chương 39




-Gọi con lên đây có việc gì ko?

-Con về thay đồ trang điểm thật đẹp rồi đi theo ba. Ông trả lời cô mà cứ cắm đầu vào giấy tờ chẳng nói thêm 1 câu nào nữa, thậm chí còn chẳng thèm nhìn mặt cô.

Cô cuối đầu chào ông rồi bước ra khỏi phòng. Một lát sau cô bước xuống lầu, diện một bộ váy carô màu xanh nước biển, tóc cột cao, trang điểm nhạt nhìn ra dáng 1 thiếu nữ hiền thục.

Cô cùng với ông Long đi đến khách sạn & nhà hàng Vũ Kỳ, cô đi theo ba đến 1 phòng VIP, ông đưa 1 cái thẻ cho người đứng giữ cửa, người đó xem xét 1 hồi rồi mở cửa cho họ vào, cô và ông ấy bước vào thì thấy 1 người đàn ông và 1 người phụ nữ trung niên đang ngồi đó, cô cúi đầu chào họ rồi ngồi cạnh ba cô. Trước mặt cô là một cái ghế trống có lẽ còn có ai đó chưa tới.

Ba cô, ông ấy đang bàn với 2 người kia cái gì đó cô ko để ý lắm, đột nhiên người phụ nữ quay qua hỏi cô:

-Con là Khải Vy hả? càng lớn càng xinh nha!

-Ơ… dạ, Cô chỉ gật đầu vâng vâng dạ dạ.

-Ah… ta quên giới thiệu với con đây là bác Hùng và bác Lan bạn cũ của ba hồi còn đi học, còn cái ghế trống bên cạnh là của con trai hai bác đây.

(Những câu - “…” sẽ là câu suy nghĩ của các nhân vật )

-“ Con trai à, nếu được thì mình sẽ giới thiệu cho mấy con bạn mình để tụi nó biến thằng đó thành trò tiêu khiển mới được…. hahaha.”

Cô chỉ lo toan tính chuyện đen tối mà chẳng thèm để ý gì tới lời nói của bác Lan:

-Con trai bác tên là Vũ Kỳ, lớn hơn cháu 3 tuổi. Bác Lan nói mà ko biết rằng cô đang toan tính biến con trai cưng của mình thành trò tiêu khiển cho chúng bạn của cô.

Cô xin phép đi ra ngoài gọi điện thoại, nhưng khi cô vừa bước tới thì cánh cửa mở ra, sau đó 1 chàng trai bảnh bao bước vào, mái tóc màu trắng mặc trên người bộ đồ vest đen, dáng cao ráo, gương mặt này đối với cô rất là quen, quá quen là đằng khác ko ai khác đó chính là Vũ Kỳ. Cô trợn mắt ngạc nhiên khi nhìn thấy hắn, cái điện thoại xinh xắn trên tay cô rơi xuống bị vỡ toan mang hình. Anh ta đi ngang qua cô nở 1 nụ cười đểu nhìn cô rồi cuối xuống nhặt điện thoại lên và nói:

-Lần sau nhớ cẩn thận, có nhìn trai đẹp cũng đừng phá hoại tài sản của mình chứ, 20 triệu chứ chả ít gì đâu, chỉ có 2 cái duy nhất trên thế giới này thôi, cô bé ạ!

Cô chuyển từ ngạc nhiên sang tức giận rồi thắc mắc:

-Cái gì? nhìn trai hả? bộ anh tưởng anh có giá quá ha? nằm mơ đi cưng!

Cô vội lấy lại điện thoại từ tay anh, lè lưỡi chọc quê, anh cảm thấy được độ trẻ con ko hề nhỏ từ cô nên cũng ko chấp nhứt gì đi lại bàn chào hỏi các vị phụ huynh. Còn cô thì đứng đó ánh mắt thương cảm nhìn cái điện thoại mà lòng xót xa:

-“ Ôi trời ơi LWEY của chị, chị sorry em, ngàn lần sorry em, chỉ tại cái tên đó mà em ra nông nổi này….. huhuhu, bây giờ mất toi 20 triệu lại còn là bản có giới hạn nữa chứ làm gì có phụ kiện mà sửa…. ủa mà sao hắn lại biết chứ, 2 bản này là do mình nhờ công ti sản xuất điện thoại có tiếng làm, 1 cái là mình đang giữ còn 1 cái nữa đã bị 1 vị khách mua lại trước khi giao lại cho mình, zậy làm sao hắn biết được chứ ko lẽ cái còn lại là hắn đang giữ, ko thể nào. “

Cô đành lủi thủi về chổ ngồi, lại còn ngồi đối diện với cái tên đáng ghét đó nữa chứ. Bỗng nhiên anh ta lấy từ trong túi ra 1 cái điện thoại để lên bàn, cô thấy và liền nhận ra đó là cái điện thoại có cùng hiệu với cô LWEY, thì ra chính anh là người mua cái điện thoại đó, cô đã tức giờ lại càng thêm tức, anh ta cứ liên tục nhìn cô rồi cười còn cô thì cầm cái nĩa, mặt cô càng sắt bao nhiêu thì cái nĩa càng bị bẻ cong bấy nhiêu chỉ bằng 1 tay ( chị mạnh gớm). Khi cảm thấy cái nĩa đã ko còn có thể bẻ cong hơn được nữa, cô thu mặt lại để cái nĩa xuống bàn rồi nói với cô phục vụ:

-Cô làm ơn đổi cái nĩa khác giúp tôi.

3 vị phụ huynh cảm thấy hơi sợ khi nhìn thấy độ cong của cái nĩa do cô làm ra, hắn lên tiếng nói với cô phục vụ:

-Chị hãy lựa 1 cái nĩa nào mà có độ cứng nhất lên cho cô bé này đi ạ! Anh cười với cô ra vẻ khiêu khích, cô tức giận cãi lại:

-Tôi ko phải là con nít mà cứ kêu cô bé này cô bé nọ nha, anh…. già..!

-………………

Hai người cứ như thế mà đấu khẩu chẳng bận tâm 3 vị phụ huynh kia đang cười họ. Một lát sau 2 người buột phải dừng lại vì ba của cô lên tiếng can ngăn ;

-Thôi đủ rồi, có gì cưới nhau rồi hảy 4 nói. Ông lên tiếng nói với đứa con còn đang bực tức của mình. Không gian im lặng khoảng 5s cô hét lên:

-Ba..aa.. ba vừa nói gì? sao lại có chuyện đám cưới đám cưới ở đây? Con mới có 16 tuổi mà cưới hỏi gì? Với lại con ko muốn kết hôn với cái anh già… à ko với cái anh này đâu! Cô cương quyết phản đối. Bác Lan mỉm cười nói với cô:

-Con à có gì từ từ nói đừng kích động như vậy!

-Nhưng mà …. Trước khi nói hết câu thì cô đã bị hắn cướp mất lời rồi:

-À, trước khi bàn đến chuyện này, tụi con có thể nói chuyện riêng với nhau có được ko ạ?

-Ừm, hai con cứ đi đi. Bác Hùng nói.

Anh kéo tay cô ra khỏi phòng còn cô thì la hét vùng vẫy:

-Này, này, này, thả tui ra, tui ko muốn đi với anh, thả ra.

Cửa phòng đóng lại 3 vị phụ huynh nhìn nhau, ông Long lo lắng hỏi:

-Liệu cháu Kỳ có thể làm con bé nhà tôi đổi ý hay ko nữa?

-Anh yên tâm thằng Kỳ nhà tôi đã chuẩn bị sẵn cho việc này nên chắc chắn mọi việc sẽ suông sẽ thôi, anh cứ chờ xem. Bác Hùng lên tiếng trấn an ông bạn của mình.

10 phút sau cô và anh đi vào, mặt của cô lúc này trầm tỉnh hơn như đang suy nghĩ điều gì đó còn gương mặt của anh thì hơi đểu và đắc ý lắm. Cô bổng lên tiếng:

-Ba, CON ĐỒNG Ý KẾT HÔN.

Câu nói của cô đã làm 3 vị phụ huynh đứng hình trong giây lát và sau đó là vui mừng.

-Ừm zậy thì tốt rồi, chọn ngày cưới đi. Bác Lan vui mừng

-Zậy tuần sau đi! Bác Hùng.

-Nhưng con có 1 điều kiện. Câu nói của cô làm mọi người mất hứng.

-Điều kiện gì? Ba cô hỏi.

-Con sẽ đến sống ở nhà anh Kỳ 1 năm, khi con đủ 17 tuổi, muốn con kết hôn thì con sẽ kết hôn, nếu ba và 2 bác ko đồng ý thì sẽ ko có đám cưới nào diển ra.

Bác Hùng và bác Lan nhìn nhau rồi nói với ông Long:

-Chuyện này nếu anh đồng ý thì con bé sẽ wa sống với Vũ Kỳ, vậy thì chúng ta sẽ làm sui gia hờ 1 năm hé? anh đồng ý ko?

-Ok! Ba cô đồng ý với 2 người họ.

Vậy là cuộc sống của cô sẽ bước wa 1 con đường mới, con đường này sẽ có hoa hồng và cũng có cả những chông gai.

………………………………..

Đôi lời của tác giả

Chương này mình úp hơi nhiều, lý do là để bù cho lần kế tiếp tức là thứ 5 mình có việc bận nên sẽ ko đăng chương, thứ 7 mình sẽ ra chương mới, mong các bạn ủng hộ. JJJJJJ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.