Hoàng Hậu Không Ngai

Chương 30: Chương 30




- Phế vật, Phế vật.

Thấy thủ hạ do dự không tiến, Quách thiếu thành chủ thở hổn hển, quay đầu nhìn mấy cường giả bên người nói:

- Lâm tướng quân, còn chưa động thủ sao, còn đợi tới khi nào.

Người gọi là Lâm tướng quân tựa hồ cũng không quá tình nguyện bị Quách đại thiếu sai sử, đợi cho đến khi bị điểm danh, lúc này mới tiến lên trước một bước, hướng Lạc Thủy nói:

- Cô nương vì cớ gì? Ra tay tàn nhẫn như thế, mau để kiếm xuống theo bổn tướng đi gặp thiên mạc thành chủ, nếu không bổn tướng đắc tội rồi.

- Cùng hắn dong dài cái gì, đánh trước nói sau.

Quách đại thiếu kêu gào, hắn cũng sợ thời gian lâu, cái Ma Tông tông chủ không chết lại tới quấy rối, muốn lấy tính mệnh Lý Dật rất khó khăn.

Lại có náo nhiệt hãy nhìn, những cường giả kia tán đi lại lần nữa tụ tập lại.

Lạc Thủy một kiếm xuyên đan điền khí hải đại hán, khí thế đại thịnh, cứng ngắc nói:

- Chết tiệt ăn chơi trác táng, xem bản cô nương hôm nay làm thế nào giáo huấn ngươi.

Thanh sắc trường trên thân kiếm đấu khí rồi đột nhiên tăng vọt.

Mắt thấy Lạc Thủy chỉ điểm thiếu chủ nhân, Lâm tướng quân cũng vô pháp không ra tay, thân hình lắc lư, thân thủ mau lẹ vô luân hướng cổ tay Lạc Thủy. Lâm tướng quân vừa động, Lý Dật cũng động, chỉ là vì tránh cho bạo lộ thân phận, cũng không có vận dụng đấu khí, mà là trực tiếp dùng thân thể xông tới, giống nhau đấu pháp ma thú.

- Ừ?

Lâm tướng quân hơi kinh hãi, hóa chưởng thành quyền, cố gắng oanh kích Lý Dật. Nhưng, nắm tay vừa mới chạm đến thân thể Lý Dật, trong lòng biết không ổn, nắm tay tựa hồ cũng không phải nện ở trên thân một người, mà là oanh tại một khối sắt. May mà Lâm tướng quân kinh nghiệm chiến trận, biến chiêu cực nhanh, đấu khí lưu chuyển hộ thể. Chỉ nghe "Phanh" một tiếng, hai người giao tiếp xúc, Lâm tướng quân chỉ cảm thấy nắm tay đau đớn không thôi. Lại nhìn Lý Dật, cũng khoa trương thảm thiết kêu liên tục:

- Không tốt rồi, muốn đánh chết người rồi.

Người khác không biết chi tiết, nhưng Lâm tướng quân lại rõ ràng nhất, đối phương căn bản cũng không có bị hại, ngược lại chính mình đần độn, u mê ăn điểm ám toán.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

- Lâm tướng quân, ngươi quản hắn là khỉ gió gì, giết hắn là được rồi.

Ý thức được Lý Dật so với người thiếu nữ kia khó đối phó hơn, Lâm tướng quân cũng ngưng trọng lên, ánh mắt nhìn vài viên phó tướng, đồng thời từ thong dong giới lấy ra một thanh trường đao.

Tình thế khẩn cấp, chúng cường giả đang xem không khỏi đều toát mồ hôi thay Lý Dật, thật là một tên tiểu lính đánh thuê không biết sống chết, tại thiên mạc thành còn dám đắc tội thiên mạc thiếu thành chủ, lúc này sẽ bị nếm mùi đau khổ.

- Bắt hắn.

Lâm tướng quân thét ra lệnh, mọi người ở trong đại sảnh lập tức thấy khí thế biến đổi, sát khí lành lạnh làm cho mọi người đều rùng mình.

Trong lúc, Lâm tướng quân cùng vài viên phó tướng động thủ, cửa đại sảnh truyền đến một tiếng uy nghiêm:

- Lâm tướng quân dừng tay.

Thì ra là Thiên mạc thành chủ giá lâm.

- Cha. Nhanh vì hài nhi tác chủ, cha xem bọn hắn đánh hài nhi biến thành bộ dáng gì rồi.

Nhìn thấy thiên mạc thành chủ đi đến, Quách đại thiếu tựa hồ tìm được chỗ dựa, lập tức đem bộ mặt đầu heo biểu hiện ra cho thiên mạc thành chủ xem.

- Phế vật.

Thiên mạc thành chủ mắng rất nhẹ, tựa hồ không muốn trước mặt nhiều người mắng con như thế, nhưng hiện tại quả là nhịn không được. Bình thường Thiên Mạc thành chủ nhìn thấy con của hắn bị người khi dễ, sắc mặt của hắn lập tức thay đổi. Dù sao cùng Lý Dật quan hệ, thiên mạc thành chủ rất nhanh nhận ra Lý Dật ngụy trang.

- Cha, còn có Yểm Ma Tông tông chủ tên khốn kia, nếu không có hắn, bằng hai cái tiểu lính đánh thuê này con đã sớm đem bọn họ liệu lý.

Đương trường bị cha mắng thành phế vật, Quách đại thiếu không cam tâm, há miệng nói.

Nhận ra Lý Dật, thiên mạc thành chủ đương nhiên biết rõ lời của con thúi lắm, ai ngờ để biến thành đầu heo, ăn thiệt thòi lớn, đối phương hiển nhiên đã hạ thủ lưu tình.

- Cút. Cút về nhà cho ta.

Thiên mạc thành chủ hiển nhiên cũng không hy vọng thân phận Lý Dật bạo lộ, lại không biết hắn đến phòng đấu giá này làm gì. Nghĩ nghĩ, sau đó nhìn về phía đứa con nghiêm nghị hét lên một tiếng, sau đó liền tính toán rời đi.

- Cha, người nên vì con tác chủ. Người không thể buông tha cái đôi cẩu nam nữ này, người xem bọn hắn đánh con thành bộ dáng gì nữa.

Quách đại thiếu sắp khóc.

- Pằng.

Cái tát từ thiên mạc thành chủ đánh ra, tuy ra tay không nặng, nhưng đối với đầu heo Quách đại thiếu, lại thống khổ không chịu nổi, không khỏi phát ra một tiếng kêu thảm thiết như giết heo, bụm lấy mặt của mình, ánh mắt oán phụ nhìn Thiên mạc thành chủ.

- Ta bảo ngươi cút ngay.

Nói xong câu đó, thiên mạc thành chủ rốt cuộc mặc kệ, ý vị thâm trường nhìn Lý Dật một cái, xoay người hướng đấu giá đại sảnh đi đến.

Cái biến cố này làm chúng cường giả đều không hiểu ra sao, thiên mạc thành chủ là nhân vật như vậy, vô luận như thế nào cũng không có đạo lý, con của mình bị đánh thành đầu heo, cũng quả quyết đứng nhìn bàng quan. Loại tình huống này chỉ sợ chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết. Chúng cường giả lại nhìn mục quang Lý Dật có chút thay đổi, trở nên kính mà lại sợ, tên tiểu lính đánh thuê này không biết có cái địa vị gì.

- Lạc Thủy muội muội ngươi ở chỗ này chờ ta, ta đi ra ngoài có chút việc.

Lý Dật rời khỏi phòng đấu giá, sau đó đi vệ sinh. Sau đó cũng không thấy Lý Dật đi ra. Kêu loạn phòng đấu giá, huyết long châu mới chân chính là tiêu điểm, đấu giá tạm dùng càng ngày càng nhiều nhân vật quyền thế mang đến bảo vật. Mà càng nhiều các cường giả đi đến thiên mạc thành, cùng hướng phòng đấu giá tham gia náo nhiệt.

Lúc này Lý Dật đã đi tới bên ngoài phòng đấu giá, chỉ có điều hắn có thể trông thấy người khác, người khác không nhìn thấy hắn mà thôi. Ẩn thân đấu kỹ mặc dù đối mặt cường giả chân chính cũng không nhiều tác dụng thực chiến, nhưng thật vô cùng thích hợp để làm chuyện xấu.

Không sai, Lý Dật tính toán đi làm chuyện xấu.

Không phí nhiều công phu, Lý Dật liền thấy xe ngựa của Quách thiếu thành chủ. Đáng thương Quách đại thiếu, bên người chỉ có mấy tên gia đinh, bọn người Lâm tướng quân tựa hồ lưu tại phòng đấu giá. Điều này cũng tốt, làm cho Lý Dật giảm đi không ít phiền toái. Mắt thấy xe ngựa đi đến ngõ nhỏ rất thưa thớt người, Lý Dật đánh ra một chưởng đập vào xe ngựa.

Bởi vì Lý Dật vẫn ở trạng thái ẩn thân, những tên gia đinh kia căn bản không biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy xe ngựa đột nhiên vỡ ra, Quách thiếu thành chủ ngã lăn xuống đất.

- Mẹ nó, chuyện gì xảy ra.

Quách thiếu thành chủ từ trên mặt đất bò người lên, vọt tới trước mặt xa phu, con mắt tóe ra lửa. Nào ai có xui xẻo như vậy, vừa mới bị tổn thất nặng bị ủy khuất không nói, xe ngựa đột nhiên nổ mạnh, còn có Thiên Lý hay không đây.

Nhưng ngay sau đó, càng một màn quỷ dị đã xảy ra, trước mặt hắn xa phu, cùng với gia đinh tùy tùng đột nhiên một dùng tay của mình bóp vỡ cổ họng của mình. Nhìn qua bên người nguyên một đám gia đinh ngã xuống, Quách thiếu thành chủ sợ hãi hét lên một tiếng, hướng biệt thự thành chủ chạy vội đi. Nhưng, chỉ chạy được vài bước, thân thể liền đâm vào một khối "Thép tấm".

- Rốt cuộc là ai?

Quách đại thiếu dù sao cũng không đần, lập tức ý thức được hôm nay có người quấy phá.

Lý Dật tiêu trừ ẩn thân đấu kỹ, cười mỉm nhìn Quách thiếu thành chủ trước mặt.

- Ngươi? Là ngươi. Ngươi muốn làm gì?

Có thể sử dụng ẩn thân đấu kỹ, vậy cũng đều là đấu tôn cường giả, Quách đại thiếu ý thức được vấn đề nghiêm trọng, hắn liền cảm thấy bất lợi.

- Lấy Bạch Hổ công pháp ra.

Lý Dật ngược lại cũng không có thời gian cùng hắn dong dài, đi thẳng vào vấn đề nói.

- Bằng, dựa vào cái gì?

- Bằng Lão Tử đấu tôn, còn có những thi thể kia.

Lý Dật trên mặt vui vẻ biến mất, mà chuyển biến thành sát ý.

- Hừ, dám uy hiếp ta, nơi này là thiên, thiên mạc thành, cha ta thành, thành chủ.

Đột nhiên có tiếng xương cốt vỡ vụn làm cho người đau răng, nhưng Quách đại thiếu lại hô không ra lời, bởi vì Lý Dật nắm tay hắn, ngoại trừ mồ hôi lạnh to như hạt đậu ra, Quách đại thiếu căn bản cơ hội kêu đều không có.

Hiện tại, Quách đại thiếu rốt cục minh bạch, trước mắt thiếu niên hung lệ này, không chỉ là uy hiếp, hắn thật sự giết mình.

- Ta cho, ta cho.

Phòng đấu giá, huyết long châu đứng hàng hai mươi bảy trong bảng ma khí lần nữa bắt đầu đấu giá. Cùng với lúc trước hoàn toàn bất đồng, lúc này có nhiều khách quý hơn, ai lấy đều toàn lực cạnh tranh.

Lý Dật cũng không có lựa chọn khách quý phòng, mà cùng Lạc Thủy ngồi ở trong góc đại sảnh. Bên cạnh có người tướng mạo hèn mọn bỉ ổi có chút rất quen, đối với các thế lực Đấu Thần đại lục đều thèm giải thưởng của Đấu thần điện mà đến đây, lúc này Lý Dật Lạc Thủy ngồi xuống, hai người cười nói không yên.

Bọn họ nghị luận làm Lý Dật cảnh giác lên.

- Ừ, chính là Đấu Thần điện tổng Điện chủ. Hắn còn dẫn theo hai điện sĩ cường giả.

- Xem ra, chúng ta không có phần, Lý Dật tiểu tử kia nếu là thật dám đến thiên mạc thành, chỉ sợ có một trăm cái mạng cũng đừng mơ tưởng tránh được một kiếp này.

- Ai nói không phải, sau khi đấu giá hội chấm dứt, huynh đệ chúng ta nên đi thôi, Lý Dật tám phần chắc là không biết đi tìm cái chết. Cho dù, cũng không liên quan huynh đệ chúng ta.

- Ngươi nói huyết long châu rốt cuộc rơi xuống trong tay phương thế lực nào?

- Đương nhiên là Đấu Thần điện... Nếu như Đấu Thần điện muốn.

- Ta lại cảm thấy việc này chỉ sợ có điểm kỳ quặc, Nói không chừng Đấu Thần điện đến phòng đấu giá, thực sự không phải là vì huyết long châu, mà là vì Lý Dật. Không phải nói Lý Dật ở Long đảo đắc tội Đấu Thần điện sao, cái huyết long châu này chỉ sợ cũng đến từ Long đảo, nếu quả thật là như thế, vật này cho dù không phải Lý Dật, chỉ sợ cùng Lý Dật cũng không thoát khỏi liên quan.

Nghe đến đây, Lý Dật cảm giác sau lưng đầy mồ hôi. Nếu như ngay cả hai cường giả bình thường đều có thể đoán một điểm như vậy, dù Đấu Thần điện tổng Điện chủ sao không thể đoán được đạo lý này. Muốn đấu giá sư, tự chủ trương làm đấu giá tạm dừng, hiện tại thật là có điểm tiến thối lưỡng nan, nếu rời đi thì có điểm không cam lòng, có thể coi là đấu giá thành công, mình muốn gì đó, nghĩ nắm bắt tới tay thật đúng là phong hiểm.

- Lão hủ đầu tiên cảm tạ chư vị quang lâm.

Trên đài đấu giá, tràng chủ phòng đấu giá tự mình đi lên, tiếp tục đấu giá huyết long châu:

- Chỉ là hy vọng chư vị tại trong quá trình đấu giá không cần phải tổn thương hòa khí, phòng đấu giá biết chư vị đang ngồi đây đều là người có danh tiếng tại Đấu Thần đại lục, huyết long châu tuy hiếm có, cũng bất quá là vật chết. Hiện tại xin mời tiếp tục đấu giá.

Nhiều siêu cấp cường giả như vậy, nhất là Đấu Thần điện tổng Điện chủ hiện thân, tràng chủ phòng đấu giá xác thực là khẩn trương đến cực hạn, những cường giả kia vô luận là người nào nổi giận, muốn hủy đi phòng đấu giá này cũng bất quá nhấc tay mà thôi.

- Chủ nhân vật kia sao xảo trá như thế, không phải muốn thủy, mộc cùng ám công pháp, ba dạng công pháp này ta đều không có, chỉ có hai bộ Bạch Hổ đấu kỹ, hỏi hắn không có cần không.

Một cường giả rất nhanh báo giá, trong giọng nói có phần bất mãn, mà không cũng không có lòng tin cùng lo lắng.

- Các hạ đấu giá phòng đấu giá đã ghi chép lại, về phần cuối cùng có thể thành giao hay không, còn cần xem ý tứ vật chủ.

- Ám Bạch Hổ công pháp một bộ, Bạch Hổ đấu kỹ một bộ, còn ra vài ức kim tệ.

Nhân vật đấu giá này ngữ khí trầm ổn hơn nhiều lắm, khai ra bảng giá ngược lại phù hợp so với tâm ý Lý Dật. Chín hệ đấu khí công pháp, dùng ám thuộc tính đấu khí công pháp rất khó kiếm được. Mộc hệ công pháp đã từ trên người Quách thiếu thành chủ đoạt được, hiện tại thiếu ám thủy hệ công pháp, về phần đấu kỹ Lý Dật ngược lại cũng không vội.

Nhưng, không biết đằng sau còn có cái gì càng làm động lòng người hay không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.