Hoàng Thúc Tân Khổ

Chương 23: Y Thần (thượng)




Hơn nữa, hắn như vậy, xa xa nhìn lại, lại cảm thấy có một loại xinh đẹp mê người.

Thậm chí , ngay cả nàng cũng cảm thấy động tâm .

Tâm Mẫn Du Nhiên đang như có con nai nhảy loạn, nàng vẫn luôn biết Uất Trì Tà Dịch rất đẹp, nhưng bộ dáng lúc này, so với bình thường còn muốn đẹp hơn.

“Thế nào? Nhìn đến choáng váng rồi sao?”

U Minh vương quay đầu khinh thường nhìn Mẫn Du Nhiên, mặt Mẫn Du Nhiên khó được lúc đỏ lên, nàng làm sao có thể nhìn đến xuất thần như vậy?

Này vừa vặn bị U Minh vương nhìn thấy, kia......

Có chút nghĩ mà sợ......

“Vương, ta chỉ là...... Chỉ là......”

Nàng ở bên người U Minh vương vẫn luôn khống chế rất tốt.

Hơn nữa, sống lâu như vậy , gặp qua mỹ nam cũng không phải chỉ một người ......

Uất Trì Tà Dịch lúc trước nàng cũng nhận thức, tuy rằng thích, nhưng cũng không đến mức mê muội, nhưng vừa rồi......

Mẫn Du Nhiên có chút kỳ quái, nàng làm sao có thể không khống chế được chính mình đây?

“Chỉ là cái gì? Chỉ là, rất muốn được hắn thượng ngươi sao?”

Lời này, hỏi tương đối rõ ràng, nhưng thời điểm vừa rồi, Mẫn Du Nhiên thật sự là có ý nghĩ này.

Nhưng lúc này, cũng là vạn vạn không thể thừa nhận .

Vạn nhất U Minh vương chán ghét chính mình, không cần chính mình , vậy nàng liền có khả năng......

Tinh Anh học viện, nàng đã không thể trở về, lần trước chuyện của Đông Phương Ngữ Hinh ,phỏng chừng hiệu trưởng bọn họ đều đã hận chết chính mình .

Mà ăn cắp đồ vật, vốn đã là không đúng .

Còn có......

Ánh mắt lạnh lùng, nếu như Phác Dương sơn còn tồn tại, với quan hệ của nàng cùng Mẫn Bá Thiên, nàng còn có thể hảo hảo sống tốt nhưng lúc này Phác Dương sơn đã không còn......

Kết quả của thất bại, chính là bị hủy diệt......

“Ha ha, thích những thứ đẹp là điều tự nhiên , tính tình của ngươi ta cũng biết, Mẫn Du Nhiên, nhớ kỹ thân phận của ngươi......”

U Minh vương lạnh lùng nói xong, lúc này Mẫn Du Nhiên một câu cũng không dám nhiều lời.

Nàng biết U Minh Vương đang tức giận , tuy rằng hắn không thích chính mình, đối với chính mình chỉ là phát tiết, nhưng là hắn không cho phép chính mình đối với nam nhân khác động tâm .

“Tình trạng của hắn không đúng.... ....”

U Minh vương nhìn Uất Trì Tà Dịch, sắc mặt người này, tựa hồ cùng......

Giống như trúng loại dược này, nhưng cảm giác lại không đúng.

Nếu như là thật sự trúng độc, vậy Đông Phương Ngữ Hinh không có khả năng không biết.

Hơn nữa, nếu như trúng độc , Uất Trì Tà Dịch cũng sẽ không thể nào không có chút cảm giác .

Lúc này nhìn Uất Trì Tà Dịch, rõ ràng chính là không có cảm giác gì.

Nhưng bọn hắn lại thấy rõ, cho nên......

Rất có ý tứ......--

“A...... Vương, ý của ngươi là......”

Mẫn Du Nhiên lại nhìn Uất Trì Tà Dịch liếc mắt một cái, nàng cũng là luyện đan sư, đối với y thuật tự nhiên cũng hiểu được một ít, độc dược gì đó tuy rằng nàng không am hiểu, nhưng cũng không phải là không biết cái gì .

Nhìn bộ dáng của Uất Trì Tà Dịch, đúng là có chút không đúng.

“Ân, nhìn xem đi......”

Đông Phương Ngữ Hinh, không phải ngươi rất lợi hại sao? Cái này nhưng là ta muốn nhìn một chút xem ngươi sẽ làm thế nào.

Độc này, không phải hắn hạ , vậy......

Bên người bọn họ, cũng không có người khác, cũng chỉ có vài người thân cận cùng Đông Phương Ngữ Hinh.

Theo lý thuyết, không có người có cơ hội hạ độc .

Huống chi, căn cứ theo tính cảnh giác của Đông Phương Ngữ Hinh , nàng không có khả năng không phát hiện cái gì.

Nam nhân kia, cũng là nam nhân, nhưng trạng thái của hắn lại rất bình thường .

Nói như vậy, cũng chỉ có một mình Uất Trì Tà Dịch là không đúng, độc này là do ai hạ đây?

Nhưng thật ra, lại là một cao thủ .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.