Hoàng Thượng Có Gan Một Mình Đấu Bổn Cung

Chương 8




Trương Mậu luôn luôn âm hiểm, nhìn độ hot của mình không được, liền nhiều lần mượn nhờ Phạm Kiệt kéo nhân khí cho mình.

Trong thời gian trước Phạm Kiệt có đăng một đoạn video chơi game xuất sắc của mình trên weibo, rất nhiều dân mạng đều khen cậu ta đánh thật hay, nhưng lúc này, Trương Mậu chợt công khai khiêu chiến, đến tăng nhiệt độ của Phạm Kiệt, thứ hai cũng muốn nhờ vào đó mà ăn theo.

Dù sao, Trương Mậu hoàn toàn đánh không tệ lắm, mà Lot mobi vừa ra, liền vang dội toàn bộ Trung Hoa.

Hắn ta công khai khiêu chiến như thế, quả thực Phạm Kiệt không đáp không được.

"Không thể bị hắn ta coi thường!" Phạm Kiệt kêu gào, sắn tay áo lên, bày ra tư thế làm một vố lớn: "Nhanh, các anh em, vào trò chơi!"

Vương Tuyền và Lý Mục liếc nhau, ho khan một tiếng: " Phạm Kiệt, ít người mà!"

Phạm Kiệt sững sờ, lúc này mới ý thức được, đám người bọn họ thường xuyên chơi game, giờ phút này chỉ có bốn người ở đây.

Lúc chơi game, nếu như không thể mặt đối mặt, bắt đầu giao lưu cũng không tiện lắm, huống hồ cái giờ cơm này, nhất định người khác không có thời gian!

Cậu ta vô ý thức chuyển ánh mắt đến Thẩm Lương Xuyên.

Còn chưa mở miệng, Mạc Tây Thừa đã nói: "Anh Thẩm từ trước đến nay không chơi game."

Một câu rơi xuống, Kiều Luyến hơi sững sờ, không nhịn được nhìn Thẩm Lương Xuyên một chút.

Anh không chơi game?

Tuy chính mình chỉ đánh với anh có hai ván, còn không dùng chút kỹ xảo, cũng có thể nhìn ra, đây không phải một người không có chơi game ~

Đang suy tư, Phạm Kiệt hành quân lặng lẽ: "Vậy phải làm sao bây giờ? Thiếu một người, trò chơi này đánh như thế nào?"

Mạc Tây Thừa mở miệng: "Đừng để ý đến hắn là được."

Phạm Kiệt nhất thời hất cằm: " Không được, không đánh giống như là em sợ hắn!"

Nói xong câu đó, ánh mắt di chuyển trong phòng, dừng lại trên người Kiều Luyến, nhất thời ánh mắt sáng lên: "Chị dâu, chị đến giúp đỡ đi!"

Kiều Luyến nghe nói như thế, kéo ra khóe miệng, trực tiếp cự tuyệt: "Không."

Phạm Kiệt lập tức hướng về phía trước, nắm chặt tay áo Kiều Luyến: " Chị dâu, van chị đó!"

Kiều Luyến nhíu mày, nhìn thoáng qua Thẩm Lương Xuyên, gặp anh không lộ vẻ gì, cái kia chính là nói có giúp hay không cũng không để ý.

Cô lập tức cười: " Tôi hỗ trợ, cậu cho tôi chỗ tốt gì?"

Phạm Kiệt lập tức mở miệng: "Muốn cái gì, chị nói thẳng!"

Ánh mắt Kiều Luyến đảo mấy người trong phòng mấy cái, cười híp mắt mở miệng: "Hoặc là như này, nếu như chúng ta thắng, về sau bốn người, tùy thời tùy chỗ tiếp nhận phỏng vấn của tôi! Có tin tức chương chình gì, trước cho tôi hết!"

Phạm Kiệt trực tiếp quyết định  "Không có vấn đề!"

Coi như không thắng, có Thẩm Lương Xuyên, bọn họ có thể không giúp đỡ sao?

Bình thường chị dâu nhìn thật thông minh, làm sao lúc này lại mơ hồ rồi.

Thẩm Lương Xuyên khẽ lườm Kiều Luyến một chút, buông tầm mắt xuống.

Xem ra lần trước Phạm Kiệt bởi vì chính mình, đổi ý viết tin tức, cô còn ghi ở trong lòng!

Cái này, về sau đám người này nhận thêm phỏng vấn, nhìn cũng là mặt mũi của cô, không phải là nhìn mặt mũi của mình.

Kiều Luyến cầm điện thoại di động lên, đăng nhập.

Vừa tăng thêm Phạm Kiệt làm bạn bè, Phạm Kiệt liền kinh hô một tiếng: " Oa... Chị dâu, hạng của chị cũng quá thấp! Chị, chị có phải bình thường không chơi trò chơi hay không!"

Kiều Luyến nghe nói như thế, tròng mắt co rụt lại, cô thật sự là lâu không có chơi.

Phạm Kiệt liền thở dài: "Được rồi, chị dâu, chút nữa chị nghe tôi chỉ huy đi, đi theo tôi, chia cửa từng người."

Nói xong câu đó, lại nhìn về phía mấy người bên cạnh: "Mọi người nhớ kỹ bảo vệ chị dâu. Trò chơi không có đánh thắng, chị dâu lại bị đánh khóc!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.