Hôm Nay Chúng Ta Sẽ Chia Tay

Chương 62: Phương vuông góc




Edit: Linhlady

Trước kia Mạc Vân Quả còn sẽ cho Diệp Lãng một chút thời gian nghỉ ngơi, tỷ như mặc kệ hắn đi bồi hồng nhan tri kỷ ăn cơm linh tinh.

Nhưng mà Mạc Vân Quả hiện tại không vui, cô liền thời thời khắc khắc nhìn Diệp Lãng, thậm chí liền hắn đi WC cũng muốn ở bên ngoài chờ.

Lần này, những hồng nhan tri kỷ kia nhìn bên người Diệp Lãng có một cô gái nhỏ, đại đa số đều biết khó mà lui, chỉ có một bộ phận nhỏ cho rằng Mạc Vân Quả không biết xấu hổ linh tinh.

Mà mỗi khi như lúc này, Diệp Lãng ra mặt thay Mạc Vân Quả nói chuyện.

Ở trong mắt Diệp Lãng mà nói, em gái nhà mình, chỉ có hắn có thể khi dễ, nha, không đúng, là chỉ có cô có thể khi dễ chính mình, mà không thể người khác khi dễ cô! Hừ hừ hừ!

Phong Vi nhìn Mạc Vân Quả làm tất cả mọi chuyện, trong lòng lại thấy khó hiểu, rõ ràng là không có tình yêu, như vậy vì sao em gái này vẫn đi theo Diệp Lãng đây?

Chẳng lẽ là con gái Diệp Lãng?

Cái ý tưởng này vừa xuất hiện ở trong đầu, làm như thế nào cũng không vứt đi được.

Phong Vi nhìn về phía Diệp Lãng ánh mắt cũng dần dần biến vị, thấy Diệp Lãng kia kêu một cái kinh hồn táng đảm!

Ngày này, Diệp Lãng thật sự là chịu không nổi hai người nhìn chăm chú, quyết định đi WC tránh tránh đầu sóng ngọn gió, đó là nơi duy nhất hắn có thể thanh tịnh......

Phong Vi nhìn Mạc Vân Quả ngồi ở đối diện ngoan ngoãn ăn kem, đánh giá với tính tình Diệp Lãng, cũng không thể làm ra chuyện này được.

Vì thế cô nàng há mồm hỏi: "Cô cùng Diệp Lãng có quan hệ gì?"

Mạc Vân Quả liếm liếm kem, một đôi mắt vô tội rồi lại thâm thúy lẳng lặng nhìn Phong Vi.

Phong Vi cũng là người trải qua không ít việc lớn, cô nàng nhìn lại cô, trong mắt tràn đầy kiên định.

"Không biết."

Mạc Vân Quả khinh khinh phiêu phiêu nói ra một câu như vậy, cô thật sự không biết trả lời Phong Vi như thế nào.

Chẳng lẽ nói hắn là mục tiêu nhiệm vụ của mình sao? Xin lỗi, hệ thống sẽ không để cho cô nói ra, đây là kết luân sau vô số lần cô thử nghiệm.

Phong Vi bị Mạc Vân Quả làm vẻ nghiêm trang trả lời nghẹn một chút, khóe miệng cô nàng giật giật, bộ dáng buồn rầu.

Nhìn bộ dạng của Mạc Vân Quả như thế này, giống như có lý do khó nói?

Chẳng lẽ, cô ấy thật là con gái Diệp Lãng?

"Khụ khụ, cô có thể nói cho tôi, năm nay cô bao nhiêu tuổi không?"

Phong Vi kỳ thật đã điều tra Mạc Vân Quả, nhưng lại không thu hoạch được gì, thủ hạ nói cho cô nàng, tư liệu của Mạc Vân Quả đã có người ẩn nó đi rồi.

Phong Vi không xác định người kia có phải Diệp Lãng hay không, nhưng cô nàng suy đoán, thân phận Mạc Vân Quả hẳn là không bình thường đi?

Mạc Vân Quả nghe được Phong Vi hỏi như vậy, nghĩ nghĩ nói: "21."

Phong Vi:...... Em gái em thoạt nhìn giống mười một! Em không cần gạt chị nha! Không sợ mũi dài ra sao!

Đương nhiên, đây là cách nói khoa trương, trên thực tế, Mạc Vân Quả thoạt nhìn như là mười ba tuổi......

"Cô xác định?" Phong Vi hoài nghi nhìn Mạc Vân Quả từ trên xuống dưới.

Mạc Vân Quả vô cùng nghiêm túc gật đầu, cô thật là 21, không có nửa điểm giả dối.

Lúc này Mạc Vân Quả quên mất, Phong Vi hỏi, không phải tuổi tác bản thân cô, mà là tuổi tác thân thể này.

Phong Vi thở dài một hơi, bất đắc dĩ đỡ trán, chẳng lẽ thật là mình suy đoán sai rồi?

Hơn nữa, cô gái này lớn lên thật đáng yêu, khiến một người cũng mới hai mươi ba xuân xanh như cô, lại...... Ai, không nghĩ, thương tâm thương phổi thương thận.

Thời điểm Diệp Lãng từ WC đi ra, nhìn thấy chính là hai người đối diện có một màn "Tốt đẹp" như vậy.

Diệp Lãng vui rạo rực chuẩn bị đi qua, vừa bước được nửa bước thì đột nhiên dừng lại......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.