Hoàng Thượng Tạo Tặc Thuyền

Chương 42: Bị lừa thảm (8)




Một ngày mới lại đến… Nó mang theo mùi hương thoang thoảng của hạnh phúc!!

Nắng dịu nhẹ khẻ soi vào khung cửa sổ.

Hôm nay nó mang một chiếc áo phông rộng, quần jean rách trong rất cá tính. Mái tóc buộc cao về 1 bên càng làm nó đẹp hơn

Hắn thì với chiếc áo thun cổ tròn, chiếc quần jean cách điệu đã làm bớt vẻ lạnh lùng thường ngày

-Cô cũng biết cách ăn mặc thế nhỉ?- Hắn khen đấy ^^-Tôi mà, còn phải nói! Anh cũng thế đấy! – Nó cũng vui vì câu nói của hắn

-Lên xe đi thôi!

_________________________________________-

Hắn cùng nó đến nhà sách lớn nhất thành phố.

Nó chạy lên xem trước. Hắn đi cất xe rồi mời lên sau

Bảo Hân tung tăng lượn qua lượn về trước dãy sách dài. Cuối cùng nó thấy bắt mắt một quyển sách có bìa trắng…

-Ôi không mẹ ơi. Sao nó cao thế này? – Dường như cả ông trời cũng không muốn để nó mua quyển sách ấy

Bất lực, nó đành phải tự sức thôi, nhón chân lên thì cũng còn thiếu. Mê quá, nó đành làm liều là… nhảy lên cho cao @@

“ RẦM…”…. Ui da. – nó kêu lên

-Ý mà sao không đau vậy nè? – Nó vừa nói vừa mở mắt ra nhìn “ công cụ” đỡ người mình…

Dưới nó là một anh chàng cao ráo. Lạnh lùng, không có từ nào nói được mà đẹp, đẹp cực kì… Không ai khác chính là HẮN…

Bây giờ nó mới nhận ra nguyên con người của mình đè lên người hắn… Chợt mặt nó đỏ bừng bừng…

-Đứng dậy đi, an gì nặng như heo- Hắn mắng yêu ( yêu mới mắng, thích chết bà. Hí hí)

-Ai heo biết liền – Nó bướng

Nó và hắn cùng đứng dậy. Khoảnh khắc lúc nảy thật sự nhịp tim nó đập nhanh hơn, cảm giác này thật lạ lùng. Nói thẳng ra thì hán cũng không kém gì nó cho mấy!!!!

Lúc bấy giờ hai người mới chọn một quyển sách cho riêng mình. Một sự trùng hợp không hề nhẹ khi hắn và nó cùng lấy 1 quyển giống nhau…

Tai hắn lúc này đang nắm lấy tay nó. Không phải cái nắm tay lôi kéo như trước, đây là cái nắm tay thật từ đáy lòng

Cái cảm giác ấm áp, hạnh phúc toát ra từ bàn tay hắn khiến nó tin tưởng vào người đàn ông trước mặt…

Ngượng quá hắn bỏ tay nó ra…

Lại nhắc đến quyển sách. Quyển sách mà cả hai cùng chọn có cái tên : “ YÊU”

-Anh mà cũng biết yêu à?- Nó thắc mắc ( thắc mắc cũng phải, tảng băng như anh ta mà)

-Người mà sao không biết được chứ. Tôi cũng chỉ mới nhận ra tình cảm của mình gần đây thôi. Đừng nói cô cũng vậy nha- Hắn hỏi ngược lại nó

-Ừ, tôi cũng chưa chắc chắn về điều này cho lắm- Nó nhìn người con trai trước mặt mình

“ Anh ta biết yêu rồi… Phỉa mình không ta?” – Nó lo sợ người con gái anh yêu là một người khác

Hắn đã biết điều này từ trước, thoáng nụ cười nhẹ rồi cùng nó đi tính tiền

-Ê, đi ăn kem tí nha! Đói quá!- Nó năn nỉ

-Cô ăn cho cố vào rồi thành heo í – Hắn

-Kệ, đi đi mà- Nó

-Rồi rồi, nghe kem là sáng mắt, có ngày người ta dụ kem là đi theo luôn.. haiz ^^

-Tôi có phải con nít đâu chứ

-…

Một ngày chủ nhật êm đềm trôi qua… Vui có, hạnh phúc có… Cả nó và hắn đều cảm thấy rất bình yên…

Hạnh phúc là khi cùng em đi đến chân trời kia… Nơi chỉ dành cho 2 chúng ta…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.