Học Viện Nữ Thần

Chương 29: Chương 29




Lời của người bác sĩ làm cho Hà Thúc cũng giật mình. Ngay cả bản thân ông cũng đều không tin được lời nói này lại phát ra từ một bác sĩ có chuyên môn cao và làm việc lâu năm thì chắc chắn Hà Thúc cho đây là việc nghiên cứu ảnh hưởng đến trí não của người này mấy rồi.

- Các ông hồ đồ ở đây làm gì! Kết quả đâu! Tôi cần kết quả xét nghiệm của Thiếu Kiệt. Các ông không trả lời cho tôi một kết quả rõ ràng thì đừng mong rời khỏi đây.

Hà thúc bây giờ phẫn nộ làm cho những người bác sĩ ở đây giật mình. nhanh chóng mọt người cố gắng bình tĩnh đến bên cạnh Hà Thúc gật đầu nói.

- Lãnh đạo! Việc này chúng tôi biết là khó chấp nhận những mà mời ngài xem những xét nghiệm này của Thiếu Kiệt sẽ biết.

Hà thúc ngồi xuống bàn nhìn năm người trước mặt mở lên cái xét nghiệm của Thiếu Kiệt. Người vừa nói với Hà Thúc chỉ vào một tấm phim x quang được chụt từ phần đầu ngay chỗ vết thương của Thiếu Kiệt nói.

- Qua xác định những vết thương lớn nhỏ trên cơ thể của bệnh nhân thì có thể thấy được vết thương nặng nhất thuộc vùng đầu và gây thương tích khá trầm trọng xong bệnh nhân vẫn không có dấu hiệu gì cho thấy đây là một vết thương chí mệnh. Đặt biệt lại có biểu hiện bình thường như không có gì và tốc độ bình phục nhanh chóng. Qua lớp chụp x quang chúng tôi thấy được. Phần xương sọ bị nứt và có dấu hiệu ảnh hưởng nghiêm trọng đến xương. Nhưng bệnh nhân lại bình thương không có máu bầm trong não không có biểu hiện gì là đã bị va đập mạnh.

Hà Vi bây giờ lúc này mới nhíu mày. Nếu nói vết thương như thế mà không ảnh hưởng gì đến cấu tạo bên trong não gây bất thường thì cũng là điều may mắn. Nhưng bây giờ người bác sĩ lại nói với. Hai người làm cho cả Hà Thúc và Hà Vi giật mình.

- Nhưng qua xem xét thì không phải là không có di chứng nhưng trong qua trình tái tạo các vết thương máu bầm và những vết thương khác tự động được đồng hóa trong cơ thể và không để lại di chứng cho bệnh nhân. Hai người có thể thấy đây là video ghi lại quá trình tái tạo từ trong và ngoài cơ thể của bệnh nhân được chạy nhanh gấp bảy lần bình thường.

Từng hình ảnh cộng hưởng tái tạo từng tế bào một cách nhanh nhất. Cả quá trình nhân đôi tế bao từ cái từng cái diễn ra một cách nhanh chóng trong cơ thể của Thiếu Kiệt cả quá trình được quay lại với những sự biến hóa thần tốc của những vết thương trên người Thiếu Kiệt làm cho Hà Thúc lẫn Hà Vi ngỡ ngàng.

Cả hai đều hiểu việc này là như thế nào cũng không quá khó hiểu để thấy được từ những hình ảnh lành lại của vết thương và từng tế bào được lấy ra từ mẫu thử trên người Thiếu Kiệt.

- Đấy lãnh đạo thấy đấy. Dù chỉ là một thí nghiệm nhỏ về hồng cầu và những gì trên người bệnh nhân chúng tôi buộc phải có một kết luận mà trước này toàn bộ nền y học không có. Bệnh nhân có thể tái tạo bất cứ tế bào nào. Và càng tiếp xúc với kháng sinh. Hệ thống này tự cho rằng đối tượng bị bệnh hoặc bị thương cực kỳ nặng và sẽ tự tìm kiếm tế nào này mà triệt tiêu hoặc tái tạo nhanh hơn quá trình bị thương, Việc tiếp xúc với thuốc cầm máu theo như báo cáo được biết thì nó có một phần kháng sinh làm cho cơ thể tự hành vì thế cậu ấy khi bị vết thương nặng như thế ở vùng đầu vẫn có thể hoạt động bình thường như không có chuyện gì xảy ra. Đây là một tấm thân bất tử thật sự.

Hà Vi cũng chỉ biết im lặng việc này quá sức nhận định của cô. Chỉ là muốn biết thân thể của Thiếu Kiệt đã phát sinh việc gì giờ lại đem chuyện này làm lớn ra thật sự không ổn. Hà thúc cũng hiểu việc này không phải chuyện thường nên im lặng một lúc lâu mới lên tiếng nói.

- Việc này chỉ có năm người các ông biết?

- Vâng hiện tại chỉ có năm người chúng tôi trực tiếp biết được chuyện này. Không có ai khác liên quan.

Người bác sĩ thuyết trình cho hai người biết những vấn đề này đáp lại Hà thúc với sự mong chờ.

- Đình chỉ mọi nghiên cứu hủy bỏ hết mọi thứ các ông đã tìm ra. ngay bây giờ tất cả mọi thứ những gì liên quan tới Thiếu Kiệt không được tồn tại.

- Ấy Lãnh Đạo việc này không thể nào. Nếu chỉ cần nghiên cứu cậu ta chúng ta có thể tạo ra những người quân nhân mạnh mẽ và có sức bảo vệ để tránh khỏi hi sinh trên chiếng trường rất cao, Như thế này không được.

Nghe Hà thúc muốn hủy đi cả ngày nghiên cứu của bọn họ và xóa đi tất cả các hồ sơ bệnh án liên quan đến Thiếu Kiệt những bác sĩ trong phòng đều bất ngờ vì quyết định này của Hà Thúc.

Hà Vi cũng bất ngờ trước quyết định của ông mình. Cô thật sự lo lắng cho việc những bác sĩ này đem Thiếu Kiệt ra làm vật thí nghiệm. Bởi có thể từ tế bào của Thiếu Kiệt tạo ra rất nhiều chiến binh bất tử. Có sức đề kháng và tăng cao khả năng miễn nhiễm dịch bệnh. Mà bất cứ quân đội quốc gia nào đều muốn được sở hữu những quân nhân như thế này.

Nhưng ngược lại Hà Thúc lại không nhúng nhường một chút nào ra lệnh.

- Mọi thứ ở đây phải được hủy bỏ toàn bộ. Hà Vi canh chừng họ không cho họ rời khỏi đây! Tất cả những gì ở đây họ không được quyền tiếp tục. Quân đội sẽ tới tiến hành tiêu hủy những gì đang có ở đây và chính ông là người giám sát.

Những người bác sĩ ở đây xám mặt không ngờ một cấp lãnh đạo như Hà thúc lại nói chính mình giám sát việc hủy đi tư liêu của Thiếu Kiệt. Trong khi đó Hà Vi bây giờ đứng chặn ở ngay lối ra vào của cửa. Nhưng một người trong nhóm bác sĩ bất bình lên tiếng nói với Hà Thúc.

- Lãnh Đạo tôi sẽ kiện ông vì hủy hoại nền y học. Ông có biết nếu chỉ cần lấy được mã hóa gien của cậu ta có thể làm cho quốc gia lớn mạnh như thế nào. Ông có biết với mã hóa câu trúc DNA của cậu ta có thể chế tạo ra bao nhiêu loại thuốc có thể chống chọi với những thứ bệnh khó trị khác không.

Hà Thúc lúc này đập bàn một cái rầm bên ngoài có thể nghe thấy được. Nhưng mọi người chỉ nhìn về căn phòng không biết có chuyện gì xảy ra.

- Các ông thì biết gì! Tôi làm như vậy là đã muốn tốt cho quốc gia lắm rồi. Quốc gia không chịu nổi nếu việc này bị những nước khác biết được. Đây là con đường diệt vong tổ quốc chứ không phải là con đường cần thiết để phát triển.

- Việc này! Việc này sao nước khác biết được không phải chi có năm người chúng tôi thôi sao. Làm sao mà người nước khác biết chứ.

Một người thấy Hà Thúc giận dữ như thế cũng vội trấn an. Họ dám chắt rằng sẽ không ai biết được gì ngoài họ những ngược lại chỉ để cho Hà Thúc tức giận thêm.

- Không người biết! Các ông nghĩ sẽ không người biết sao. Chỉ cần một người trong các ông biết thôi đã là chuyện lớn rồi. Các ông không biết chứ tôi đã biết cái này có từ rất lâu rồi. Và nó cũng không đơn giản như các ông nghĩ không phải là bước tiến y học mà là bước tiến chiến tranh toàn diện trên mọi lãnh thổ đấy.

Hà Thúc nói như thế làm cho năm người bác sĩ bất ngờ. Thêm vào đó là Hà Vi cũng nhìn ông một cách bất ngờ và khó hiểu. Hà thúc nói đã biết về những thứ này trước đó làm cho cô cũng thắc mắc tại sao Hà thúc lại biết về nó và sao ông lại bằng mọi giá phải hủy đi những thứ này.

- Đúng vậy việc hôm nay nếu lộ ra ngoài là chiến tranh toàn khu vực. Trên đường về tôi cảm thấy có điều gì đó không đúng nên mới quay lại cũng may là linh tính của tôi là đúng.

Cánh cửa sau lưng Hà Vi bị mở ra người bước vào cũng là Hoàng Lâm Nhu. Hà Vi bây giờ giật mình cô quên mất tuy là phòng đóng cửa nhưng cũng không bấm chốt lại.

- Cô! Nói vậy là sao cô?

- Không có gì đâu Hà Vi tất cả mọi thứ cô đều biết. Chuyện hôm nay đang lý ra không nên phát sinh. Và cũng không nên có mấy cái buổi xét nghiệm cần thiết.

Hà Thúc nghe thấy Hoàng Lâm Nhu nói thế cũng lắc đầu thở dài một hơi có vẽ mệt mỏi nói.

- Nói như thế là những thứ này được đưa vào người Thiếu Kiệt cô biết sao. Như thế thì cô có quan hệ như thế nào với Lý Tế Minh. Nếu không thì Thiếu Kiệt không trở thành người đầu tiên được sử dụng loại thuốc này đi. Mà như thế thì chắc chắn cô phải có mỗi quan hệ gì với ông ấy tôi nói đúng chứ.

- Không sai Lý Tế Minh là bố chính thức của tôi. Hình như ông với bố tôi biết nhau không ít nhỉ. Chắc chắn cũng hiểu không ít đi.

Hoàng Lâm Nhu từ từ ngồi xuống và nhìn Hà Thúc nói ra một cách chắc chắn. Hà Vi ở một bên miệng có thể nhét được một quả trứng gà trợn trừng mắt không tin vào những gì mình nghe được.

- Khoang hai người nói gì chúng tôi không hiểu tại sao lãnh đạo lại biết loại thuốc gì đó mà đã tiêm vào người cậu Thiếu Kiệt. Còn người Lý Tế Minh bố của cô này là ai? Ông ta thì liên quan gì đến việc này. Mà Cô này là ai tại sao lại vào đây người quen của Lãnh đạo cũng không được tự tiện như thế ở đây chứ.

Hà Thúc trâm ngâm trước những câu hỏi của vị bác sĩ ông cũng biết mình phải có một lời giải đáp cho những người ở đây hiểu. Nếu không họ cũng không biết nặng nhẹ trong việc này.

- Cô ta là Hoàng Lâm Nhu mẹ của Hoàng Thiếu Kiệt và là con gái của Lý Tế Minh đi. Còn người Lý Tế Minh này là người cướp được cái liều thuốc đã được tiêm vào người của cậu nhóc đang ở bên phòng MRI bên kia đấy các ông hiểu chư. Nếu việc tế bào của Thiếu Kiệt thay đổi ra sao thì người hiểu rõ nhất là mẹ cậu ta không phải sao.

Những người bác sĩ biết được Hoàng Lâm Nhu là mẹ của Thiếu Kiệt nên mắt cũng sáng rỡ. Bởi quá trình hình thành và phát triển của Thiếu Kiệt như thế nào thì cô ta là người hiểu rõ nhất mà không phải hà thúc này những người như họ. Hoàng Lâm Nhu bây giờ chỉ lắc đầu nở một nụ cười đối với mọi người và nhìn Hà Thúc đáp lời.

- Hà thúc cũng đừng nói như vậy tôi cũng không biết nó được tiêm vào Thiếu Kiệt đâu nhưng mà bố tôi sau khi đích thân làm việc này xong mới cho tôi biết. Nên tôi chỉ biết là ông ấy quyết định mọi thứ còn để cho mọi người ở đây biết được chuyện gì đã diễn ra thì có vẽ sẽ lâu đấy. Mà bản thân ông cũng hiểu chuyện này mà phải không Hà thúc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.