Hoàng Hôn Cuối Trời

Chương 2: Ám lộ mũi nhọn




Hư thiên bí cảnh lẫn lộn đánh giết cùng hỗn loạn cũng không mấy ảnh hưởng đến Vũ Thiên Quân đám người thăm dò Hỗn mang lãnh địa, nơi này không có người đi vào, cho dù muốn đi vào cũng phải xem bản thân có khả năng sống sót hay không đây.

“Ồ? Phía trước....”. Đám người đang đi thì đều nhận ra nơi này Hỗn mang lãnh địa bên trong đang có một vùng không có sự hỗn loạn của sáu loại lực lượng, chỗ đó cũng không lớn được một màn sáng như nửa cái hình cầu úp lại, đường kính cũng khá lớn, có hơn ba trượng. Nhóm người đi đến gần nhưng tạm thời không đi vào, chỗ này khá quỷ dị!

Hỗn mang lãnh địa được gọi là hỗn mang đương nhiên cũng có đặc tính của nó, chỗ này sáu loại lực lượng đan xen lẫn lộn vậy mà lại xuất hiện một chỗ trống không có lực lượng nào... Chỉ là nó thật là như thế sao?

“Chỗ này có người từng đặt chân!”. Đang đi Thiên Quân đột nhiên dừng lại nhíu mày nói. Vòng tròn bên trong có thể nhìn thấy có dấu vết người ngồi, tuy răng rời đi đã lâu nhưng chắc chắn là có người từ đến đây, không những thế còn ngồi lại rất lâu.

“Huh? Không lẽ là Vô Đạo người kia mà Phong Hậu đám người nói?”. Thần Quân nhíu mày nói. “Như vậy nơi này cũng không quá nguy hiểm quá lớn, đối với những kẻ khác thì bên ngoài mới là nguy hiểm, bên trong có lẽ chính là kỳ ngộ khiến tên kia lĩnh ngộ sáu loại lực lượng...”.

“Vào xem là biết rồi!”. Ma Quân đi đầu bước vào, phía sau hắn Phi Thiên và Cường đương nhiên còn chưa biết chuyện gì, chỉ là nghe một chút có thể hiểu sơ sơ mà thôi, đám người không mấy nghi kị nữa àm đều đi vào.

“Không có?”. Ma Quân đi vào cảm nhận một chút thì nhíu mày nói. Bên trong là một khoảng trống, cũng không có bất kỳ lực lượng nào.

“Chúng ta đoán sai?”. Thần Quân mày nhíu cũng rất sâu nghi hoặc.

“Hắc! Chỉ sợ không đớn giản như vậy... Nơi này có sáu loại lực lượng dung hợp lưu lại dấu vết...”. Thiên Quân kinh ngạc một tiếng nói, chỉ là hắn còn không biết có chuyện gì.

“Nơi này... thật thú vị!”. Cường con ngươi lấp lóe nói. “Khí tức cường đại nhưng không hoàn chỉnh, nơi này xem ra là khởi nguyên của lực lượng dung hợp mà chúng ta thấy bên ngoài...”. Hắn đưa ra suy đoán. “Hỗn mang lãnh đại này chỉ sợ không phải chỉ có một chỗ như thế này...”.

“Lê huynh! Ý ngươi là?”. Thiên Quân con ngươi co rút.

“Trước nói một chút cái kia Vô Đạo là ai? Hắn từng đi vào chỗ này sau đó đi ra sao?”. Cường không trả lời mà quay sang hỏi chuyện khác...

“Huh! Là như thế này...”. Thần Quân lập tức kể lại một số thông tin mà hắn biết về Vô Đạo người kia, cũng không nhiều lắm, dù sao mấy người Phong Hậu chỉ nói một chút vậy mà thôi, Vô Đạo hơn trăm năm trước đi vào nơi này, không biết được kỳ ngộ gì mấy năm trước đi ra...

“Hắn năm giữ sáu loại Chung cực lực lượng đạt đến Thế chi cảnh dung hợp?”. Cường con ngươi co rút kinh hãi. “Không đúng, không đúng... “. Chỉ là hắn lập tức lại lắc đầu. “Hắn nếu lĩnh ngộ được sáu loại Chung cực lực lượng đạt đến Thế chi cảnh dung hợp chắc chắn sẽ không đi ra như vậy... Có gì đó không đúng, huh?”. Đang nói thì Cường chợt nhíu mày nhìn mặt đất.

“Cảm giác này...”. Thiên Quân cũng nhíu mày nhìn mặt đất, hắn trước đó đã có cảm giác này, mặt đất có chút chuyển động, rất nhẹ nhưng chắc chắn là đại địa đang chuyển động! Mấy người còn lại rất nhanh cũng nhận ra biến động này, cả đám tinh thần như kéo căng lên đề phòng, Thần Quân Luân hồi chi bàn xoay tròn.

“Xoạt!”. “Cạch!”. Như có tiếng cơ quan chuyển động sau đó đám người nhìn thấy xung quanh hiện lên những đường vân như là mạch máu kéo dài hiện lên khắp nơi, chỗ bọn hắn đang đứng giống như một điểm hội tụ, sáu loại lực lượng xung quanh đột nhiên cuồng bạo lên lao về phía màn sáng đang bao phủ bọn hắn, chỉ là cũng không phải công kích...

“Trận pháp...”. Vũ Thiên Quân đám người lập tức kinh hô, trong đó Cường con ngươi như tỏa sáng nhìn những đường vân kia sau đó chính là một kỳ quan hiện ra trên đầu bọn hắn, lực lượng cuồng bạo lao về phía này đủ loại màu sắc sau đó như quấn lấy nhau không rời sau đó dần dần kết hợp với nhau theo quy luật khó hiểu nào đó, quá trình không chút gián đoạn cho đến khi bên trong chỗ trống đám người đang đứng xuất hiện một vòng xoáy nhỏ, vòng xoáy xuất hiện thì như cuồng phong bão táp tăng lên tốc độ xoay tròn hút lấy xung quanh lực lượng cuồng bạo đang lao đến...

“Đây là...”. Đám người như si mê nhìn lấy cảnh tượng trước mắt, dung hợp huyền ảo vô cùng, bên trong thậm chí đang chứa đựng chân lý nào đó, nhìn bên ngoài chỉ thấy là các loại lực lượng dung hơp với nhau nhưng nếu chìm đắm trong đó thì sẽ thấy các loại lực lượng chính như đang tự phá hủy sau đó lại tái tạo, lực lượng nguồn suối lại như xuất phát từ trận pháp kỳ lạ kia...

Nói là trận pháp nhưng bọn hắn cũng không dám chắc chắn, những đường vân kia giống như là kinh mạch chằng chịt khắp nơi, tại nơi này không thấy điểm đầu cũng không thấy điểm cuối, cảnh tượng kỳ lạ cứ tiếp diễn cho đến nửa canh giờ sau mới chậm rãi dừng lại, vòng xoáy kia cũng dần chậm lại sau đó một điểm sáng huyền ảo xuất hiện vậy mà thần kỳ cùng trước đó Cường vận dụng một điểm huyền ảo tương tự, chỉ là có chỗ nào đó khác...

“Ta nên sớm nghĩ đến...”. Thiên Quân mày giãn ra nói. “Phân hủy sau tái hợp, hóa ra là như vậy...”. Bất kể là Ma Quân hay Thần Quân thì hôm nay bọn hắn đều nắm giữ bốn loại lực lượng dung hợp bước đầu rồi chỉ là chính bọn hắn cũng không hiểu vì sao lại dung hợp được, lúc này thì Thiên Quân đã hiểu, tất cả là do bọn hắn Thể nội thế giới mà ra.

Ma Quân là có sẵn bốn loại lực lượng trong người, một lần kia Thiên Quân quyết định phân thân đã khiến cho toàn bộ lực lượng bên trong Tiểu ma giới hoàn toàn nát bấy phân rã, khi Ma Quân một lần nữa trọng tố thân thể cùng Tiểu ma giới thì những lực lượng đó vốn đã bị phân hủy ra dạng đơn giản nhất gần như muốn tiêu vong lại bị Tiểu ma giới ép giữ lại bên trong, qua thời gian bắt đầu lần nhau dung hợp hình thành nên trạng thái cân bằng dung hợp mà hôm nay Ma Quân Tiểu Ma giới có.

Thần Quân lại khác, hắn sở hữu Luân hồi chi bàn khi tách thể đã gần như triệt tiêu tất thảy lực lượng khác, đã phân hủy hết các lực lượng về dạng tối giản nhưng khi hắn sáng tạo Thể nội thế giới một lần nữa hấp thu lại lực lượng thì những lực lượng kia lại quấn lấy Luân hồi chi bàn, từ đó hình thành nên Thần Quân hôm nay đặc thù, tuy rằng cũng là bốn loại lực lượng dung hợp nhưng lấy Luân hồi lực lượng làm chủ, đây là do lúc nàu Luân hồi chi lực cường đại hơn những lực lượng khá quá nhiều.

Trong minh minh như có gì đó ám chỉ mọi bí mật là từ Thể nội thế giới mà ra nhưng không ai hiểu mà thôi, chính như Thiên Quân lúc này tuy rằng đã biết nhưng vẫn không hiểu vì sao lại như vậy, mọi bí ẩn chính là chỗ những đường vân kia, nơi đó có bí mật của sự dung hợp này...

“Ta một sát na kia hóa ra đã xảy ra những chuyện này sao?”. Cường cũng lẩm bẩm nhìn một điểm huyền ảo kia, nó giống hắn bên trong thể nội lực lượng nhưng cùng hắn so sánh thì điểm sáng vừa được hình thành này thiếu nhiều lắm, nó thiếu chính là nhân tố hình thành.

Nói chính xác thì trong vùng trống này chỉ có bốn người, chỉ có hai người sau khi chìm đắm thì hiểu ra chút môn đạo, còn lại là Tiểu Vân và Phi Thiên một mặt mê ly nhìn điểm sáng không hiểu, sau khi điểm sáng hình thành bọn hắn vẫn đang chăm chú nhìn lấy, ai mà biết được vừa rồi quanh thân các loại lực lượng hỗn loạn lại hình thành một điểm huyền ảo tĩnh lặng như vậy? Bên ngoài vùng trống các loại lực lượng như yên tĩnh lại không tiếp tục bạo động, chỉ có điểm sáng huyền ảo vẫn đang nhấp nháy, bất ngờ dị biến phát sinh!

“...”. Điểm sáng đang đứng giữa không trung trên dỉnh đầu đám người đột nhiên lấy tốc độ không ai kịp phản ứng lao về phía Phi Thiên, Cường phản ứng nhanh nhất vươn tay ra trước mặt Phi Thiên muốn cản lại chỉ là làm hắn kinh hãi đó là điểm sáng như không để ý hắn bàn tay, xuy một tiếng đã xuyên quan bàn tay hắn đánh lên ngực của Phi Thiên, Thiên Quân cũng chỉ kịp vươn tay nhưng hơi chậm một chút, hắn khoảng cách so với Cường thi xa hơn một chút.

“Hử?”. Điểm sáng nhập thê thì Phi Thiên mới giật mình kinh hãi, chỉ là điểm sáng kia nhập vào hắn thể nội cũng không có chuyện gì xảy ra, thần kỳ biến mất!

“Chuyện gì...”. Đám người còn lại kinh nghi bất định nhìn Phi Thiên, một điểm huyền ảo kinh khủng ai cũng biết làm sao rơi vào Phi Thiên thể nội lại không có chuyện? Cường cùng Thiên Quân lập tức chăm chú nhìn chằm chằm Phi Thiên, chỉ là vẫn không nhìn thấy gì đó khác thường.

“Thiếu gia! Nó... nó nằm trong đan điền của ta!”. Phi Thiên rung động nói, hắn đan điền không hiểu nhiều thêm ra một điểm lực lượng huyền ảo nhưng cũng không có ý gây hại cho hắn, tuy rằng không biết nó có bao nhiêu đáng sợ nhưng Thiên Quân cùng Cường hai cái quái vật đều kinh sợ như vậy chắc chắn rất đáng sợ, một khi bạo nổ hắn chỉ sợ chết đến không thể chết lại.

“Trước bình tĩnh! Nó giống như cũng không hại ngươi!”. Thiên Quân nhíu mày nói. “Cảm nhận xem nó thế nào...”. Hắn con ngươi lấp lóe.

“Nếu đúng như Thần Quân nói về Vô Đạo người kia thì ngươi có thể yên tâm, ta nghĩ ngươi có đại cơ duyên rồi!”. Cường nghĩ nghĩ gì đó nhếch mép nói.

“Huh...”. Vũ Thiên Quân không nói gì mà tiếp tục nhìn Phi Thiên, Phi Thiên cho dù là Thánh tổ bước thứ năm tâm tính kiên định nhưng tình huống quỷ dị cũng không biết làm sao, sau khi nghe Thiên Quân cùng Cường nói thì mới cẩn thận điều tra đan điền bên trong điểm sáng, hắn linh thức quét qua điểm sáng sau đó dần dần đến gần nó cảm nhận...

“...”. Đám người tập trung ngưng trọng nhìn Phi Thiên, hắn khuôn mặt ngưng trọng sau đó lại dần dần giãn ra, hắn có lẽ đã nhận biết một điểm huyền ảo kia sau đó ngồi xuống, khuôn mặt không có tạp niệm, giống như đang cảm ngộ gì đó.

“Không lẽ Vô đạo người kia cũng là như này..”. Ma Quân nhíu mày nói. Khả năng này là vô cùng cao, bên ngoài bạo động các loại lực lượng nhưng bên trong này lại im lặng không có chuyện gì, không những thế còn tạo nên dung hợp sáu loại lực lượng, dung hợp lực lượng giống như lại cũng không công kích mà lại giúp tu giả...

“Thí luyện giả...”. Thiên Quân lẩm bẩm, Hư thiên bí cảnh bên trong chính là một nơi thí luyện rộng lớn cho nhưng tu giả...

Rất nhanh bọn hắn đã hiểu, Hỗn mang lãnh địa này chính là nơi cuối cùng cho tu giả tu thí luyện, nơi này cho dù thế nào cũng là một nơi được đại năng dựng lên làm thí luyện bí cảnh, luôn sẽ có những nơi đảm bảo an toàn, không sai biệt lắm nên là chỗ này, chỉ là bọn hắn không tin Hỗn mang lãnh địa tất thảy là được mấy vị đại năng đó tạo nên, việc này đã vượt xa những gì Thiên Quân biết, nếu bọn hắn cường đại như vậy thì đã sớm thống trị Thái cổ rồi, không có bất kỳ sinh vật nào có khả năng trực diện sáu loại lực lượng Chung cự dung hợp ah! Chỉ là nếu không phải bọn hắn làm thì ai làm? Có kẻ nào còn cường đại hơn sáu vị Hỗn độn cảnh kia bày ra nơi này?

Mấy người lâm vào trầm tư rất nhanh đã qua nửa canh giờ thì Phi Thiên rốt cục cũng đã tỉnh lại, hắn tu vi không có thay đổi nhưng khí chất đã có chút biến đổi. Con ngươi không che dấu được kích động nhìn Vũ Thiên Quân.

“Thiếu gia!”. Hắn đứng dậy cung kính nói một tiếng, dù sao hắn dù sao cũng là thủ hạ, Vũ Thiên Quân đợi hắn có kẽ không ngắn thời gian rồi.

“Huh! Có thu hoạch gì sao?”. Thiên Quân cũng không mấy biểu tình nhìn kỹ Phi Thiên một lần nói.

“Nơi này là một nơi dừng chân cho thí luyện giả....”. Sau khi chỉnh đốn một chút những thông tin hắn biết Phi Thiên bắt đầu nói.

Nơi bọn hắn đang đứng vốn là một trong những nơi dừng chân của thí luyện giả mà thôi, có tất cả chín chín tám mươi mốt nơi như thế này bao quanh tất cả Hỗn mang lãnh địa, nơi này ban đầu chính là chung cực truyền thừa mà sáu vị Hỗn độn cảnh lưu lại, nếu đủ cơ duyên có thể lãnh ngộ được đến bước cuối cùng thì có thể nhận được truyền thừa của một trong sáu vị Hỗn độn cảnh kia, điểm sáng huyền ảo mà Phi Thiên nhận được vốn chính là một cái ấn ký có cơ hội đạt được truyền thừa, chỉ hắn cũng không biết vì sao lại có sự biến đổi như lúc này. Ban đầu Hỗn mang lãnh địa chỉ có sáu loại lực lượng riêng lẻ, thí luyện giả nếu có may mắn đi vào được bên trong này thì có cơ hội tham gia bước cuối cùng tranh đoạt truyền thừa, qua bao nhiêu không biết xảy ra chuyện gì mới có tình trạng hôm nay... Từ Thái cổ sụp đổ đến nay đã không có thí luyện giả đi vào nơi này nên không có ai biết là có chuyện gì.

“Nói cách khác nơi này hoàn cảnh đã vượt ra trước đó sáu vị Hỗn độn cảnh kia sắp đặt? Thí luyện giả muốn đi vào gần như không có khả năng rồi!”. Cường nhíu mày nói. Nơi này nếu là sáu loại lực lượng đơn lẻ thì có lẽ có kẻ nào đó lĩnh ngộ một trong sáu loại thì có khả năng đi vào tranh đoạt truyền thừa, nhưng hôm nay sáu loại lực lượng lại kỳ lạ dung hợp... đi vào đã không có khả năng, đâu phải ai cũng như Vũ Thiên Quân cùng hắn đặc dị đâu?

“Không sai!”. Phi Thiên không chút suy nghĩ nói.

“Vậy điểm sáng huyền diệu trong người ngươi kia?”. Thiên Quân nhíu mày nói.

“Không hiểu dung nhập cơ thể thuộc hạ! Nếu đem ra công kích thì cũng không còn, không sai biệt lắm như một khối bom nổ, nếu không ném ra thì nó vẫn tồn tại trong đan điền, có thể dựa vào đó lĩnh ngộ, nếu ném ra thì chính như một cái tiêu hao phẩm!”. Phi Thiên nói.

“Huh? Vô đạo người kia làm sao có thể có nhiều đạo lực lượng dung hợp như vậy?”. Thần Quân nhíu mày nói.

“Ấn kỳ này mỗi một điểm dừng chân đều có, không những thế cứ khoảng ba canh giờ lại phân hủy cùng tái tạo một lần nên thuộc hạ nghĩ hắn là ở đây mấy chục năm thì thu lấy cũng không ít, ấn ký này chính là tự động đánh lên kẻ trong điểm dừng chân ah!”.

“Vậy sao...”. Vũ Thiên Quân cùng Cường đều ngưng trọng lẩm bẩm, truyền thừa của sáu vị Hỗn độn cảnh bọn hắn không có hứng thú, nơi này những đường vân kỳ lạ biến đổi mới là bọn hắn hướng đến, chỉ sợ không đơn giản!

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.