Hôm Nay Cũng Muốn Cùng Sư Tôn Linh Tu

Chương 13: - Những cuộc đàm phán




Tôi biết ngay mà!”

Hạ Thiên Kỳ nghe xong trong lòng trầm xuống, trái tim cũng trở nên bất an.

“Thể chất Ác Linh cực kỳ nguy hiểm, phải tiêu tốn nhiều điểm vinh dự so với người thường.

Điển hình nhất chính là muốn tự đề cao khả năng của bản thân mình lên.

Cách phát triển thể chất Ác Linh không giống người bình thường, nguyên nhân tôi đã nói với cậu lúc trước. Thể chất Ác Linh có thể đối đầu trực tiếp với quỷ màkhông cần phải thông qua bất cứ vật trung gian nào.

Nhưng người bình thường thì lại khác, người bình thường muốn đối đầu với quỷ thì c phải mượn trợ giúp từ ‘pháp thuật’.

Cái này cũng giống như phải học nội công tâm pháp trong các tiểu thuyết võ hiệp, hay võ học bí tịch. Dựa vào những thứ này để đối phó quỷ.

Người có thể chất Ác Linh, trong cơ thể người đó cần phải có những pháp thuật tương khắc với quỷ khí. Nhưng không thể luyện tập được, chỉ có thể tự mình đi theo con đường khác, con đường này chính là –– cường hóa thể chất!”

“Cường hóa thể chất?”

Trái tim Hạ Thiên Kỳ lúc này đột nhiên đập nhanh vài cái, không hiểu rõ câu nói này, vội vàng hỏi lại:

“Như thế nào mới là cường hóa, chẳng lẽ tôi còn có thể biến thành siêu nhân?”

“Nếu như cậu kiếm đủ điểm vinh dự, thì chắc là có thể thực hiện a!” - Người trung niên kia nói xong liếc nhìn Hạ Thiên kỳ, nét mặt tựa cười nhưng lại giống như không cười.

“Tuy nhiên loại này nếu muốn cường hóa còn được chia làm hai giai đoạn, trong đó một loại gọi là cách áp chế quen thuộc, còn loại kia mới là cường hóa.”

“Mà cái gọi là áp chế quen thuộc kia, nói trắng ra chính là áp chế Ác Linh trong cơ thể của cậu, điều khiển thuần thục năng lực của Ác Linh, về sau thì mới có thể cường hoá.”

“Chẳng lẽ Ác Linh trong cơ thể tôi vẫn còn sống?”

“Lúc trước tôi có nói qua, giữa các cậu đã kết hợp thành một thể. Cậu chính là nó, nó cũng chính là cậu, tuy hai mà một. Bất quá Ác Linh vốn có năng lực và oán niệm rất lớn. Nếu như cậu không có biện pháp ngăn chặn luồng oán niệm này, và điều khiển thuần thục năng lực của nó. Như vậy sớm muộn gì cậu cũng sẽ bị quỷ vật đồng hóa, cho đến khi đánh mất lý trí, cuối cùng trở thành một người hoàn toàn bị chi phối bởi oán niệm của quỷ vật.”

“Nếu đúng như những gì chú nói, nghiêm trọng như vậy. Tại sao tôi vẫn yên ổn mà đứng ở đây? Trước kia tôi cũng chưa từng áp chế qua!”

Đối với giải thích của ông chú trung niên kia, Hạ Thiên Kỳ còn chưa có hoàn toàn tin tưởng. Hay đúng hơn, hắn muốn tìm hiểu rõ ràng hơn về chuyện này. Chứ không phải như lúc trước, cái gì cũng chỉ biết sơ qua.

“Đó là bởi vì lực lượng của Ác Linh trong cơ thể cậu còn chưa có bị kích thích qua, nhưng sớm muộn gì nó cũng sẽ bộc phát. Cho nên để phòng ngừa vạn nhất, tôi đề nghị cậu trước khi học cách áp chế nên tìm hiểu một ít về cường hóa.”

“Đương nhiên rồi, bởi vì bản thân tôi vốn không phải thể chất Ác Linh. Cho nên với việc đồng nhất kia cũng không hiểu cho lắm. Càng nhiều nữa thì phải nhờ vào chú tiến hành thăm dò.”

“Được rồi. Hóa ra cả cậu cũng không biết. ”

Hạ Thiên Kỳ có chút bất đắc dĩ thở dài, con mẹ nó, vốn định hỏi ông chú kia thêm vài câu. Nhưng nghĩ lại, ông ta cũng không có thiếu hắn cái gì. Mặc dù ông ta không cũng không trả lời toàn bộ, nhưng cũng có thể coi là hỏi gì đáp nấy (hữu vấn tất đáp). So với lần đầu hắn đi gặp ông chú kia thì tốt bụng hơn nhiều lắm.

Trong lòng nghĩ như vậy, Hạ Thiên Kỳ có chút cảm ơn ông chú trung niên này. Chỉ là ông ta kiên quyết không chịu đáp ứng cùng hắn đi ăn cơm, nếu không thì dù thế nào hắn cùng nhất định kéo ông chú này đi uống vài ly. Nếu hắn đoán không lầm, sau này còn phải nhờ ông ta chiếu cố một, hai....

Đang lúc Hạ Thiên Kỳ trong lòng âm thầm tính toán, người trung niên kia đã từ trên ghế đứng lên:

“Tôi bên này đã dò hỏi dùm cậu, biết được gì cũng đều đã nói cho cậu nghe hết rồi. Còn lại thì phải nhờ vào chính cậu tiến hành thăm dò rồi kết luận. Nếu như không còn vấn đề gì nữa, bây giờ cậu có thể ra về!”

Nói đến đây, người trung niên kia giật mình như nhớ ra cái gì đó, từ trong túi tiền móc ra một tấm chi phiếu, đưa cho Hạ Thiên Kỳ:

“Được rồi, đây là tiền lương của cậu. Vào ngày 15 hằng tháng thì lãnh lương. Tiền lương thử việc của cậu đã trả, tiền lương nhân viên chính thức bắt đầu tính từ tháng sau. Mặt khác, cứ khoảng 4 tháng một lần, cậu có thể sẽ được phát thêm tiền trợ cấp sinh hoạt và bồi dưỡng. Nói chung chỉ cần không tiêu tiền như nước thì cũng khấm khá!”

Hạ Thiên Kỳ tiếp nhận chi phiếu từ trong tay của trung niên. Mặc dù hắn đã cố gắng khống chế, nhưng trên mặt chung quy vẫn lộ ra nụ cười hạnh phúc. Nói thật ra, hắn cũng không có cái khác để dùng, dù sao vô luận là ra ngoài học hỏi hay tìm việc làm, cũng chỉ vì kiếm miếng cơm manh áo, nói trắng ra cũng là vì một chữ “tiền”!

Nhiều người như vậy, thì cho dù biết pháp, nhưng vẫn sẽ phạm pháp. Thậm chí không ngần ngại đi ăn cắp, trộm cướp. Không phải làm vậy thì có thể kiếm được nhiều tiền nhanh hơn, mau hơn sao?

Hắn cũng giống như vậy, cho dù biết chấp hành sự kiện linh dị là cửu tử nhất sinh (chín phần chết, một phần sống). Nhưng trừ những lúc chấp hành nhiệm vụ, còn lại đều là tự do. Huống hồ tiền lương cùng bồi dưỡng cũng khá là khả quan. Vậy nên ngược lại mà nói, ít nhiều gì cũng đã cho hắn một ít cảm giác công bằng.

“Được, không có vấn đề gì!”

Trong lòng Hạ Thiên Kỳ rất rõ, nếu hắn nói có vấn đề, người trung niên kia sẽ không vì hắn mà giải thích. Câu nói này có ý tứ là muốn hắn mau một chút, thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng cút đi.

Thấy Hạ Thiên Kỳ gật đầu xác nhận, sắc mặt của người trung niên kia cũng giãn ra đôi chút, nhắc nhở hắn chuẩn bị tốt giấy hành nghề của mình:

“Địa điểm của ký túc xá nằm ở số 130, đường Thế Kỷ. Chỗ ở mới của cậu cũng ở đó. Về phần chiếc xe này, cậu để lại cho người thực tập sau đi.”

Trung niên nói xong, giao cho Hạ Thiên Kỳ một chiếc chìa khóa BMW X5. Hắn lúc này coi như đã triệt để từ người bình thường chính thức thăng cấp thành công nhân.

Tiếp nhận chiếc chìa khóa mới, trong lòng Hạ Thiên Kỳ cực kỳ vui vẻ. Nói thật chiếc xe này chính là chiếc xe hắn thích nhất. Hắn vốn dĩ cho rằng cho dù mình có cố gắng phấn đấu cả đời, cũng chưa chắc có thể mua nổi. Vậy mà không nghĩ tới, mới vừa tốt nghiệp đại học hắn đã có cơ hội lái nó rồi.

Hắn cũng không cánh nào mà không cảm thán vận mạng biến đổi thất thường của mình, thật lòng hắn khó có thể khống chế.

Trước khi rời đi, Hạ Thiên Kỳ mới sực nhớ mình còn chưa có hỏi ông chú trung niên kia tên họ là gì, cho nên vội vàng dừng lại.

“Không biết chú tên gì, sau này có hay không sẽ là cấp trên của tôi?”

“Cứ gọi tôi là Giao Hải Nghĩa, tôi chỉ là người quản lý tạm thời thôi. Đợi qua một thời gian ngắn nữa sẽ có người thay tôi tiếp nhận. Nếu như có nhiệm vụ cần chấp hành, cậu sẽ thông qua cái đồng hồ kia mà nhận được!”

“Uhm, tôi biết rồi, tóm lại vẫn cảm ơn chú đã giảng giải cho tôi nhiều như vậy.” - Những lời nói này của Hạ Thiên Kỳ, đều xuất phát từ trong nội tâm của hắn.

“Trọng yếu là cậu phải cố gắng sống sót, tự cỗ vũ đi!”

“.....”

Rời khỏi văn phòng Hoàng Kim, Hạ Thiên Kỳ theo địa chỉ mà Giao Hải Nghĩa đã đưa cho, hắn bắt một chiếc taxi, sau đó bảo tài xế chạy về hướng trong địa chỉ kia.

Ngồi trong xe, nhìn xuyên qua cửa sổ, hắn nhìn thấy văn phòng Hoàng Kim dần dần trở nên nhỏ bé. Hạ Thiên Kỳ có cảm giác, lần sau trở lại nơi này có lẽ hắn sẽ khác xa so với bây giờ.

Đường Thế Kỷ xét về mặt vị trí vốn có chút hơi nghiêng lệch, nhưng nếu đứng ở biệt thự mà nhìn, cái vị trí địa lý này lại thuận tiện đến không ngờ. Bởi vì khu biệt thự bình thường đều được xây ở gần vùng hoang vu, vậy mà biệt thự 130 đường Thế Kỷ vẫn còn thuộc vùng thành phố.

Xe chạy được tầm 40 phút rốt cuộc cũng dừng lại, sau khi trả tiền xong, Hạ Thiên kỳ lập tức nóng lòng từ trong xe bước nhanh ra ngoài.

Đứng ở đường lớn của đường Thế Kỷ, Hạ Thiên Kỳ phát hiện nơi này là một dãy biệt thự, hơn nữa còn là loại biệt thự lớn.

“Ở trong biệt thự, còn lái xe xịn. Xem ra giấc mộng của mình chỉ thiếu mỗi người đẹp nữa thôi!”

Hạ Thiên Kỳ có cảm giác giấc mộng đã thành sự thật. Không phải nói khoa trương chứ, bây giờ có thêm một em gái xinh xắn làm bạn, một ngày nào đó nếu hắn thật sự chết đi cũng sẽ không thấy tiếc nuối. Tóm lại, bất kể như thế nào, trước mặt cứ nên hưởng thụ.

Đối với đàn ông mà nói, cái gọi là thành công chỉ đơn giản chính là anh có tiền, có quyền, có người đẹp bên cạnh.

Mà bây giờ, những thứ kia với hắn mà nói, hắn cảm thấy đã rất gần rồi.

Tìm được biển số nhà có viết biệt thự 130, Hạ Thiên Kỳ phát hiện cửa ngoài của biệt thự mở toang. Nhìn vào bên trong, hắn mơ hồ thấy một cái bể bơi, bên cạnh bể bơi còn có một người. Người này mặc một chiếc quần bơi lọt khe tam giác, đang xoay lưng lại.

Ps: dịch thôi mà cũng sun vòi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.