Hôm Nay Sư Huynh Đã Nghĩ Thông Chưa

Chương 242: Thật sự có mỹ nữ nha!




Vương Vũ vừa mới hiện thân liền bị Diệp Húc đánh cho một gậy, nếu không phải Huyết thần kinh thần diệu vô cùng, có thể hóa thân thành hàng nghìn hàng vạn chạy thoát, chỉ sợ hiện tại hắn đã chết rồi.

Hắn rốt cuộc không coi thường Diệp Húc nữa, thay vào đó là hết sức kiêng dè, gật đầu nói: "Được, cùng ra tay, xử lý tiểu tử này!"

Diệp Húc bay ra hơn ngàn dặm, vẫn không thể bỏ rơi đám người Mục Thiết Sơn, những đệ tử tinh anh của các môn phái này đầy rẫy thủ đoạn, luôn có biện pháp nắm được tung tích hắn, truy sát đến.

Trong vòng hai ngày, hắn cùng đám người Mục Thiết Sơn ác chiến mấy lần, nếu không phải hắn thông minh, lại luyện chế mấy lô Thú hóa đan, chỉ sợ lúc này sớm bị bọn họ vây lại, nuốt hận tại chỗ.

Mà nguy hiểm nhất, không phải Vương Vũ, mà là cô gái yểu điệu Liễu Như Nhứ kia, Thiên ma nghê thường vũ phát động, gần như làm hắn luyện ra tâm ma, nếu không phải hắn còn giữ một quả Huyết bồ đề, chắc chắn sẽ nảy sinh tâm ma, chết trong tay Liễu Như Nhứ.

Tu vi của Liễu Như Nhứ đã đạt tới Hỗn Nguyên ngũ phẩm, thực lực còn mạnh hơn cả Mục Thiết Sơn.

Nhưng mà, qua mấy trận chiến này, Diệp Húc thu hoạch không ít, Tinh đấu vi trần trận đồ trong mi tâm hắn vẫn mở ra, cuồn cuộn không ngừng hút chu thiên tinh lực, khiến tu vi hắn tăng lên cực nhanh, trong hai ngày ngắn ngủn, hắn đã đánh sâu vào Dung Nguyên lục phẩm!

Cửu chuyển nguyên công của hắn cũng đạt được tiến bộ rất lớn, hiện giờ đã tu luyện đến đỉnh đệ thất chuyển, thiếu một bước nữa là có thể vào đệ bát chuyển.

"Nguyên công của ta tu luyện đến đệ bát chuyển rồi, dù là Liễu Như Nhứ cũng có thể đấu một trận! Nhưng mà, chỉ sợ vẫn chưa thể ngăn được Huyết thần kinh, môn vu pháp này thật sự quá quỷ dị, không có Viêm Dương hồ lô, căn bản không thể ngăn cản được…"

Diệp Húc ngồi trên lưng một con kim tàm, tùy cho kim tàm cấp tốc bay đi trên không trung, chu thiên tinh lực trên đỉnh đầu hắn hình thành một lốc xoáy thật lớn, không ngừng tuôn vào mi tâm hắn, lập tức hóa thành nguyên khí, bị nguyên công ngưng tụ, ngàn vạn phù văn thật nhỏ dung nhập vào trong tóc da cơ thể xương mạch máu huyết quản.

Tinh lực mà Tinh đấu vi trần trận đồ dắt đến, dồi dào đến không thể tưởng tượng được, Diệp Húc căn bản không thể hấp thu toàn bộ, những tinh lực còn thừa đều ngưng tụ hết trong trận đồ, thái dương nguyên khí hóa thành một hỏa cầu thật lớn, thái âm chi lực hóa thành một mặt trăng, những loại tinh lực khác đều hóa thành chu thiên tinh đấu tương ứng.

Những ngôi sao đó ở trong trận đồ của hắn càng lúc càng lớn, thái dương tinh là lớn nhất, đường kính đã tầm hai mươi thước!

Tấm trận đồ này được nhiều tinh lực làm dịu như thế, cũng dần dần trở nên có uy lực, nếu tiếp tục hấp thu không ngừng, sớm muộn gì cũng có một ngày nó sẽ trở thành một kiện vu bảo trấn giáo.

Chờ đến lúc Diệp Húc tu luyện đến Chân Nguyên kỳ, liền có thể tế khởi trận đồ, loại cường giả như Vương Vũ, Liễu Như Nhứ này, một kích có thể loại bỏ!

Cuối cùng, tốc độ hấp thu nguyên khí của Cửu chuyển nguyên công càng ngày càng chậm, dần dần bão hóa, Diệp Húc lập tức biết, môn tâm pháp này đã được hắn tu luyện tới chỗ cực của đệ thất chuyển, bắt đầu bước tiến hướng đệ bát chuyển.

Hắn lại càng không dám chậm trễ, mỗi lần nguyên công đề thăng một chuyển, liền khiến lực lượng của hắn bạo tăng mấy lần, nếu có thể tu luyện đến đệ bát chuyển, như vậy khi giao thủ với đám người Liễu Như Nhứ, hắn sẽ không thảm hại đến như vậy, thậm chí có thể ngạnh kháng công kích của hai cao thủ.

Hắn tiếp tục thúc dục nguyên công, vô tình, tốc độ hấp thu nguyên khí của môn tâm pháp này chậm tới cực điểm, rốt cuộc bão hóa, mặc cho Diệp Húc thúc thế nào dục ra sao đều không hấp thu thêm một tia nguyên khí nào.

Tuy nhiên, Diệp Húc lại phát hiện ra một chuyện cổ quái, nguyên công của hắn cũng không có thuận lợi bước nhập đệ bát chuyển như hắn nghĩ.

"Hiện tượng này chẳng lẽ chính là trạng thái giới hạn?"

Diệp Húc khẽ nhíu mày, trạng thái giới hạn là một cách ví von.

Lấy băng làm ví dụ, băng tan thành nước, có một loại trạng thái là nước và đá cùng tồn tại, cân bằng lẫn nhau, nhiệt độ hơi cao sẽ hóa thành nước, hơi thấp sẽ kết thành một khối băng hoàn chỉnh.

Cửu chuyển nguyên công của hắn tu luyện đến trạng thái giới hạn, nếu muốn phát sinh chất biến, nhất định phải có ngoại lực, thêm nhiệt độ cho băng, khiến băng tan thành nước.

Diệp Húc điên cuồng thúc dục nguyên công, liều mạng nâng cao tốc độ vận chuyển, đồng thời gia tăng lượng nguyên khí cung ứng, khiến chu thiên tinh lực lấy một loại tốc độ khủng bố hóa thành nguyên khí, liều mạng lấp đầy nguyên công!

Trong chốc lát, nguyên khí trong cơ thể hắn như sóng biển mênh mông, vừa trống lại vừa trướng, có một loại cảm giác như chống đỡ không nổi mà nổ tung! Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Vẫn chưa đủ!"

Diệp Húc tiếp tục vận chuyển tâm pháp, áp bách nguyên công, cố gắng khiến cho môn tâm pháp này tiếp tục hấp thu nguyên khí.

Nguyên công lao nhanh, nhưng vẫn không hấp thu nguyên khí.

"Áp lực vẫn chưa đủ!"

Diệp Húc mở hết uy năng của Tương tinh đấu vi trần trận đồ, ùn ùn liên tục hóa thành nguyên khí, lại qua một lát sau, thân thể hắn đã mơ hồ có xu thế không chịu được, làn da phồng lên, từng tia nguyên khí theo lỗ chân lông hắn phun ra ngoài, mắt, tai, miệng mũi, thậm chí cả tóc đều bắt đầu toát ra khói trắng!

Xuy!

Da hắn đột nhiên vỡ ra, một dòng máu tươi từ miệng vết thương phun ra!

Trong chớp mắt, da hắn bị nguyên khí no đủ ép vỡ ra hơn mười vết thương, máu tuôn ra như suối!

"Ta không tin là không thể đột phá!"

Diệp Húc cắn răng cố chống đỡ, đôi mắt hắn cũng bắt đầu đổ máu, hai hàng huyết lệ theo hai bên má chảy xuống.

Loại áp lực này, hắn cũng không chịu được, nếu cứ tiếp tục chảy máu như thế, hắn chắc chắn sẽ cạn kiệt máu mà chết.

Hắn đang định bỏ qua, đột nhiên cảm thấy Cửu chuyển nguyên công bắt đầu hấp thu nguyên khí, tuy rằng rất chậm, nhưng cuối cùng là có tiến cảnh, kết quả này khiến hắn mừng rỡ, tiếp tục biến tinh lực thành nguyên khí.

Lỗ chân lông của hắn bắt đầu vỡ ra, huyết vụ phun ra ngoài, lập tức bị nguyên khí hừng hực chưng lên, nhìn từ xa, Diệp Húc bị đám sương mù màu đỏ máu quay xung quanh, tựa như đang tu luyện vu pháp tà môn nào đó.

Cũng may nguyên khí vừa tàn phá thân thể hắn, vừa lại được ngọc lâu đưa tới sinh cơ không ngừng chữa trị tổn thương trên cơ thể, cuối cùng Diệp Húc cũng không có bao nhiêu trở ngại, còn có thể tiếp tục kiên trì.

Rốt cuộc, không biết qua bao lâu, hắn đột nhiên cảm giác được áp lực giảm xuống, Cửu chuyển nguyên công bắt đầu tùy ý lao đi với một tốc độ khủng bố hấp thu nguyên khí dư thừa trong cơ thể hắn!

"Nguyên công tầng thứ bảy, cuối cùng cũng được ta luyện thành!"

Diệp Húc trong lòng vừa mừng vừa sợ, nâng tay lên nhìn, chỉ thấy bàn tay hắn mềm mại như ngọc, hắn nhìn kỹ lục phủ ngũ tạng, phát hiện tâm can tỳ phế, can đảm tràng vị cũng biến thành ngọc chất trong suốt, thậm chí cả xương cốt cũng biến đổi giống như bạch ngọc vậy.

Nguyên khí của hắn, lúc đầu hóa thành màu đỏ thẫm, so với trước đây càng thêm vững chắc, không gì phá nổi, nguyên khí của đại nhật như luân dựng thẳng phía sau hắn, giống như một vòng huyết nhật liệt dương, tản ra nhiệt lực vô cùng vô tận.

"Không biết uy lực vu pháp của ta nâng cao được mấy thành nhỉ?"

Diệp Húc tâm niệm khẽ động, một con huyết giao từ phía sau bơi ra, hắn huy khởi Bàn long kim trượng, nện một cái thật mạnh con huyết giao kia bị một trượng của hắn đập vỡ thành hai đoạn.

Diệp Húc không khỏi nhíu mày: "Uy lực vu pháp của ta, vẫn kém sức chống đỡ của thân thể. Xem ra chỉ có tu luyện đến Tam Chân cảnh, luyện ra chân nguyên, mới có thể tăng uy lực Thanh tiêu cửu kích tới cường độ có thể chống lại đám cao thủ Mục Thiết Sơn kia."

Nếu đám người Mục Thiết Sơn ở đây, chắc chắn sẽ giận dữ gầm lên, trách mắng hắn lòng tham không đáy.

Diệp Húc cầm Bàn long kim trượng trong tay, hơn nữa bản thân hắn có sức mạnh to lớn, một kích hạ xuống, ngay cả vu bảo bình thường đều dập nát, một số vu bảo cấp bậc cao hơn cũng bị phá rách nát, uy năng giảm mạnh.

Nếu là vu pháp của hắn có thể tăng lên tới trình độ chống lại được Bàn long kim trượng, như vậy đám người Mục Thiết Sơn căn bản sẽ không giao thủ với hắn, mà là có thể trốn được bao xa liền trốn!

Dù sao, tính linh hoạt của vu pháp còn vượt qua cả vu bảo.

Thanh giao cửu kích của hắn nếu thật sự có cường độ như này, chỉ sợ một kích hạ xuống, lập tức giết chết một đám cường giả Hạo Nguyệt kỳ!

"Hiện giờ lực lượng thân thể ta hơn xa vu pháp, chỉ sợ càng giống một tên vũ phu, mà không phải vu sĩ hô mưa gọi gió…"

Diệp Húc tự giễu trong tâm, thân là vu sĩ, đương nhiên là thao túng đủ loại vu pháp, giết người trong vòng vài dặm, chém giết cận thân mà nói, đúng là hành vi vũ phu, đối với vu sĩ mà nói thì không thể thực hiện.

Nếu tu luyện ra nguyên đan, thậm chí có thể tế khởi vu bảo, lấy tính mạng kẻ khác trong vòng trăm dặm, người khác chưa lấy lại tinh thần thì đã bị vu bảo giết chết, làm người ta khó lòng phòng bị.

Nhưng cao thủ tu luyện ra nguyên đan cũng không nhiều như vậy, gần như đều là đứng đầu một phái, loại cảnh giới này, với hắn mà nói không biết xa xôi đến mức nào.

"Ngọc lâu của ta đã lớn thành Long độ phạm biến bạch ngọc lâu ba tầng, chờ tu luyện đến Tam Chân cảnh, lập tức có thể mở ra không gian tầng thứ hai, không biết trong đó có tâm pháp kế tiếp của Chu thiên tinh đấu luyện khí hay không?"

Diệp Húc có chút chờ mong, lại có chút không yên, lai lịch ngọc lâu của hắn cổ quái, không phải đạt được thiên đạo truyền thừa bình thường, mà là bẩm sinh.

Hơn nữa khi tòa ngọc lâu này mới xuất hiện, chỉ có một tầng, ngay cả lâu cũng coi như không hơn, hấp thu linh khí mới có thể lớn dần. Không gian tầng thứ hai có tâm pháp tiếp theo của Chu thiên tinh đấu thuật luyện khí hay không, hắn cũng không dám khẳng định.

"Cũng may gần đây ta cần tu khổ luyện, như vậy không lâu sau nữa sẽ có thể đột phá, tiến dần từng bước, trở thành vu sĩ Tam Chân cảnh, đến lúc đó mở tầng thứ hai ngọc lâu ra, đi vào nhìn một cái là biết liền! Chỉ có điều, tâm pháp tiếp theo của Chu thiên tinh đấu thuật luyện khí còn có hy vọng, nhưng tâm pháp tiếp theo của Cửu chuyển nguyên công, ta không biết phải đi nơi nào để tìm…"

Diệp Húc nhăn mày, môn tâm pháp Cửu chuyển nguyên công này là tổ tiên Diệp gia trong lúc vô tình đoạt được, ba trăm năm qua không ai thử tu luyện qua, chỉ có hắn mới tu luyện môn tâm pháp này đến cảnh giới cực cao.

Nhưng mà, tâm pháp hắn thu được, chỉ có cuốn thứ nhất, tu luyện đến Chân Nguyên kỳ thì không thể tiếp tục được nữa.

Chỗ thần diệu của môn Cửu chuyển nguyên công này còn hơn cả Chu thiên tinh đấu thuật luyện khí, cũng cực hiếm có, ngay cả bậc cao nhân như Bách Hoa cung chủ đều chưa nghe qua bao giờ.

Mà ở trên đại hội La Phù đảo, Diệp Húc cũng sưu tầm mọi nơi, cũng không tìm được người bán ra môn tâm pháp này.

Nếu chỉ có thể tu thành nguyên công cuốn thứ nhất, không tu luyện pháp môn tiếp sau, kia thật sự đáng tiếc.

Uy lực môn tâm pháp này, tuyệt đối hơn các loại cấm pháp trấn phái của các môn các phái không chỉ một hai bậc!

Diệp Húc kiềm chế tâm trạng, đột nhiên chú ý tới phía trước hơn mười dặm có một tòa thành thị, tâm khẽ động, lập tức thu hồi Tứ Sí Thiên Tàm, đứng dậy nhảy vào trong thành.

Chờ khi đi vào trong thành rồi, hắn thò người ra nghe ngóng một phen, không khỏi thấy kỳ quái.

Tòa thành này tên là Lương Châu, chính là biên thùy Tây Vực Đại Tần quốc, lúc trước Diệp Phan rời khỏi Diệp gia, cũng đi tới Lương Châu, tính cướp bóc vu sĩ xung quanh, tế luyện vu bảo Bách quỷ phiên của hắn.

"Không biết Diệp Phan tiền bối có còn ở Lương Châu hay không? Ưng tiên sinh đã tìm được con trai Ưng Cửu Kiêu chưa…"

Lấy ánh mắt Diệp Húc bây giờ, thực lực Diệp Phan tối đa và đám người Tiêu Trường Thanh cũng không sai biệt nhiều, Ưng tiên sinh thì cao hơn một bậc, lấy thực lực trước mắt của hắn, đủ để chống lại bọn chúng.

Khi hắn mới rời đi Liễu Châu, ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.