Hoàng Huynh

Chương 60: Quy thuộc quang minh (thập)




Đến sáng sớm rốt cuộc cũng ép buộc được đuôi rắn biến trở về hai cái đùi, kế hoạch chữa trị thi thể trợ giúp ba quỉ hoàn dương bắt đầu chuẩn bị.

Tuy rằng nửa ngày một đêm này Phong Tiểu Tiểu sống thật thống khổ, nhưng thu hoạch ngoài ý muốn vẫn có. Ở trạng thái biến thân không có cách nào giải quyết nỗi buồn mà phiền táo cắn răng, đến khi không thể nhịn được nữa, dưới phản ứng sinh lí, áp lực hóa thành động lực, bạn học Nữ Oa đập nồi dìm thuyền cuối cùng cũng học được cách biến hóa, thành công nắm giữ một phần cách thức sử dụng thần lực.

Lý Trường than thở sợ hãi đối với sự kiện này, cổ thần sáng lập Nữ Oa cho đến bây giờ đều là trực tiếp hấp thu thiên địa năng lượng, nói cách khác chính là người ta vừa ra đời đã thiên tiên ích cốc, ai nghĩ đến pháp thân truyền thừa Nữ Oa thời hiện đại sẽ lòi ra vấn đề xấu hổ như vậy?!

Mặc kệ nói ra sao, kết cục tốt đẹp thì quá trình khúc chiết cũng có thể xem nhẹ bỏ qua. Nhà xác buổi tối không thể tiến vào, chỉ có xuất phát từ sớm.

Ba người tùy tiện ăn vài thứ, mang theo mấy bình bùn, bỏ vào ba lô, tiện tay lấy cái bài vị cho ba quỉ trú vào đó, chuẩn bị tốt rồi hướng bệnh viện lên đường.



“Dừng lại, ba người đang làm gì?!” Nhà xác còn dễ tìm hơn trong tưởng tượng, xung quanh cũng không có ai rảnh rỗi mà chạy đến chỗ này. Vấn đề duy nhất cần giải quyết chính là người chịu trách nhiệm ở đây, ba người Phong Tiểu Tiểu vừa đến gần, bảo vệ lập tức phát hiện.

“Người nhà của người chết?” bảo vệ đến gần, nhìn ba người xong rất nhanh phán đoán, tiếp theo rất quen thuộc tra hỏi: “Người nào là người nhà các người? Đưa vào từ bao giờ? Có gì chứng minh không? Muốn đưa đi hỏa táng hay là…Kỳ thật người chết rồi không thể sống lại, cá nhân tôi đề nghị các người có thể quyên tặng thi thể cho nghiên cứu y học.”

Lời này nói ra có điểm khó đỡ, Dương Nghiễn nghe xong mất hứng, nhíu mày muốn há mồm, Lý Trường hòa giải đưa một phong bao ra ngoài: “Anh trai, chúng tôi chỉ muốn vào xem thử…”

Phong bao nhanh gọn lẹ được thu vào, bảo vệ chính nghĩa hiên ngang lẫm lẫm mở miệng trách cứ: “Nói hươu nói vượn! Nhà xác là nơi có thể tùy tiện đi thăm sao?! Các người rốt cuộc muốn tìm ai ở bên trong?!”

“…”

Bọn này không tìm ai hết…

Lý Trường có chút không biết nói gì, bên trong đều là người chết, mình vào đó tìm ai giờ?! Tuy rằng mọi người đều là thần tiên, nhưng dù sao cũng nhận được nền giáo dục hiện đại từ nhỏ, thức tỉnh thì cũng là chuyện tình sau này, chợt nghe lời nói rủi ro như vây, mọi người vẫn thật phản ứng không tốt nổi.

Dương Nghiễn đứng một bên nhìn bảo vệ nửa ngày, đột nhiên giật mình, tiếp theo trầm tĩnh lại, đốt điếu thuốc dựa vào tường, hít sâu, thở ra một vòng khói, xùy cười: “Không ngờ lão Lý lại làm chuyện không phúc hậu như vây.”

Gì?!

Phong Tiểu Tiểu cùng Lý Trường đều cảm giác mạc danh kì diệu, nhưng bảo vệ lại thay đổi một bộ biểu tình khiếp sợ, ngón tay run a run chỉ vào Dương Nghiễn, khẩu khí đại gia lúc trước giờ trở nên hoảng sợ: “Cậu, cậu là ai? Sao cậu lại biết…”

“Làm sao lại biết được bạn cũ của anh…” Dương Nghiễn hảo tâm muốn giúp hắn nói tiếp, bị bảo vệ hét lớn một tiếng đánh gãy, sau đó bay nhanh đến, một tư thế thật nịnh nọt: “Người anh em, chúng ta vào bên trong tán gẫu, vào bên trong tán gẫu…có phải cậu biết nội tình gì hay không hả?”

Quanh co một hồi, ba người được bảo vệ cung kính mời vào, ân cần chu đáo bưng trà đổ nước.

Dương Nghiễn một bên câu được câu không cùng người nói chuyện, một bên nháy mắt hướng Phong Tiểu Tiểu với Lý Trường, ý bảo bên này cứ để mình lo. Bảo vệ cũng chú ý tới hai người bên cạnh, nhiệt tình cười nói: “Người anh em này cùng tôi đi là được, hai vị cứ tự nhiên đi dạo, coi chỗ này như nhà mình, ngàn vạn đừng khách sáo với tôi.”

Giết! Ai mà thèm khách sáo với ông!

Chưa từng thấy ai miệng mồm nói ra những lời xui xẻo như vậy, Lý Trường cùng Phong Tiểu Tiểu cười gượng hai tiếng. Xem ra Nhị Lang Thần đây là bắt được nhược điểm gì đó của người ta, phỏng chừng là chuyện không tiện nói trước nhiều người…Quên đi, dù sao đạt được mục đích là tốt rồi, chuyện bên ngoài giao cho Dương Nghiễn thu phục.



Thả ba quỉ ra khỏi bài vị, lại lấy bùn bắt đầu khởi công làm việc. Vì lí do cơ thể đàn ông, công tác chà bùn khắp thân do Lý Trường hoàn thành, Phong Tiểu Tiểu chỉ phụ trách dẫn đường, chữa trị, khai linh.

Bận việc khoảng hai tiếng rưỡi, tân nhiệm Nữ Oa lần đầu hành nghề không quá chuyên nghiệp lao lực nửa ngày, cuối cùng cũng hợp tác chữa trị tốt ba cái thi thể, đem ba quỉ quăng vào, trong vòng khoảng thời gian ly trà nhỏ, tổ côn đồ ba người rốt cuộc hoàn dương mở mắt, ngao kêu hưng phấn từ trên giường nhảy xuống.

“Ăn cơm ăn cơm!”

“Tắm rửa tắm rửa!”

“Về nhà về nhà!’

“Anh em chúng ta cuối cùng cũng sống lại ngao ngao…”

Ba tên ngu ngốc phát tiết gọi bậy, quần áo cũng chưa mặc, nude toàn thân thả rông chạy loạn. Lý Trường hổn hển một cước đạp qua: “Im lặng! Đây là phòng chứa xác, muốn tạo lời đồn ma quái hay sao?!”

Ba côn đồ nhu thuận dừng lại, trải qua một loạt sự kiện khi ở chung, ba người kính sợ đối với mấy người Phong Tiểu Tiểu đã đạt đến một tầm cao chưa từng có.

Phong Tiểu Tiểu theo sát đằng sau, đạp còn ác hơn:”XX bọn bây cái XX! Không mặc quần áo muốn hại bà đau mắt sao?! Tin hay không bà kêu Xi Vưu đến diệt cả đám!!”

Ba côn đồ sợ đến mức khuôn mặt trắng bệch, vốn sắc mặt vừa sống lại không có mấy phần huyết sắc trong phút chốc lại một mảnh tuyết trắng, ba chân bốn cẳng nhanh chóng lấy quần áo từ trong ba lô mặc vào.

Vừa mặc xong không bao lâu, ngoài cửa truyền đến tiếng người bảo vệ nơm nớp lo sợ: “Người anh em, tôi vẫn là nên vào xem, cậu đừng khuyên, chúng ta lát lại tán gẫu…”

Tiếp theo là thanh âm Dương Nghiễn giống như vô tình mà lại cố ý đề cao âm lượng: “Tôi thấy âm thanh là từ bên ngoài, phòng giữ xác có người sao?! Đừng khôi hài, bây giờ là xã hôi khoa học văn minh, mấy cái thần tiên quỉ quái kia đều là trứng rắn, thế hệ của anh sẽ không phải là tin mấy thứ này đó chứ?”

“Người anh em, cậu không biết đó thôi, làm nghề như chúng tôi dù thế nào cũng tin một chút, dù sao…” Theo tiếng nói chuyện vang lên còn có tiếng chìa khóa mở cửa.

Cửa rất nhanh mở ra, Lý Trường cùng Phong Tiểu Tiểu còn đang nghĩ nên làm sao bây giờ, thì ba côn đồ không hổ có cơ sở hàng năm lăn lộn trên giang hồ, đã nhanh chóng lau nước mắt bay lên kêu gào: “Anh Lý! Cho bọn em nhìn đại ca một cái đi, đại ca chết thật thảm…”

Bảo vệ vừa tiến đến, nhìn thấy chính là ba tên côn đồ đầu tóc ngũ sắc khóc lóc nỉ non.

Nhẹ thở ra, bảo vệ tự động não bổ cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt nghiêm túc: “Ba tên này là trộm theo các người vào phải không? Như vậy không tốt, phòng này là chuyên môn để thi thể liên quan đến án mạng, lỡ như động đến thi thể sẽ bị cảnh sát thẩm vấn…” Tiếp theo mặt vừa chuyển đối Dương Nghiễn nói: “Anh em, cậu xem, tôi mặc dù có tâm che dấu, nhưng thế này cũng quá…”

“Yên tâm, chúng tôi tuyệt đối không để bọn hắn lộn xộn. Chuyện của anh sau này chúng ta sẽ nói tiếp.”Dương nghiễn lập tức tỏ vẻ, nhét một xấp tiền mặt đi qua, lại nghiêng mắt nhìn ba côn đồ: “Còn chưa cút ra ngoài?!”

Nhị Lang Thần lên tiếng, ba côn đồ xám xịt lăn ra.

Bảo vệ hiểu lòng người, có tin tức của chuyện phiền não gần đây, còn có thêm khoản thu nhập…Chẳng qua là làm cho người trà trộn vào đi dạo một vòng, hẳn là không sao đâu nhỉ?

Mấy người Phong Tiểu Tiểu cũng vừa lòng, ba côn đồ thuận lợi hoàn dương…Theo lời Dương Nghiễn mà nói, vấn đề có thể dùng tiền giải quyết thì cơ bản không được tính là vấn đề.

Đương nhiên vừa lòng nhất là ba côn đồ, bọn họ là người được lợi trực tiếp.

Vì thế anh vui vẻ tôi vui vẻ, ba phương hòa bình hữu hảo tạm biệt, chuyện một ngày như vậy kết thúc thuận lợi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.