Hồi Ký Của Văn Lãm

Chương 32: Chém giết tang thi




Tề Dịch thức dậy thì liền phát hiện có người đăng bài trên weibo của mình, đương nhiên, người như vậy rất nhiều, sở dĩ cậu đặc biệt chú ý bởi vì nickname của người nọ—— ‘Tổng Tài Kỳ Dị’! Khỉ, còn gì nổi bật hơn nữa không a?

Trên weibo, ‘Tổng Tài Kỳ Dị’ đăng bài trên tường nhà Kẻ Cuồng Làm Thêm: em để nhà lại cho tôi quản, tôi sẽ quản thật tốt a *mặt cười*. Phía sau còn có hai bức chụp, một bức là vụn thức ăn rớt xuống sàn, bức khác là… giường của cậu? Bị biến thành một đống hỗn loạn, còn cả một cái quần lót!

Ngón tay Tề Dịch run rẩy, thực phẫn nộ a! Thật sự là muốn nhịn cũng không được mà!

Hít sâu vài hơi, cố gắng khống chế xúc động, vội tắt weibo đi, nhắm mắt làm ngơ. May mắn cậu tạm thời không nhận việc trên mạng, bằng không thực sự bị chọc tức chết.

Dùng xong bữa sáng, Tề Dịch quyết định ra ngoài dạo một vòng, làm quen hoàn cảnh ở đây.

Trên đường cậu gọi điện cho Kha Thiếu Úc, báo chuyện mình đổi số điện thoại cùng chuyển nhà, dù sao cũng ở nhà của anh trai người ta, phải thông báo một tiếng cho chủ nhân.

“Là Tề Dịch à, cậu du lịch trở về rồi sao?”

“Ừ, vừa về hôm trước.”

“Thật tốt quá, hôm nay rảnh không? Tôi mời cậu ăn cơm.”

Tề Dịch nghĩ nghĩ nói: “Tôi mua rất nhiều đồ ăn, không bằng tới chỗ tôi ăn đi.”

“Tốt.” Âm thanh Kha Thiếu Úc có vẻ khá cao hứng: “Mấy ngày nay cậu không ở, cảm giác ăn cái gì cũng không hợp miệng.”

Tề Dịch bật cười, lại nói: “Tôi hiện giờ đang ở nhà của anh anh trước kia, anh đừng tới nhầm nơi a.”

“Ồ? Cậu dọn tới nhà của anh tôi rồi à? Ok, trưa nay tôi nhất định tới.”

Cúp máy, Tề Dịch tới siêu thị mua đồ dùng cùng nguyên liệu nấu ăn tươi mới. Nếu muốn đãi khách, dù sao cũng nên có nhiều món một chút.

Kính Kong, chuông cửa vang lên, Tề Dịch ra mở cửa, Kha Thiếu Úc mỉm cười xuất hiện trước mặt. Bất đồng với Ân Thứ lạnh lùng nghiêm nghị, Kha Thiếu Úc ăn mặc theo phong khách nhẹ nhàng, có vẻ thanh lịch suất khí, tuy mới nhìn có chút cao ngạo nhưng khoảng cách vừa đủ, cộng thêm thân phận lại làm người ta không cảm thấy phản cảm.

Tề Dịch mỉm cười mời anh vào trong.

Kha Thiếu Úc nhìn nhìn xung quanh, trong phòng không nhiễm một hạt bụi, thu dọn sạch sẽ thoải mái, nhìn ra được Tề Dịch là một người rất hiểu cách hưởng thụ cuộc sống.

Tiếp theo, lại nhìn thấy ảnh chụp cùng nhang đèn, có chút sửng sốt, sau đó lập tức liếc mắt nhìn Tề Dịch một cái thật sâu.

“Anh ngồi chờ một chút, lập tức xong ngay.”

“Ừ.” Kha Thiếu Úc gật gật đầu, nghe tiếng xào rau trong phòng bếp, không hiểu sao cảm thấy có chút ấm áp.

Không bao lâu, hương thơm lan tỏa bốn phía, chỉ ngửi thôi cũng thấy ngon. Kha Thiếu Úc nhìn bốn món ăn một món canh trên bàn mà ngón tay ngứa ngáy.

“Trù nghệ của cậu thật không tệ, có phải từng học qua không?” Kha Thiếu Úc hỏi.

“Ừ, từng học một hai năm.” Lúc Tề Dịch trưởng thành, lựa chọn đầu tiên là mỹ thực. Vì thỏa mãn dục vọng ăn uống của mình, cậu đã nghiêm túc học trù nghệ gần hai năm, nhấp nháp đủ loại đặc sản ở các nơi, sau đó sửa sang lại thành thực đơn nấu nướng của riêng mình.

“Khó trách, anh trai tôi có lộc ăn a.” Kha Thiếu Úc thuận miệng nói, nói xong mới cảm thấy không ổn, nhìn qua Tề Dịch, thấy cậu trầm mặc không nói gì thì lại nói một tiếng: “Thật xin lỗi.”

“Không sao, ăn cơm đi.” Tề Dịch nói: “Gần nhất tôi sẽ ở đây một thời gian, nếu anh có rãnh thì cứ thường xuyên tới đây chơi.”

“Cậu đã nói vậy…” Kha Thiếu Úc cười nói: “Về sau tôi cứ dứt khoát tới đây ăn cơm đi? Công ty tôi cách đây không xa, lái xe chỉ mất vài phút. Trưa với tối đều có thể chạy qua.”

“Được a, hoan nghênh.” Tề Dịch thực không ngại.

Kha Thiếu Úc thấy cậu đáp ứng sảng khoái như vậy, liền nhướng mi: “Lần này cậu không tính phí à?”

Tề Dịch cười cười: “Tôi ở nhà anh anh, phí cơm nước cứ coi là tiền thuê nhà đi.”

Kha Thiếu Úc bất mãn nói: “Tính toán rõ ràng như vậy làm gì? Tôi đã nói tặng ngôi nhà này cho cậu rồi.”

“Thôi đừng tính toán nữa.” Tề Dịch cười: “Ăn cơm, ăn cơm đi.”

Dùng cơm xong, Tề Dịch rót một tách trà cho Kha Thiếu Úc, lúc nghỉ ngơi, cậu giống như vô tình hỏi: “Gần nhất anh có khỏe không? Công việc có gặp khó khăn gì không?”

“Cũng ổn, trừ bỏ Kha Thiếu Uy thường xuyên tới tìm tôi gây chuyện, những mặt khác thì không có vấn đề gì.” Kha Thiếu Úc tùy ý tựa vào sô pha, sắc mặt thả lỏng.

Bất quá, Tề Dịch lại nhìn thấy quỷ khí dự báo điềm xấu trên người anh. Từ lúc anh mới bước vào cửa đã phát hiện, chính là không hỏi.

Sự thực, quỷ khí báo điềm xấu thường xuyên xuất hiện trên người mọi người, đậm nhạt bất đồng, gặp chuyện cũng không giống nhau. Nhỏ thì va chạm té ngã, lớn thì ngoài ý muốn bỏ mình, tất cả đều có dự báo. Căn cứ theo biến hóa đậm nhạt, có thể đoán được mức độ nguy hiểm.

Giờ phút này quỷ khí trên người Kha Thiếu Úc tuy không quá đậm nhưng lại tích tụ mà không tiêu tan, thuyết minh anh sắp gặp phải phiền toái kéo dài một khoảng thời gian dài. Với kinh nghiệm của Tề Dịch, một là gia đình tranh cãi, hai là sự nghiệp trắc trở.

Hai tình huống này, cậu đều không tiện quản.

Trò chuyện một hồi, Kha Thiếu Úc đứng dậy cáo từ.

Tề Dịch đưa ra cửa, nói: “Về sau có chuyện gì phiền lòng cứ tới tìm tôi, miễn phí giúp anh xóa ưu giải nạn.”

“Ha ha, cám ơn.” Kha Thiếu Úc lơ đễnh quơ quơ tay, ngạo nghễ rời đi.

Buổi tối, Tề Dịch xem xét hộp thư của mình một chút, phát hiện có mail do An Lâm gửi.

An Lâm đầu tiên là ân cần hỏi thăm vài câu, sau đó lập tức hỏi vì sao điện thoại cậu gọi không được, sau đó là một ít việc vặt trong cuộc sống hàng ngày, cuối cùng là nhiệt tình biểu đạt ý ái mộ của mình.

Tề Dịch cảm giác được, An Lâm đối với cậu chỉ là ngưỡng mộ bình thường, chưa tới mức yêu thích, nhưng Ân Thứ….

Lắc lắc đầu, Tề Dịch vẫy vẫy hình ảnh người đàn ông kia ra khỏi đầu, nhấn mở mail, trong đó đính kèm những bức hình mà nhóm An Lâm chụp ở Bích Lạc cổ trấn.

Không hổ sinh viên nhiếp ảnh, mỗi bức đều chụp rất đẹp, hoàn toàn có thể lồng khung.

Đột nhiên, động tác của cậu hơi khựng lại, nhìn những bức ảnh của mình cùng Ân Thứ ở hồ Thiên Cung.

Ân Thứ ngã nhào xuống hồ, cậu đưa tay giữ lại nhưng không kịp, sau đó anh từ trong nước chật vật trồi lên, còn âm hiểm kéo luôn cậu xuống nước. Vài bức hình liên tục mô tả lại tình cảnh ngoài ý muốn kia thực sống động.

Chính là, bọn họ không biết khi đó dưới mặt nước đã xảy ra chuyện gì, khi đó đột ngột bị hôn, Tề Dịch hoàn toàn không nhìn thấu được tâm tư Ân Thứ, sau đó thậm chí còn tin tưởng đó là ‘trừng phạt’.

Tề Dịch đỡ trán, vì cái gì mình lại trì độn đến thế a.

Sau đó còn những bức chụp chung của cậu cùng Ân Thứ, ăn cơm, dạo chơi, nói chuyện, đùa giỡn… Khi ấy không biết, hiện giờ xem hình mới kinh ngạc phát hiện bọn họ ở chung lại thân thiết cùng ăn ý tới vậy. Khi Ân Thứ ở cùng cậu thì hoàn toàn khác biệt với vẻ lạnh lùng tối tăm ngày thường, anh tràn đầy sức sống cùng sinh lực. Ánh mắt luôn đuổi theo cậu, tràn đầy tình cảm, không hề che dấu.

Mặt Tề Dịch có chút nóng lên, tắt máy, nằm xuống giường, để đầu óc mình trống rỗng.

Trở mình vài lần vẫn không ngủ được, nhẫn nhịn, cuối cùng vẫn nhịn không được nhấn mở weibo.

Tổng Tài Kỳ Dị post bài trên tường nhà Kẻ Cuồng Làm Thêm: một mình tôi ngủ không được, cầu an ủi. Bên dươi vẫn như cũ là bức hình đính kèm, là phòng tắm. Sau đó Tề Dịch phát hiện toàn bộ đồ dùng trong phòng tắm đã bị Ân Thứ đổi sạch sành sanh, ly đôi, bàn chải đánh răng đôi, áo tắm đôi… Càng làm người ta phát điên chính là Ân Thứ đã đổi bồn tắm thành một cái siêu bự, cơ hồ chiếm cứ hơn phân nửa không gian!

Khỉ, quả nhiên là cái đồ phá của mà!

Tề Dịch căm tức nhìn hình ảnh trên di động, hận không thể lôi cái người kia từ trong điện thoại ra mà đánh một trận. Mệt cậu vừa nãy còn có chút mềm lòng, quả thực là lãng phí cảm xúc mà!

Cậu mới đi có hai ngày, trong nhà đã bị anh biến thành cái dạng này, nếu mười ngày nửa tháng, liệu cậu còn dũng khí bước vào nhà mình không?

Nhịn, cậu nhất định phải nhịn! Nếu nhịn không được mà rep lại tin, anh ta nhất định sẽ hưng phấn như một chú chó được gặm xương, sau đó lại càng bám riết không tha.

Vừa định tắt weibo, vô tình nhìn thấy phía dưới bài post kia cư nhiên có hơn trăm comt, nghĩ lại đám bạn trong nhà, hình như toàn là những người thích bát quái.

—— khó trách lâu rồi không thấy chủ nhà, hóa ra đang yêu đương a?

—— là tình nhân của tổng giám đốc sao! Cầu bảo chứng!

—— bảo chứng 1.

—— bảo chứng 2.

—— nói ra thì, mấy người không phát hiện vị tổng giám đốc này cùng chủ nhà đều là nam sao?



—— hình như vừa phát hiện một bí mật nguy hiểm…

—— a! ! ! ! ! Xin cho tôi kích động một chút! JQ thật là không đâu không có, tôi thực tin tưởng tình yêu a!

—— tôi thì càng chú ý tới cái bồn tắm cực lớn kia hơn, uyên ương dục này nọ, khẳng định vô cùng tuyệt vời nha.

—— kỳ thực tôi cảm thấy bồn tắm không cần lớn như vậy, mọi người nghĩ xem, hai người đàn ông khỏe mạnh tắm chung, cố ý đụng chạm hay vô ý sẽ tốt hơn?

—— sâu sắc!

—— không, không gian lớn một chút thì có thể dùng được những tư thế cuồng dã phong phú hơn nha.

—— đúng a, đủ loại tư thế đều có thể thử.

—— mấy tư thế kia ở nơi khác cũng có thể thử, nhưng chen chúc trong bồn tắm cũng là một cảm giác mới lạ a.

—— a, thực khó lựa chọn, tôi cảm thấy cái nào cũng tuyệt ~ ~ ~

—— vì tìm tòi nghiên cứu chân tướng, tôi quyết định ngồi chồm hổm tử thủ ở đây.

—— cùng ngồi chồm hổm!

….

Tề Dịch: “…”

Cái đám sinh vật này rốt cuộc từ đâu chui ra vậy? Địa cầu đã thoáng tới mức này rồi sao?

Bên kia Ân Thứ cũng đang lướt weibo, nhìn thấy nhiều người ủng hộ như vậy thì sướng rơn cả người.

Bất quá cũng lưu ý tới vấn đề bồn tắm, còn nghiêm túc suy nghĩ, rốt cuộc là làm đủ tư thế trong bồn lớn hay cùng nhau chen chúc trong bồn nhỏ thì tốt hơn?

Nhớ tới những ‘bộ phim giáo dục’ mà mình xem trước kia, so sánh hàm lượng kỹ thuật cùng yêu cầu độ khó, cuối cùng cân nhắc ra vài loại.

Chỉ cần nghĩ tới có thể cùng Tề Dịch như vậy như vậy, thân thể lập tức nổi lên phản ứng.

Ân Thứ ôm lấy gối nằm của Tề Dịch, lại càng trằn trọc khó ngủ.

Hôm sau, Ân tổng sắc mặt hốc hác đi vào công ty, cả người bám đầy quỷ khí mãnh liệt làm nhóm nhân viên tầng trệt đều lãnh nạn xui một lần.

Ân Thứ gọi điện cho Hàn Thanh: “Người bảo cậu tìm, tìm ra chưa?”

“Boss, mới hai ngày thôi mà!”

“Hai ngày chính là bốn mươi tám giờ, hai ngàn tám trăm tám mươi phút, một trăm bảy mươi hai ngàn tám trăm giây, đã đủ để cậu lượn vài vòng trên thế giới internet.”

“Hắc hắc, được rồi, quả thực đã tìm ra, tôi căn cứ theo số điện thoại đăng ký weibo, định vị được vị trí của cậu ấy, hiện giờ đang ở phòng 1502 ở khu Thất Tinh Lan Đình, Phú An, chủ hộ hiện giờ là Kha Thiếu Úc.”

“Em ấy ở chung với Kha Thiếu Úc?” Âm thanh Ân Thứ trầm xuống.

“Không phải, căn nhà này vốn là của Kha Thiếu Thừa, sau khi anh ta qua đời thì vẫn luôn để trống, thẳng đến khi Tề Dịch dọn vào.”

Tề Dịch cùng anh em Kha gia rốt cuộc có quan hệ gì? Trước kia từng điều tra nhưng không có kết quả gì. Bọn họ bình thường cũng không lui tới, giống như đột nhiên liền quen biết.

“Cám ơn, một giờ sau tôi sẽ chuyển tiền qua tài khoản cậu. Mặt khác, gửi số điện thoại hiện giờ của Tề Dịch qua cho tôi.” Nói xong, liền cúp máy.

Hàn Thanh trừng mắt nhìn màn hình di động bị cắt đứt, bĩu môi nói: “Vốn đang định nói cho anh ta nghe một chuyện thú vị, bất quá không muốn nghe thì thôi, quên đi.”



Hoàn Chương 27.

Tiểu kịch trường ——–

Ân thứ: rõ ràng thích tôi, vì sao lại không chịu thừa nhận?

Tề Dịch: anh rất thiếu đánh.

Ân Thứ: tôi biểu hiện không tốt à?

Tề Dịch: anh có khi nào biểu hiện tốt đâu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.