Hội Nữ Sinh

Chương 12: Anh cũng rất biến thái




“Được được được! Nếu đã như thế, vậy thì không thêm so tài nữa, rất đáng tiếc Cảnh Thị không có đứng thứ nhất, so sánh hai tác phẩm, tôi càng thích thiết kế của Cảnh Thị hơn, ban giám khảo bọn họ…” giám đốc Lý lắc đầu, “tôi cũng không có cách gì!”

“Không sao” Cảnh Thần Hạo bình thản nói, sau đó thì đỡ lấy Bùi Nhiễm Nhiễm rời khỏi hội trường

An Quân Huyền ngồi ở trước ti vi nhìn thấy giám đốc Lý đó lại quay trở lên khán đài, nói chuyện so tài thêm bị hủy bỏ

Thật là tùy hứng à!

Vừa nãy nói so tài, giờ lại nói hủy bỏ rồi!

“Beata không phải chính là chị họ của em sao! Anh rể đây là thương chị họ à, không muons chị họ trong thời gian mang bầu vẫn phải vẽ bản thiết kế! em dám cá chắc, anh rể khi nói những lời đó, nhất định không có hỏi ý của chị họ!” Bùi Nhã Phán nhìn lên tivi, “tính hiếu thắng của chị họ em khá mạnh!”

An Quân Huyền nhìn cô một cái, từ trong tay của cô lấy đi mất một quả dâu tây, “ý của cô là nếu như Cảnh Thần Hạo không nói gì, chúng ta có khả năng sẽ nhìn thấy so tài thêm nữa?”

“Khẳng định à! Cho dù là mang thai, chị họ em cũng vẫn là chị họ em! Chị ấy là người không thể nào nhận thua cuộc, vả lại còn là không đánh mà bại, một chút đều không phù hợp với tính cách của chị họ em à, nhưng mà bây giờ mang bầu rồi, có thể hiểu được, huống chi Cảnh Thần Hạo cái con người đó lại cưỡng thế, nhất định không muốn vợ của mình vất vả! Điểm này, anh phải học hỏi!” Bùi Nhã Phán lườm anh ta một cái, “còn cướp từ trong tay em ăn nữa chứ!”

“Tôi có thể học hỏi, vậy cô cũng phải học hỏi chị họ cô, cô ngày ngày ở trong nhà cái gì đều không làm, vậy thì làm sao có thể nhắc đến chuyện đứng ngang hàng bình luận với chị họ cô?” anh cầm điều khiển tivi lên, nhàm chán chuyển sang kênh khác

“Chị họ bây giờ còn không phải là ngày ngày đều buồn chán ở trong nhà đó thôi, em là không có công việc tốt để làm, nếu không em cũng đi đến công ty của anh làm thư ký cho anh?” cô cười nói

“Thôi đi, cô sẽ ảnh hưởng tới công việc của tôi”

“Em ảnh hưởng tới công việc của anh? Em ảnh hưởng tới anh cùng với những người phụ nữ khác liếc mắt đưa tình còn đúng hơn!” Bùi Nhã Phán dùng sức cắn quả dâu tây trong miệng, nước màu đỏ tươi xuôi theo mép miệng chảy ra ngoài

“Nếu như đã biết, thì đừng đi làm phiền tôi” An Quân Huyền chẳng để tâm mà nói, buông bỏ bờ vai của cô ra, đứng dậy, “tôi đi làm đây, đừng đến làm phiền tôi”

“Em biết rồi” Bùi Nhã Phán nhìn anh ta rời đi, cô lười nhác nhìn lên màn hình tivi phía trước, đặt đĩa hoa quả trong tay lên trên bàn

Cầm điều khiển tivi lên, ấn nút quay trở lại, cuộc thi đấu thiết kế châu báu vừa rồi, lại xuất hiện chiếu trên màn hình

Cô vừa rồi vẫn còn chưa có xem rõ ràng!

Đáng tiếc bản thân không có tố chất thiên tài, điều kiện gia đình khấm khá, vì vậy cô cứ luôn chỉ là chơi bời du lịch, cơ bản không có học được xong cái gì, cũng không cần bản thân phải làm, tự nhiên thì lười biếng luôn

Bây giờ thì có chút hối hận, sớm biết trước đây đã học tập tử tế rồi!

……

“Tề Viễn Dương!”

“Anh đã nhìn thấy chưa, em thắng rồi! Em là hạng nhất! vì vậy, hôm nay anh bắt buộc phải hẹn hò với em, 24 giờ đồng hồ!” Ô Quy Hảo cầm điện thoại, giơ lên trước mặt Tề Viễn Dương đang lái xe

“Nói thêm một câu nữa, thì sẽ vứt cô xuống!” Tề Viễn Dương sắp phát điên lên rồi!

Ô Quy Hảo bất chấp tất cả để đi theo anh, lại còn chạy vào trong xe của anh!

“Em không muốn, anh bây giờ là bạn trai của em! Em đăng ký ngồi lên ghế phụ lái, cho dù là phải chết, em cũng sẽ chết cùng anh!” Ô Quy Hảo để điện thoại ra ghế sau, có ý đồ muốn trèo người lên phía trước

“Cô không muốn sống nữa có thể nói!” Tề Viễn Dương phanh gấp xe lại, dừng xe tại chỗ luôn

Cơ thể của Ô Quy Hảo đột nhiên thì ngửa ra sau, dựa lên trên thành ghế, trên mặt bỗng nhiên cười lớn!

“Anh dừng xe ở đâu có phải là bởi vì để em lên ngồi ghế phụ lái không? Em biết anh miệng cứng tim mềm, trong lòng của anh vẫn là có em!” Ô Quy Hảo cười ha ha nói

“Ừm, tôi để cô lên ngồi ghế phụ lái, cô xuống xe rồi lên ngồi” Tề Viễn Dương đôi tay nắm lấy vô-lăng, từ từ nói

“Em không xuống xe đâu! Sau khi em xuống xe thì anh sẽ lái xe đi liền, nghĩ rằng em không biết sao?” Ô Quy Hảo một lần nữa nhắc người dậy, “em từ đây trèo lên!”

Ánh mắt Tề Viễn Dương híp lại, đối với người phụ nữ không theo quy luật ra bài này thất là…không thể nói gì!

Ô Quy Hảo vẫn còn đang nỗ lực để trèo lên phía trước, cô không dễ dàng gì ngồi lên được vị trí của ghế phụ lái, thắt dây an toàn, ngoảnh đầu sang nhìn anh ta

“Viễn Dương, giờ chúng ta đi đâu?”

“Thái Bình Dương!”

“Cái gì?” Ô Quy Hảo nhìn anh ta đột nhiên lái xe đi, “chúng ta đi đâu?”

Tề Viễn Dương không có nói thêm gì, mà nhanh chóng phóng xe!

Ô Quy Hảo trong lòng cứ không ngừng đập mạnh, làm sao mà lái nhanh như thế này, ở trong thành phố phóng xe, anh ấy không muốn sống nữa hay sao?

“Tề Viễn Dương, anh lái chậm chút!” Ô Quy Hảo sắc mặt căng thẳng nhìn anh ta, “anh điên rồi phải không? Em kêu anh lái chậm lại!”

“Như thế này đã không dám rồi, cô còn dám trở thành bạn gái của tôi, ha….” Tề Viễn Dương hứ một tiếng, “tôi trông cô vẫn nên là sớm đừng thích tôi nữa, tôi không phải là người đơn giản như cô nghĩ đâu!”

Ô Quy Hảo nhìn khuôn mặt nghiêng của anh ta, đặc biệt là tiếng hứ nhẹ của anh ta, trong lòng cảm thấy không hài lòng!

“Có cái gì không giống nhau, có cái gì rắc rối, không phải vẫn là một người đàn ông, chẳng nhẽ anh so với những người đàn ông khác nhiều hơn cái gì chắc!” cô không thèm sợ!

Tề Viễn Dương lái nhanh như này, bản thân anh cũng ở trên xe, anh cho dù không muốn mạng của cô, mạng sống của bản thân vẫn muốn!

“Thế giới mà cô nhìn thấy vẫn còn quá ít” Tề Viễn Dương từ từ chậm rãi nói, tốc độ của chiếc xe cũng theo đó mà chạm lại không ít!

“Ô Quy Hảo, cô nói cô đi rất nhiều nơi, chẳng nhẽ không có gặp được người đáng thích nào khác sao? Cô đi những nơi khác đó vẫn nhớ đến tôi, có thể tìm được người bạn trai nào chứ!”

“Bạn trai của em là anh à! Anh chính là bạn trai của em, đừng quên rằng, một ngày, 24 tiếng đồng hồ! em vừa mới tính toán rồi, vẫn còn 23 tiếng 45 phút 08 giây! Thiếu một giấy đều không được!” Ô Quy Hảo cúi đầu nhìn đồng hồ, “khoảng thời gian còn lại anh đều là của em!”

“Tôi không phải là của cô! Cô là của bản thân mình” Tề Viễn Dương lái xe càng chậm thêm, từ từ đi lên trên cầu trên cao!

“Cô nói, nếu như tôi lái xe từ đây rơi xuống, sẽ là cảnh tượng như thế nào?” anh mắt của anh bỗng nhiên nhìn ra bên ngoài, chiếc xe cũng tiến sát lại bên sườn hơn nữa

“Anh đừng có làm bừa, anh không thể chết, anh chết rồi thì sẽ không nhìn thấy chị Nhiêm Nhiễm nữa!” khi cô không có cách nào khác, thì chỉ có thể để chị Nhiễm Nhiễm lôi kéo lý trí của anh ấy lại

Thực tế Tề Viễn Dương cơ bản không có nghĩ đến muốn lái xe lao xuống, quá không xứng đáng!

Chiếc xe từ từ tiếp tục lái về phía trước, lái gần hai tiếng đồng hồ rồi, Ô Quy Hảo rốt cuộc cũng không có nhẫn nại nữa

“Anh muốn lái đến chỗ nào vậy?” cô bỗng nhiên hỏi

“Thái Bình Dương, vừa nãy ở đó chết thì quá lỗ vốn rồi, không bằng chúng ta hai người cùng đi nuôi cá” Tề Viễn Dương cười nói

“Được thôi! Chết cùng năm cùng tháng cùng ngày cũng không tồi!” cô không tin anh ta sẽ thật sự đi chết!

Tề Viễn Dương lại không nói thêm gì nữa!

Chiếc xe thật sự đến bãi biển thì dừng lại, nhưng mà dừng lại ở phía trước một của hàng hải sản

Ô Quy Hảo vôi vàng bám theo anh ta xuống xe, biết ngay anh ta sẽ không đi chết mà!

Tề Viễn Dương ngồi ở vị trước sát cửa sổ gọi đồ, Ô Quy Hảo ngồi ở đối diện mở tròn đôi mắt, nghiêng đầu mỉm cười nhìn anh ta

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.