Hoàng Thượng Có Gan Một Mình Đấu Bổn Cung

Chương 10




Nhưng bây giờ, nhân vật đều đã đến đông đủ, nhìn thời gian, tranh tài lập tức bắt đầu, muốn thay người cũng không kịp.

Chỉ có thể kiên trì, đánh!

Tranh tài bắt đầu, Phạm Kiệt ở chỗ này chỉ huy: " Tôi đi ở giữa đường, Hai người Vương Toàn đi hai bên, anh Mạc lên trước. Chị dâu chị..."

Cậu ta hơi do dự, đã nhìn thấy nhân vật ngốc nghếch ở trên màn hình.

Kiều Luyến đã dùng kỹ năng di chuyển, chạy tới trước mặt mọi người, sau đó... Động tác vốn suất khí, lại vẫn cứ đụng vào tường!

Phạm Kiệt:...

Mọi người:...

Phạm Kiệt cố nén cười, mở miệng nói: "Chị dâu, chị cái này, ít dùng đại chiêu một chút."

Kiều Luyến thì nhíu lông mày.

Tuy đánh pk hai trận với Thẩm Lương Xuyên, thế nhưng cũng chỉ có một lối đi.

Nhưng với địa hình có chút giản hóa này, cô thật đúng là có chút chưa quen thuộc.

Dù sao điện thoại di động cũng không giống máy tính lắm, khoảng cách di chuyển, cũng có chênh lệch, nên vốn cô định đi xuyên qua tường, lại không xuyên qua tạo thành bi kịch.

Kiều Luyến thở dài.

Xem ra việc chơi game, cũng nhất định phải luyện thường xuyên mới được, nếu không sẽ ngượng tay.

Cô không để ý Phạm Kiệt, vòng qua vách tường, tiếp tục chạy về phía trước.

Sau đó hỏi thăm: "Địa hình đối phương cũng giống chúng ta chứ?"

Tuy xác định hẳn là giống nhau, nhưng vẫn muốn hỏi Phạm Kiệt một chút thì tương đối tốt.

Phạm Kiệt:... "Như nhay."

Thật sự im lặng có được hay không?

Vốn tưởng rằng chị dâu chơi game ít, hiện tại xem ra, quả thực là không có chơi qua!

Cậu ta ngẩng đầu, nhìn Mạc Tây Thừa một cái, sau cùng ho khan một tiếng: " Mọi người phối hợp tốt. Chị dâu chị đừng đánh dã, đem dã quái cho anh Mạc kinh nghiệm nhiều."

Mọi người bắt đầu nghiêm túc chơi game.

Lúc Phạm Kiệt và đối phương đối chiến, hơi ra khỏi tháp bảo hộ một chút.

"Trở về!"

Kiều Luyến hô một tiếng, Phạm Kiệt hơi sững sờ.

"Chị dâu lá gan quá nhỏ, tôi chỉ ra một chút, tôi..."

Nói còn chưa dứt lời, liền ngây dại!

Chỉ thấy hai tên chiến sĩ từ trong bụi cỏ chạy ra, một tên làm choáng, một tên chém giết!

Máu của cậu ta liền mất một nửa!

Muốn về nhà, nhưng căn bản là về không được, cứ trơ mắt nhìn đối phương trực tiếp giết cậu ta rồi.

"Mẹ nó!" Phạm Kiệt gầm thét một tiếng, đứng vụt lên.

Đương nhiên cậu ta đã đề phòng mình bị ám sát, thế nhưng thăm dò ở chỗ này lâu như vậy, cũng không có thấy đối phương có người, sao giờ lập tức đi ra hai tên?

Cậu ta nhìn màn hình, còn có chút chưa kịp phản ứng, chợt gầm thét: "Mẹ nó! Tuyển thủ chuyên nghiệp tiết tấu rất nhanh, cái này vừa mới bắt đầu mà đã giết người, mấy người cẩn thận một chút."

Cái này vừa mới nói xong, chỉ thấy hai người ven đường, lại bị ba người vây đánh!

"Trở về, nhanh!"

Nhưng vẫn là muộn!

Hai người bị chế trụ, lại bị đánh chết.

Cái này vừa mới bắt đầu, liền chết ba người...

Phạm Kiệt gấp gáp: " Anh Mạc chia tháp ra."

Nói xong câu đó, mới đột nhiên ý thức được, còn có một người đâu? ~

Thế nhưng chị dâu đang ở đâu?

Xem xét trên bản đồ...

Phạm Kiệt lập tức kéo ra khóe miệng.

Chỉ thấy Kiều Luyến dùng cầm kỹ năng, bay trong cuộc.

Cũng không biết đang làm gì!

Cậu ta ngẩng đầu lên, nhìn Kiều Luyến, một lúc sau mới nhận mệnh mở miệng: "Chị dâu, chị cứ ở chỗ này nhảy đi, đừng tặng đầu đi là được."

Kiều Luyến nghiêm túc nhìn màn hình, đáp lại một câu: "Ờ."

Mấy người Phạm Kiệt cũng nhức đầu, sớm biết, tìm người không có ở đây, còn mạnh hơn Kiều Luyến!

Vì cảm giác chị dâu không đáng tin cậy?!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.