Hoàng Hậu Đừng Đi

Chương 29




Khôi phục tinh thần, điều tức là biện pháp tốt nhất. Thế nhưng phương pháp xử lý tốt nhất lại chính là tấn cấp!

Cổ tay khẽ đảo, Thông Linh Xích Vân quả lập tức xuất hiện ở trong lòng bàn tay, tản mát ra linh khí và uy áp nồng hậu dày đặc khiến cho người ta hít thở dồn dập.

- Ba ba, đây là cái gì vậy. Dường như ăn rất ngon a…

Vừa lấy ra Xích Vân quả thì đã nhìn thấy đôi mắt của Tiểu Long tràn ngập vẻ trông mong nhìn qua, nước miếng chảy ròng ròng.

Nhìn thấy bộ dáng này của nó, lông mi của Nhiếp Vân nhảy dựng lên, vội vàng lui về phía sau hai bước, vội nói:

- Đây là đồ vật mà ba ba muốn tấn chức thực lực, không thể để cho ngươi ăn được a…

Tiểu tử này ăn hàng rất tốt a, trước đó ngay cả tường vân bảy màu cũng bị nó thoáng cái ăn hết. Làm cho hắn mất đi cơ hội tấn chức, thứ này nếu như lại để cho nó ăn hết, thật sự hắn sẽ khóc không ra nước mắt.

- Ah, vậy thì một lát nữa ba ba tấn cấp thực lực, sau đó mang Tiểu Long đi ra ngoài chơi a!

Tiểu Long Thủ cắn cay mình, đôi mắt to tràn ngập khát vọng chớp chớp.

- Được.

Thấy nó cũng không hỏi nữa, Nhiếp Vân vội vàng gật đầu, nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Quỷ Vụ minh hải đã rất nguy hiểm, như vậy mang theo Tiểu Long nhất định sẽ an toàn hơn không ít. Tuy rằng không biết thực lực của nó như thế nào, thế nhưng nhìn uy thế nó thôn phệ cửu chuyển lôi binh. Dường như ngay cả cường giả Đan Điền Huyệt Khiếu cảnh chỉ sợ cũng không là đối thủ của nó.

Thực lực như thế tiến vào Quỷ Vụ minh hải, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì.

Khoanh chân ngồi xuống dưới đất, bàn tay của Nhiếp Vân bắn ra Thông Linh Xích Vân quả màu vàng rồi nuốt xuống.

Ừng ực!

Xích Vân quả vào bụng, hắn lập tức cảm thấy có một cỗ lực lượng cuồng bạo dọc theo kinh mạch điên cuồng vọt tới. Khiến cho thân thể của hắn thoáng cái căng phồng lên, tựa như một con cóc vậy.

- Kim Cương lưu ly thể, Linh Tê Luyện Thể Quyết, gia cố kinh mạch!

Khẽ rung minh, hai đại pháp quyết luyện thể đồng thời vận chuyển trong người. Trình độ cứng cỏi của thân thể nhanh chóng gia tăng.

Thông Linh Xích Vân quả bên trong ẩn chứa máu tươi của Thông Linh Xích Vân báo, có được lực lượng cực kỳ cuồng bạo. Cho dù là thân thể yêu thú cũng rất khó hàng phục chứ đừng nói là người.

Chính là bởi vì như thế cho nên dù loại trái cây này rất trân quý, có thể làm cho cường giả Nạp Hư cảnh đột phá. Thế nhưng trưởng lão Phá Không Cảnh của Hóa Vân tông vẫn không có ra tay cướp đoạt. Cũng là bởi vì trong mắt của bọn hắn, lực lượng của nhân loại căn bản sẽ không có cách nào hàng phục được linh lực cuồng bạo như thế.

Mà không hàng phục được, chẳng những không thể mượn cỗ linh lực này tấn cấp, không cẩn thân còn có thể tẩu hỏa nhập ma, toàn thân tàn phế. Đây cũng không phải là chuyện mà bọn hắn muốn nhìn thấy.

Hai đại tuyệt chiêu luyện thể vô thượng đồng thời vận chuyển, kinh mạch toàn thân Nhiếp Vân lập tức chắc chắn như là linh linh tuyệt phẩm. Linh lực cuồng bạo của Xích Vân quả trùng kích mấy lần, phát hiện ra không trùng kích vỡ, cho nên cả đám đã nhanh chóng chạy tới Khí Hải hội tụ.&- Hỏng bét!

Nhìn thấy linh lực điên cuồng hội tụ ở trong Khí Hải, Nhiếp Vân đột nhiên ý thức ra được không đúng, đồng tử lập tức co rụt lại.

Khí Hải bởi vì thiên phú Nguyên Khí sư cho nên lúc nào cũng tràn đầy. Đột nhiên có nhiều linh lực điên cuồng xông tới như vậy, giống như tiếp tục rót nước vào trong cái vạc nước đầy vậy. Trong nháy mắt hắn đã cảm thấy Khí Hải như muốn bạo tạc nổ tung, sắc mặt cũng vì thế mà trở nên đỏ ửng.

- Tiêu hao lực lượng...

Trong lòng điên cuồng hét lên một tiếng, muốn xuất ra lực lượng bên trong Khí hải. Thế nhưng Nhiếp Vân lại phát hiệnra kinh mạch toàn thân đều bị linh lực của Xích Vân quả chiếm cứ, ngay cả một chút cũng không phóng thích ra được.

Phóng thích tiêu hao pháp lực, cần phải dùng kinh mạch làm thông đạo. Cũng giống như hồ nước dòng sông vậy. Hiện tại tất cả dòng sông đều đã bị nước làm đầy tràn, sao có thể tiết ra được chứ?

Sưu sưu!

Linh lực càng ngày càng tràn đầy, thân thể của Nhiếp Vân lập tức bành trướng, huyết mạch toàn thân phun trào, dáng người vốn cân xứng lại thoáng cái trở nên phát tướng, biến thành mập mạp.

- Nếu cứ tiếp tục như vậy nhất định sẽ bạo tạc mà nổ tung a.

Kinh mạch bị linh lực vọt tới ngăn chặn, cũng không thể vận chuyển công pháp để tấn cấp. Mà nếu như không cách nào tấn cấp, mặc cho nó bành trướng như vậy mà nói. Cho dù khí hải của hắn có chắc chắn cũng tuyệt đối sẽ không chịu nổi!

- Nguyên Khí sư từ trong lòng rút ra linh khí, cũng không cần thông qua kinh mạch. Liệu có thể thông qua khí hải đưa linh khí vào trong tối tăm hay không?

Hai mắt đỏ thẫm, đột nhiên linh quang trong đầu lóe lên, Nhiếp Vân nghĩ đến một chuyện.

Nguyên Khí sư rút ra nguyên khí khôi phục, là từ trong lòng rút ra, trực tiếp nhét đầy Khí Hải. Cũng không có thông qua kinh mạch, liệu cũng có thể đem linh khí dư thừa, dùng loại phương pháp này để rót vào trong tối tăm hay không?

Tình huống của hắn hiện tại là linh khí bên trong khí hải quá nhiều, sắp tới mức bạo tạc nổ tung. Chỉ cần có thể phóng ra một ít, như vậy là hắn có thể vận chuyển Cửu Chuyển Niết Bàn công, tiến hành tấn cấp!

- Thử một chút!

Nghĩ đến là làm, hiện tại hắn cũng không có quá nhiều thời gian để lo lắng, Nguyên Khí đan điền của Nhiếp Vân rung chuyển, bắt đầu xoay tròn ngược hướng.

Ầm ầm!

Khí Hải run rẩy kịch liệt một hồi, thiên phú Nguyên Khí sư câu thông với một chỗ. Dường như cảm nhận được linh khí trong cơ thể hắn bành trướng, cho nên nó bắt đầu chậm chạp rút ra.

Tuy rằng tốc độ rút ra rất chậm, thế nhưng lại làm cho áp lực của hắn bị giảm bớt không ít.

- Quả nhiên có thể thực hiện được, đột phá!

Rút ra một hồi, cảm thấy linh khí vọt tới trong kinh mạch dần dần biến mất, hai mắt Nhiếp Vân sáng ngời, trong lòng thấp giọng hô một tiếng. Sau đó lập tức vận chuyển Cửu Chuyển Niết Bàn công.

Ầm ầm!

Linh lực trong cơ thể hắn thật sự quá nhiều, bình chướng ngăn cách vốn đã rất yếu ớt, sau lần trùng kích này lập tức bị nghiền nát. Một cỗ lực lượng kinh người lập tức từ trong cơ thể hắn sinh ra.

Răng rắc! Răng rắc!

Lập tức đột phá Nạp Hư cảnh sơ kỳ đỉnh phong, đạt tới trung kỳ!

- Ồ? Không ngờ còn không có ngừng lại..

Đạt tới Nạp Hư cảnh trung kỳ, Nhiếp Vân phát hiện ra linh lực cuồng bạo dường như không có bất kỳ chút suy yếu nào. Vẫn có xu thế càng ngày càng mạnh như trước, sắc mặt hắn lập tức vui vẻ, ánh mắt ngưng trọng, tinh thần tập trung, tiếp tục trùng kích lên trên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.