Hoàng Tử Yêu Nói Giỡn

Chương 32: Minh chủ thoát hiểm




Sau khi Kelvin ăn xong, Jenny cùng mọi người bắt đầu ăn. Cô cũng vui hơn khi mọi người khen cô nấu ăn rất ngon. Ăn xong cô dọn dẹp rồi lên phòng. Nghĩ lung tung một hồi cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Đến 2 giờ chiều cô mới thức, vội xuống giường thay quần áo rồi xuống nhà luôn. - Jenny, đi xem trường mới luôn chứ?_Bác Trường

- Vâng, làm phiền bác ạ._Jenny

- Không có gì, đó là trách nhiệm của bác mà. Đi thôi cháu._Bác Trường

- Vâng._Jenny

Trên đường đi, Jenny chỉ mải ngắm cây cối và dòng người đi lại nên cũng không để ý mình đang đi đến đâu. Cho đến khi...."Kíttttttttttttttttttttttttttt''... Tiếng phanh xe của bác Trường làm cô giật mình.

- Cháu ơi, đến rồi đó._Bác Trường

- Vâng. Cảm ơn bác, bác đợi cháu 1 lúc nhé._Jenny

Nói rồi Jenny bước xuống xe vào trong trường. Cô không biết tại sao hôm nay học sinh trường này lại nghỉ, nhưng cô cũng không quan tâm. Bước vào đến bên trong cô được một phen kinh hoàng vì ngôi trường này rất rất to. Trường được bao quanh bởi rất nhiều cây xanh khiến không khí trong lành hơn rất nhiều so với ngoài đường. Trường gồm 4 dãy, mỗi dãy 5 tầng. Cô chỉ đi xem được vài phòng học thôi vì nếu xem hết chắc đến sáng mai mất. Ùm là phòng học đấy mà bên trong còn hơn cả khách sạn 5 sao. Căng tin cũng rất rộng. Rồi còn có sân thể thao rộng rãi như các sân thi đấu quốc tế. Mà cũng phải thôi đây là trường quý tộc mà. Cô chỉ thấy được vậy thôi còn lại sau này khám phá dần đần. Cũng muộn rồi nên cô quay ra về luôn. Về tới nhà lên thay đồ rồi cô lại bắp đầu công việc bếp núp của mình. Ăn tối xong cô còn phải lau dọn nhà cửa nữa. Làm xong hết việc cũng 10 giờ đêm rùi. Về phòng cô lao thẳng vào nhà tắm luôn, ngâm mình trong nước lạnh giúp cô phần nào vơi đi sự miệt mỏi. Tắm xong cô cho mình rơi tự do xuống cái giường màu trắng kia. Thật là mệt mỏi mà, từ nhỏ tới lớn cô chưa bao giờ phải làm nhiều việc như ngày hôm nay. Thế là đôi mắt cô lim dim khép lại, nhưng chưa đầy 10s thì cô nghe thấy tiếng gõ cửa. Cô uể oải bước ra mở cửa, thì ra là Kelvin. Ủa cậu ta đến tìm cô giờ này làm gì nhỉ?

- Cậu chủ tìm tôi có việc gì à?_Jenny

- Sáng cô bước bộ đi học, trường không xa lắm đâu._Kelvin

- Vâng._Jenny

Kelvin chả đợi cô vâng dạ gì cả, nói xong là anh đi luôn. Jenny quay lại phòng và ngủ, mong là không ai làm phiền cô nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.