Hồi Ức Của Chúng Ta

Chương 34: Đêm không ngủ




Edit: Yết Vạn Dương

Băng Huyết nhìn nam hài, trong lòng đối với cái gia tộc này lại càng thêm hiếu kì, là gia tộc như thế nào mới có thể làm cho nam hài 7 tuổi có tâm trí bậc này, ánh mắt già dặn như vậy?!

"Ca ca, nơi này là chỗ nào? Ta là ai?" Băng Huyết cúi cúi đầu nhỏ, tận lực làm cho chính mình thoạt nhìn vô hại, thanh âm thanh thúy làm cho nàng nổi da gà.

Diệp Băng Thành tuy rằng đối với chuyện muội muội đột nhiên biến chuyển tốt cảm thấy khó hiểu, nhưng là không có nghĩ nhiều, chỉ cần muội muội không có việc gì mới là tốt nhất. Tay nhỏ bé lôi kéo Băng Huyết, kiên nhẫn giải thích:"Thất muội muội họ Diệp, mọi người [dien/dan/le/quy/don/yetvanduong]đều gọi muội là Diệp gia Tiểu Thất, năm nay năm tuổi. Nơi này là Nam Diệp quốc tứ đại gia tộc chi thứ nhất Diệp gia, lấy tinh thần làm chủ, Diệp gia. Ta chính là tam ca của muội, Diệp Băng Thành."

Vào lúc Diệp Băng Thành nhắc tới Diệp gia, Băng Huyết nhìn ra được chán ghét cùng thống hận trong mắt hắn, vì sao? Nhìn hắn hẳn là rất được sủng ái mới đúng đi. Diệp Băng Thành mềm nhẹ nắm tay nhỏ bé của Băng Huyết, tại vết thương nhẹ nhàng xoa nắn, dùng âm thanh non nớt lại kiên định vạn phần nói: "Thất muội muội không cần lo lắng, mặc kệ Diệp gia khổng lồ cùng cường đại cỡ nào, ca ca cũng sẽ liều mạng bảo hộ muội , sẽ không cho bất luận kẻ nào thương tổn muội, tuy rằng muội đã có ý thức, nhưng là ta biết, muội khôngthể tu luyện, bọn họ vẫn sẽ không chịu nhận muội. A...dù không nhận thì như thế nào, muội là người Diệp Băng Thành thề cả đời bảo hộ, ta sẽ không cho bất luận kẻ nào thương tổn muội. Bất luận kẻ nào cũng không được..." Băng huyết bị sự kiên định trong lời nói của Diệp Băng Thành làm cho chấn kinh rồi, lòng của nàng không do dự liền tin.

Nàng tin tưởng hắn, tin tưởng hắn làm được. Đây là lần đầu tiên, không hề có lý do tin tưởng lời nói của một người, hơn nữa là trong thời gian ngắn ngủi, liền tin. Hẳn là do bản thân thay đổi đi, tâm tình thay đổi, thái độ đối nhân xử thế cũng biến đổi.

Nàng cũng không chán ghét thay đổi lớn này, chính là như vậy làm cho nàng cảm thấy bản thân còn sống, càng thêm chân thật. Nắm lấy đồng dạng tay nhỏ bé, Băng Huyết ngọt ngào cười, dùng thanh âm non nớt ngọt ngào nói: "Ca ca, Thất Thất cũng sẽ bảo vệ huynh."

Diệp Băng Thành hoàn toàn không ngờ muội muội sẽ nói như vậy, mặc kệ có phải hay không, mặc kệ có thể hay không thật sự làm được, trong lòng đều là mật ngọt, sủng nịch xoa xoa đầu Băng Huyết: "Đứa ngốc, ca ca chỉ hy vọng muội có thể vui vẻ hạnh phúc lớn lên."

Băng huyết vô cùng buồn bực, nàng sống lâu như vậy tới nay đây là lần đầu tiên để cho người khác hoài nghi thực lực, bất quá cúi đầu nhìn thân thể, hiện tại nàng quả thật thực làm cho người ta hoài nghi a.

"Là thật, ca ca phải tin tưởng Thất Thất, Thất Thất nhất định trở nên cường đại." Băng Huyết hơi nhếch miệng nhỏ nhắn, không thuận theo nhìn Diệp Băng Thành.

"Tốt tốt tốt, ca ca tin thất muội muội. Đến đây đi, muội nhất định là đói bụng rồi, nhìn xem có thích hay không thức ăn ca ca mang cho ngươi." Diệp Băng Thành lấy hộp cơm đặt trên một tảng đá lớn, cho Băng Huyết có thể thoải mái dùng.

"Ăn ngon." Băng huyết ăn đồ ăn đã có chút lạnh, lại cảmthấy đây là đồ ăn tốt nhất nàng từng ăn qua bởi vì người trước mặt này tự xưng là ca ca của nàng, nàng nhất định ... nhất định thủ hộ hắn cùng đối xử với hắn thật tốt.

Phải cường, nhất định trở nên cường đại. Nàng sẽ không lại để cho những người bên mình rời đi, tuyệt đối sẽ không.

"Ca ca kêu Diệp Băng Thành, vậy Thất Thất về sau kêu Diệp Băng Huyết được không?"

Bụng nhỏ no rồi, Băng Huyết liền tùy ý Diệp Băng Thành giúp mình chà lau khóe miệng, quần áo dính dầu mỡ.

Diệp Băng Thành nghe được lời nói của Băng Huyết, có chút cúi đầu, làm cho Băng Huyết nhìn không được vẻ mặt của hắn, nhưng là lại nghe được một cái vấn đề làm cho Băng Huyết kinh ngạc: "Thất Thất muốn mình họ Diệp?"

Họ Diệp, nàng không nên họ Diệp sao? Xem ra thân phận nàng tại Diệp gia vẫn là nỗi xấu hổ. Đúng rồi... Vừa rồi ca ca nói nàng không thể tu luyện, cũng chính là một cái phế vật! Nhưng mà bởi vì từ nhỏ si ngốc, thânthể phế tài, mới có đãi ngộ hiện tại này đi. Đương nhiên càng không thể được vào gia phả đại gia tộc, cho nên nàng mới được xưng là Diệp gia Tiểu Thất, mà không phải Diệp Tiểu Thất. ‘Hừ!!Ta nghĩ muốn họ gì, ngoại nhân còn không có tư cách quản ta.’

"Ca ca, bởi vì ca ca họ Diệp, Thất Thất là muội muội của huynh cho nên cũng họ Diệp. Ca ca kêu Diệp Băng Thành, Thất Thất kêu Diệp Băng Huyết được không... Chính là máu đỏ tươi diễm lệ loá mắt."

"Được, chỉ cần thất muội muốn, ca ca nhất định đều giúp Thất Thất, về sau Thất Thất liền kêu là Diệp Băng Huyết. Một ngày nào đó, ca ca sẽ làm tất cả mọi người thừa nhận muội muội của Diệp Băng Thành tên là Diệp Băng Huyết."

Băng Huyết mỉm cười nhìn vẻ mặt kiên định của nam hài trước mặt, nàng đương nhiên hiểu được ý tứ của hắn, hắn lại hướng chính mình hứa hẹn, hứa hẹn một ngày nào đó, hắn sẽ làm Diệp gia thừa nhận, thừa nhận đứa nhỏ không thể tu luyện như nàng.

Không thể tưởng tượng sẽ xuất hiện đau khổ như thế nào, nhất định rất khó, rất gian khổ. Cho dù như vậy... Nàng vẫn là vô điều kiện tin tưởng, hắn sẽ làm được, hắn có thể làm được hứa hẹn với nàng.

"Thất Thất tin tưởng ca ca, nhưng mà Thất Thất chính là đơn thuần nghĩ cùng ca ca họ Diệp, không cần người khác. Hơn nữa Thất Thất nhất định biến cường , nhất định sẽ."

"Ừ, ca ca tin tưởng thất muội muội, ca ca cũng sẽ cố gắng, chỉ có trở nên cường đại mới có thể bảo vệ tốt Thất Thất của ta a."

Diệp Băng Thành vui mừng, hạ quyết tâm trước làm cho muội muội béo lên, nàng rất gầy. Màn đêm lặng lẽ buông xuống, Diệp Băng Thành bồi Băng Huyết một hồi liền rời đi, dù sao hắn cũng là vụng trộm chạy tới, lúc gần đi đáp ứng ngày mai mang vài quyển sách lại đây cho Băng Huyết, dù sao vẫn là đứa nhỏ 7 tuổi, nghĩ ngợi không nhiều lắm, hiện tại trạng thái hưng phấn bởi muội muội không có việc gì lại vây lấy tâm trí hắn, hoàn toàn không có chú ý tới tiểu muội muội mới năm tuổi thế nhưng có thể tự đọc sách.

Tới tối, tiểu viện càng thêm quạnh quẽ, gió đêm từ từ gợi lên rung động tại cửa sổ cũ nát. Băng Huyết leo lên nóc nhà bằng rơm không tính là cao, hai tay đặt ở sau đầu, yên tĩnh nằm, nhìn bầu trời đêm, bình tĩnh suy nghĩ.

Trong đầu nghĩ về lời Diệp Băng Thành, tuy rằng lòng đã bình tĩnh trở lại, nhưng vẫn cảm thấy bất khả tư nghị. Chính mình xuyên qua thời không vốn chỉ gặp trong tiểu thuyết, TV, lại đi tới một cái thế giới trànngập sắc thái ma huyễn, nơi này cường giả vi tôn, có được pháp cùng đấu khí, lại có thêm ba cái chức nghiệp được mọi người kính nể:luyện khí sư, luyện dược sư, thuần thú sư. Nhưng là ngoài con người còn có cao cấp sinh vật, tỷ như có thể tu luyện ma pháp ma thú, linh thú hay tinh linh, yêu thú...

Thế giới này, nàng thích. Cường giả vi tôn, cá lớn nuốt cá bé, mới là thế giới nàng muốn. Điên cuồng đi... Thế giới này nhất định vì linh hồn nàng đến dị thế này mà điên cuồng...!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.