Hoàng Hậu Đừng Đi

Chương 24




Tuy rằng rất đau lòng về Long Huyết phù lục, thế nhưng trong lòng Tiêu Lăng vẫn vô cùng cao hứng. Dù sao thi thể một đầu yêu thú bán bộ Phá Không Cảnh, giá trị to lớn, không thể đánh giá được. Khi hắn đang định lấy nó đi, vừa mới cúi đầu xem xét thì đã nhìn thấy thi thể cực lớn trước mắt, không ngờ… Thoáng cái đã không cánh mà bay!

- Điều này sao có thể?

- Là ai, là ai trộm đi của ta?

Một màn trước mắt này không riêng gò Tiêu Lăng cảm thấy da đầu nổ tung, mà ngay cả đám người Cát Hoan cũng sắp phát điên rồi.

Thông Linh Xích Vân báo đã bị đánh chết, đây là sự thật không thể tranh luận. Cho nên thi thể sẽ không thể tự mình chạy đi được. Vì vậy khả năng duy nhất chính là đã bị người ta đánh cắp đi rồi!

Thế nhưng... Chung quanh cũng không có lấy một bóng người a? Sao lại sẽ bị trộm đi cơ chứ?

- Chúng ta đã bị người ta tính kế!

Sửng sốt một chút, dường như Cát Hoan đã nghĩ tới điều gì đó, da mặt run rẩy, nhịn không được mà thấp giọng quát một tiếng.

Có thể tạo ra một liên minh, đồng thời cũng trở thành minh chủ, hắn cũng không phải là kẻ ngu. Thông Linh Xích Vân báo đột nhiên phát hiện mọi người, hơn nữa từng chiêu từng chiêu lại cực kỳ tàn nhẫn, giống như có thâm cừu đại hận vậy. Điểm này quá không bình thường, hơn nữa lúc này thi thể đã biến mất, nhất định đã có người cố ý gài bẫy cho đám người bọn hắn.

- Nơi này là nơi Hóa Vân tông chuyên dùng để thí luyện a, không có khả năng có những người khác. Mà phía trước chỉ có Đạm Đài Tiên Tử và Vân Phong, nhất định là tiểu tử Vân Phong kia ra tay.

Tuy rằng không biết thiếu niên tuổi không lớn lắm kia làm thế nào lại có thể làm được điểm ấy. Thế nhưng bốn người có thể khẳng định, nhất định sẽ không thoát quan hệ được với đối phương!

Dù sao, đây là một không gian đã bị bịt kín, chỉ có nhân tài của Hóa Vân tông mới có thể đi vào được. Mà Đạm Đài Tiên Tử trời sinh tính tình lạnh nhạt, chắc chắn sẽ không làm, tính đi tính lại, cũng chỉ có tiểu tử này mà thôi.

- Đáng giận a đáng giận, đuổi! Vô luận thế nào cũng phải giết chết tiểu tử này.

Tiêu Lăng cũng không phải là người ngu, vừa nghe được lời của Cát Hoan nói đã lập tức hiểu ra. Lửa giận công tâm tăng thêm mới vừa rồi lại bị Xích Vân báo đánh cho bị thương. Miệng lập tức phun ra một ngụm máu tươi, hận ý đối với Nhiếp Vân càng đậm.

Từ khi đối địch với gia hỏa gọi là Vân Phong này, từ lúc đó bọn hắn không có một việc nào là thuận lợi a!

Long Huyết phù lục... Đây chính là thứ mà hắn bỏ ra công huân tích lũy vài chục năm mới có thể đổi được. Kết quả... Gà bay trứng vỡ, cái gì cũng không có được!

- Đuổi!

Mỗi người đều điều tức qua một chút. Vẻ mặt cả đám vô cùng dữ tợn, rất nhanh đã đuổi theo phương hướng tiến lên của Đạm Đài Lăng Nguyệt.

...

- Long Huyết phù lục? May mà ta đã đoán ra bọn hắn sẽ có át chủ bài, để cho Tiểu Phong ở lại bên người đám người Trúc Âm. Bằng không thì, cho dù nó có đi theo ta cũng sẽ không giúp được gì. Một khi không cần thận còn sẽ vẫn lạc!

Dưới mặt đất, Nhiếp Vân một mặt tiến lên, một mặt suy tư.

Thi thể của Thông Linh Xích Vân báo đương nhiên là bị hắn thu đi. Vừa rồi hắn dẫn Xích Vân báo đến nơi này, thứ nhất là muốn mang tới phiền toái cho đám người Tiêu Lăng. Thứ hai chính là muốn nhìn xem rốt cuộc bọn hắn có át chủ bài gì.

Vừa xem xét qua, hắn không nhịn được mà kinh ngạc một hồi.

- Tại sao trong Hóa Vân tông lại có thể có được Long Huyết phù lục chứ?

Nhiếp Vân có chút nghi hoặc.

Long Huyết phù lục, đầu tiên phải có long huyết làm vật dẫn, đem nó phong ấn vào bên trong ngọc bài. Như vậy khi bộc phát mới có thể sinh ra lực trùng kích khiến cho yêu thú không dám phản kháng.

Hơn nữa còn cần trình độ long huyết phải nồng hậu dày đặc, viễn siêu tầm thường. Căn bản không phải là thứ mà yêu thú bình thường có thể cấp ra được.

- Chẳng lẽ là...Đầu tọa kỵ của lão tổ kia trong truyền thuyết?

Đột nhiên, trong đầu Nhiếp Vân xuất hiện một suy đoná.

Trong truyền thuyết, tọa kỵ của sư tổ Hóa Vân trưởng chính là là một đầu Giao Long. Tuổi thọ của Long tộc so với nhân loại dài hơn rất nhiều. Tuy rằng lão tổ Võ Đạo sư đã sớm vẫn lạc, thế nhưng Giao Long cũng không có tử vong, vẫn luôn ở trong Hóa Vân tông, địa vị tôn sùng.

Bất quá, kiếp trước khi hắn tiến vào Hóa Vân tông thì đã nghe nói đầu Giao Long này bởi vì tuổi thọ hạn chế mà tính tình bắt đầu cuồng bạo. Nương theo bảy đại tông môn vây công Lăng Tiêu đỉnh mà đã mất đi tung tích. Rốt cuộc nó đi nơi nào, còn sống hay đã chết, không có người nào biết rõ.

Chẳng lẽ Long Huyết phù lục này là dùng máu tươi của đầu Giao Long này luyện chế ra hay sao?

Như vậy thoạt nhìn rất có thể a!

- Ồ? Hiện tại tình huống bảy đại tông môn vây công Lăng Tiêu đỉnh cũng còn chưa có xuất hiện, nói cách khác, hiện tại đầu Giao Long này vẫn chưa có tử vong!

Nếu như truyền thuyết mà kiếp trước hắn nghe được là sự thực. Như vậy đầu Giao Long này hiện tại rất có khả năng còn không chết, vẫn còn ở trong Hóa Vân tông như trước.

Đương nhiên, đầu Giao Long này chết hay là không chết cũng không có liên quan tới hắn. Bởi vì thực lực của hắn bây giờ còn quá yếu, còn chưa có tư cách tiếp xúc với chuyện cao tầng như vậy.

Trong lòng nghĩ vậy, chân cũng không ngừng lại mà liên tục chạy đi. Thiên phú địa hành sư đạt tới hình thái thứ hai, tốc độ đi dưới mặt đất không kém hơn phi hành trên không trung. Rất nhanh đã chạy ra được mấy ngàn dặm.

- Không ngờ nàng còn chưa đi được bao xa?

Đi một hồi, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Đạm Đài Lăng Nguyệt thét to sẽ không chờ hắn, lúc này chẳng biết tại sao lại lẳng lặng đứng trên ngọn núi. Thân thể vẫn không nhúc nhích.

Nơi này cách địa điểm vừa rồi hai người tách ra còn chưa đủ một trăm dặm.

- Chẳng lẽ phía trước có yêu thú?

Tình huống như vậy vừa rồi hắn đã nhìn thấy qua một lần. Nghĩ đến điểm này, Nhiếp Vân nhìn lại về phía trước, quét mắt qua một vòng, cũng không phát hiện ra có tung tích của yêu thú cường đại. Hắn không nhịn được có chút kỳ quái.

- Chẳng lẽ nàng đang đợi ta?

Suy nghĩ này hiện lên trong đầu, thế nhưng lại bị hắn lắc đầu dứt bỏ.

Nếu như trên thế giới này ai hiểu rõ Đạm Đài Lăng Nguyệt nhất, không thể nghi ngờ chính là hắn. Căn cứ vào hiểu biết kiếp trước, hiện tại nàng và hắn cũng không tính là quen thuộc, càng không có bất kỳ một chút tình cảm nào. Cho nên tuyệt đối sẽ không thể chờ đợi hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.