Hôm Nay Em Phải Gả Cho Anh

Chương 17: Lại muốn dụ dỗ tôi? (7)




Địa Ngục, chỗ ở nguyên bản của Thiên gia!

Một cái hắc động khổng lồ đến cực điểm bao phủ Thiên gia, hắc động kinh khủng, bên trong hết thảy hoàn toàn hóa thành hư vô.

Dọc theo hắc động, một thân ảnh toàn thân là máu bắn mạnh đi về nơi xa.

Thiên Thần tử, không ngờ tiếp nhận một chưởng của Doanh, mặc dù bị thương nặng đến trình độ thê thảm không nỡ nhìn, nhưng cuối cùng là trốn thoát.

Thiên Thần tử căn bản không dám quay đầu lại, kéo thân ảnh huyết nhục mơ hồ kia, đảo mắt đã biến mất.

Hắc động chậm rãi khôi phục, chẳng qua là Thiên gia lúc trước đã không còn tồn tại.

Từ từ bộc lộ ra Doanh cùng một đám cường giả của Đại Tần.

Trong tay Doanh nắm một cái vật màu trắng nhỏ, thật giống như một cái vỏ sò, phi thường cẩn thận thu vào trong tay áo.

- Thiên gia diệt, Đại U Thiên triều diệt, Hắc Manh Thánh Địa diệt, Thánh thượng, chúng ta không phải là làm có chút nhiều chứ?

Lý Tư cau mày nói.

- Không nhiều lắm, muốn chính là như vậy!

Doanh trầm giọng nói.

- Ừm?

- Ngươi nói quân đội Đại Tranh xuất phát chưa?

Doanh cười nhạt nói.

- Khẳng định lại bắt đầu Bắc thượng một tháng trước, Chung Sơn chính là không có lợi sẽ không nổi dậy!

Lý Tư cười nói.

- Ngươi không hoàn toàn hiểu rõ Chung Sơn, hắn lại là một người cầm được thì cũng buông được!

Doanh trầm giọng nói.

- Nga?

- Dương gian Trường Sinh giới không đề cập tới, ngoài hàng ngàn tiểu thế giới này là quang cảnh gì, trong lòng Chung Sơn rõ ràng, hắn biết một khi sắp sửa khai thiên sẽ phải đối mặt với cái gì, nếu ta không san bằng âm phủ cho hắn, hắn thậm chí có thể ngừng lại không khai thiên, mang theo các trọng thần trực tiếp đi ra ngoài!

Doanh trầm giọng nói.

- Thánh thượng anh minh, cho dù chúng ta không san bằng tam đại thế lực của âm phủ, tương lai tam đại thế lực cũng nhất định là có năng lực kia, chẳng qua là, sau khi chúng ta rời đi, hắn sẽ phân tích ích lợi được mất, thật giống như một cái cân, hắn phải suy tính quả cân nặng bao nhiêu, có đáng giá hay không, chúng ta san bằng tam đại thế lực, chính là tăng thêm quả cân cho hắn, để cho hắn cũng luyến tiếc thiên hạ này, không nỡ không khai thiên!

Lý Tư lập tức hiểu được, nói.

Doanh gật đầu.

Đúng vậy, quân đội của Đại Tranh Thiên triều đã sớm xuất binh, không phải là một tháng trước theo như lời Lý Tư, mà là một năm trước đã bắt đầu.

Dĩ nhiên, vừa bắt đầu cũng không phải là quân đội chánh thống, mà là đại lượng quân đội ẩn núp cùng Đại Vinh Thương Hội, toàn bộ trù bị cho đại chiến kế tiếp!

Mà quân đội chánh thống, giờ phút này cũng đã ra quân, dưới sự xuất lĩnh của Lâm Khiếu, Diêm Trùng Chi, Triệu Sở Hướng, Thủy Kính, bắt đầu Bắc Phạt!

Nửa năm sau, thiên hạ âm phủ xôn xao, tam đại thế lực, cư nhiên bị Đại Tần tận diệt?

Trong các đại Đế triều ở Bắc Phương truyền khắp tin tức làm cho lòng người bàng hoàng này.

Đại Tần ra lệnh xoá bỏ, cũng không phải là bí mật, rất nhiều người trong Đế triều lại chê cười Đại Tần, ngươi là một cái Thiên triều dương gian, bàn tay cũng quá dài a?

Chuyện tình như thế nào, ngươi có thể phái xuống mấy người, ngươi có thể đối phó một cái Thiên triều? Còn nữa, lại còn dám đồng thời khiêu khích một Thánh Địa?

Ngươi cho rằng ngươi là Đại Tranh Thiên triều sao?

Nhưng cho dù Đại Tranh đối phó Bất Lão Giới, cũng không kiêu ngạo như ngươi a!

Mọi người cũng không để ý lắm tới chuyện này, dù sao, chuyện này không thể nào a!

Nhưng sự thật luôn là làm cho người ta khó có thể dự liệu, diệt, chẳng những Đại U Thiên triều bị diệt, Hắc Manh Thánh Địa bị diệt, ngay cả đệ nhất thế lực ở âm phủ, được công nhận là thế lực mạnh nhất là Thiên gia, cũng bị diệt?

Rất nhiều người không cách nào tiếp nhận sự thật này, điều này sao có thể?

Đại Tần biến thái như vậy sao? Đây là một Thiên triều sao?

Cùng với việc lòng người bàng hoàng, các đại vận triều cũng cẩn thận đề phòng. Nhưng Đại Tần cũng không có đem binh tới đây a? Hơn nữa, Đại Tranh Thiên triều tại sao lại không có chuyện gì? Chẳng lẽ Đại Tần không đối phó được Đại Tranh Thiên triều?

Đại Tranh Thiên triều này lợi hại như thế?

Đại Tranh Thiên triều chẳng những không có chuyện gì, ngược lại khởi binh từ Nam Phương, tiến về Bắc Phạt.

Mọi người xem không hiểu, chỉ biết là Đại Tần rất mạnh, cái loại rất mạnh rất mạnh nầy, mà Đại Tranh không ngờ không nhường cho Đại Tần?

Đại Tranh Thiên triều này mạnh như thế nào?

...

Dương gian, Thái Tuế Thiên triều!

Trong thư phòng của Khổng Liệt Thiên, có Khổng Liệt Thiên, Diệp Khuynh Thành, Sắc Không cùng Vong Trần.

- Đây chính là chuyện tình của âm phủ, Đại Tần phá hủy tam đại thế lực, quá cường thế!

Diệp Khuynh Thành trầm giọng nói.

- Ngươi xác định?

Chân mày Khổng Liệt Thiên nhăn lại thật sâu.

- Ta lấy được một bùa hộ mệnh từ chỗ tổ sư, người dưới âm phủ, chuẩn bị xây dựng Bất Lão Giới, không nghĩ tới không ngờ nhận được tin tức như thế. Thiên chân vạn xác!

Diệp Khuynh Thành cau mày nói.

- Đúng vậy a, Đại Tần khắp nơi lộ ra cổ quái, Đại Tranh cũng vậy, hơn một năm trước, không ngờ Chung Sơn tự mình đi tới Hàm Dương Thánh Đô của Đại Tần, Đại Tần cùng Đại Tranh chẳng lẽ đạt thành liên minh!

Sắc Không bên cạnh chân mày cau lại, nói.

- Hẳn là vậy, Đại Tần cường đại như vậy, muốn liên minh cùng Đại Tranh làm gì?

Diệp Khuynh Thành lắc lắc đầu nói.

- Có thể làm gì? Đại Tần cùng Đại Tranh muốn đối phó chúng ta, cái này không rõ sao? Đại Tần hủy diệt tam đại thế lực ở âm phủ, Đại Tranh mượn lần này làm người thắng lớn nhất, không tới năm mươi năm, Đại Tranh nhất định nhất thống âm phủ! Bọn họ muốn đối phó chúng ta!

Sắc Không càng nói càng cảm thấy là thật.

Sắc mặt Khổng Liệt Thiên hơi âm trầm.

- Vong Trần, ngươi luôn luôn cau mày, ngươi cứ nói đi?

Khổng Liệt Thiên nhìn về phía Vong Trần.

Vong Trần nhíu mày nói:

- Vài ngày trước, thật giống như ta nghe Thánh thượng cùng Sắc Không đề cập tới, Hàm Dương Thánh Đô xuất hiện đại trận gì đó sao?

- Không sai, một gian Hồng Nho Thư Viện rơi vào Hàm Dương Thánh Đô, vừa vặn thu thập được tình báo này, quý phủ của Quỷ Cốc lúc trước, thật giống như đang bố trí đại trận gì đó, mây tía ngất trời.

Sắc Không lập tức nói.

- Thánh thượng, ngươi có thể đoán được đây là cái trận pháp gì?

Vong Trần cau mày nói.

- Ngươi cứ nói đi?

Khổng Liệt Thiên nhìn về phía Vong Trần, hiển nhiên Khổng Liệt Thiên cũng không thể đoán ra.

- Thần cũng không cách nào đoán ra là cái trận pháp gì, nhưng thần luôn luôn có cảm giác quái dị!

Vong Trần nói.

- Nga?

- Đại Tần không hề có chí nguyện với thiên hạ này nữa!

Vong Trần trịnh trọng nói.

- Như thế nào lại là không hề có chí nguyện với thiên hạ này?

- Dựa theo tin tức Diệp Khuynh Thành Giới chủ có được, Đại Tần rất mạnh, tương đối mạnh, Doanh thậm chí có thể còn lợi hại hơn so sánh với Cổ Thần Thông, vì sao tùy ý để Cổ Thần Thông khai thiên? Còn có, tam đại Thiên triều vây công Cực Lạc Tịnh Thổ, vây công một Thánh Địa, lực lượng của Doanh chẳng qua là một phần ba? Hắn diệt Thánh Địa ở âm phủ, làm sao chỉ dùng một chút Đại tướng là đủ rồi? Không hợp lý!

Vong Trần lắc lắc đầu nói.

- Ta nói đi, Hắc Manh Thánh Địa ở âm phủ tuy mạnh, nhưng không mạnh hơn Thánh Địa dương gian, tiếp theo, Quy Nguyên Phật Đà bên trong Cực Lạc Tịnh Thổ, hắn chính là một cường giả Thiên Cực Cảnh tầng thứ mười hai, cho nên mới có danh là đệ nhất Thánh Địa.

Diệp Khuynh Thành lắc lắc đầu nói.

- Cho dù như thế đi nữa, cũng không thể xê xích lớn như vậy a, còn có Cổ Thần Thông khai thiên giải thích thế nào?

Vong Trần nhìn về phía Diệp Khuynh Thành.

Diệp Khuynh Thành cũng là mặt nhăn nhó.

- Ngươi nói tiếp đi!

Khổng Liệt Thiên nhìn về phía Vong Trần.

- Vâng, căn cứ theo tài liệu chúng ta thu thập, Đại Tần này, chính là Đại Tần tám vạn năm trước, về phần tồn tại như thế nào, cái này thần không biết, nhưng thần suy đoán, trong khoảng thời gian này, thực lực của Doanh hẳn là đang không ngừng tăng lên, thực lực cả Đại Tần đã đang điên cuồng khôi phục lại sự cường đại, lúc vây công Cực Lạc Tịnh Thổ, cũng không có mạnh như hiện tại.

Vong Trần nói.

- Ừm!

Mọi người gật đầu.

- Thần có một suy đoán lớn mật, Đại Tần lập tức muốn rời khỏi giới này!

Vong Trần hít sâu một cái, nói.

- Cái gì?

Con ngươi Diệp Khuynh Thành co rụt lại, vẻ mặt không tin.

Sắc Không cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, Khổng Liệt Thiên cau mày suy tư, hơi có vẻ hoài nghi nhìn Vong Trần.

- Hơn nữa, không cần quá lâu, Đại Tần sẽ rời đi, kể từ đó, hết thảy liền miễn cưỡng giải thích, âm phủ, Đại Tần căn bản không cần lo, tặng cho Chung Sơn, chỉ là vì để Chung Sơn lớn mạnh, muốn sau khi bọn hắn rời đi, không để cho Thái Tuế Thiên triều ta cùng Trường Sinh giới sống yên ổn như vậy!

Vong Trần trầm giọng nói.

Vong Trần nói xong, mọi người ở bên trong kinh hãi cũng lộ ra một tia bất khả tư nghị.

- Ngươi có thể xác định?

Khổng Liệt Thiên trầm giọng hỏi.

- Không thể, chẳng qua là suy đoán, vẫn còn Thánh thượng thánh tài!

Vong Trần lập tức nói.

Mọi người trầm mặc một trận. Trầm mặc một hồi, Khổng Liệt Thiên hít sâu một cái, lộ ra một tia cười tà nói:

- Đại Tần rời đi, cũng tốt, vốn là đang lo lắng Đại Tần, hiện tại nếu là Đại Tần rời đi, thiên hạ này càng thêm sáng suốt, Đại Tranh? Ta xem các ngươi đấu cùng ta như thế nào?

- Sắc Không, báo cho tất cả Hồng Nho Thư Viện, nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Đại Tần cho ta!

Khổng Liệt Thiên trầm giọng nói.

- Rõ!

- Thần Nha Đạo Quân hiện tại như thế nào?

Khổng Liệt Thiên nhìn về phía Diệp Khuynh Thành.

- Còn đang bế quan!

Diệp Khuynh Thành nói.

- Ngươi báo cho tổ sư của ngươi một chút, nói ta muốn gặp!

Khổng Liệt Thiên suy nghĩ một chút nói.

- Tổ sư từng có dặn dò, tạm thời không muốn gặp ngươi!

Diệp Khuynh Thành nói.

Sắc mặt Khổng Liệt Thiên khó coi một trận.

...

Lại một năm nữa.

Đại Tần Thiên triều, Hàm Dương Thánh Đô, trong thư phòng Doanh.

Doanh đứng chắp tay, nhìn mấy tờ bản đồ khổng lồ trên vách tường.

Lý Tư đi vào thư phòng, cung kính thi lễ với Doanh.

- Thánh thượng, tiên sinh bảo ta tới truyền lời.

Lý Tư cung kính nói.

- Quỷ Cốc tử bên kia cũng chuẩn bị xong?

Doanh cũng không quay đầu.

- Vâng, hết thảy đã chuẩn bị ổn thoả!

Lý Tư gật đầu.

- Ừm, vậy hãy để cho Bạch Khởi đang huấn luyện cho quân đội tinh anh của Đại Tần trở lại đi, sắp tới lúc đi rồi!

Doanh nói.

- Vâng!

- Đại Tranh cùng Thái tuế, hai Thiên triều có động tĩnh gì?

Doanh tiếp tục hỏi.

- Chung Sơn di tản mọi người ở Đại Vinh Thương Hội, phụ cận Hàm Dương, không có một trinh sát nào của Đại Tranh, mà Thái tuế vừa vặn ngược lại, những thư viện kia, hiện tại trở nên càng ngày càng hoạt động mạnh, thật giống như biết chúng ta muốn rời khỏi vậy.

Lý Tư nói.

- Nga?

Doanh xoay người lại nhìn về phía Lý Tư.

- Không chỉ có thư viện phụ cận Hàm Dương Thánh Đô như thế, thư viện ở thành trì khác, các viện trưởng kia đã cấu kết với quan lại quyền quý ở các thành trì, kỳ tâm rõ rành rành, chỉ chờ Đại Tần ta rời đi, sau đó Thái Tuế Thiên triều sẽ xua binh đông tiến!

Lý Tư cười lạnh nói.

- Đế Vương tâm thuật, Khổng Liệt Thiên kém xa Chung Sơn!

Doanh cười nhạt nói.

- Vậy Thánh thượng, chúng ta có...

Trong mắt Lý Tư hiện lên một tia sát ý, nói.

- Ừm, đi đi, nếu Nho Sinh của những thư viện này không an phận, cứ dựa theo biện pháp cũ, trực tiếp chôn giết đi!

Doanh gật đầu.

- Rõ!

Trong mắt Lý Tư sáng ngời nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.