Hoàng Đế Tướng Công Khá Là Hư

Chương 10: Bỏ vào không gian




Edit: voi còi

Mà Quy Nguyên đan, còn lại là đem một tầng tu luyện này của ngươi tháo gỡ ra, sau khi ăn vào để cho ngươi một lần nữa tu luyện từ tầng thứ mười.

Điều này đột nhiên vừa nghe, thuốc này không có gì hay, nhưng thực tế không phải, mỗi một lần dùng Quy Nguyên đan sẽ gia tăng ba phần xác xuất thành công, nói cách khác, nếu ngươi có ba viên Quy Nguyên đan, có thể trực tiếp bước vào nhóm khí tiên chi liệt......

Ngươi nói, cái này rất trâu bò đi?

Khí tiên, thế nhưng là cường giả cao nhất ở thế giới này a.

Mà Quy Nguyên đan, tuy rằng là đan dược cấp bốn, nhưng xác xuất thành công rất thấp, trên đời này luyện đan sư cấp bốn vốn sẽ không nhiều, mà người luyện chế Quy Nguyên đan, ít nhất phải là luyện đan sư ngoài cấp năm mới dám nếm thử.

Cho nên, thứ này chân chính là đồ tốt. Lúc đó thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh mang theo đến phòng đấu giá, chính là cùng bọn họ nói qua, trước không bán, thả ra tin tức đi, qua mười ngày lại công khai bán đấu giá.

Cho đến lúc này, phỏng chừng hôm nay kinh thành sẽ càng thêm náo nhiệt.

Mà lúc này Đông Phương Ngữ Hinh ở phòng luyện đan, cũng là sắp xếp lại một loại đan dược khác -- đại hoàn đan.

Đại hoàn đan là đan dược cấp sáu, thuốc này so Quy Nguyên đan càng biến thái, sau khi ăn vào, sẽ tăng lên sáu phần lên tới khí tiên a.

Thời điểm ban đầu nàng cảm thấy không vội vàng tu luyện, tuy rằng hiện tại nàng không phải là người nổi bật ở thế giới này, nhưng tốt xấu gì cũng thành một cao thủ, người bình thường không động được nàng.

Nhưng mà hôm nay, nàng tự cho là cao thủ thế nhưng cũng sẽ bị người cường hôn, nàng...... Nàng sẽ không bình tĩnh.

Uất Trì Tà Dịch, ngươi chờ cho ta, chờ Đông Phương Ngữ Hinh ta lên tới khí tiên, nhất định phải hoàn trả đến.

*****

“Mỹ nam?”

Tiểu Hoan Hoan ở nhà rảnh rang không có việc gì, chính mình liền vụng trộm chạy ra ngoài chơi, thậm chí còn trốn tránh Như Lan?

Mới ra ngoài đi một vài bước, Hoan Hoan đói bụng, muốn tìm một ít đồ ăn? Kết quả nhìn đến người bán kẹo hồ lô.

Hoan Hoan muốn ăn, nhưng mà vị bá bá này nói muốn bạc, vẻ mặt Hoan Hoan đau khổ, lại bỗng nhiên thấy được Uất Trì Tà Dịch.

“Hoan Hoan?”

Lại nhìn thấy nha đầu kia, sắc mặt của Uất Trì Tà Dịch không tự giác nhu hòa lên.

“Mỹ nam, thật khéo a?”

Mặt mày tươi cười, Hoan Hoan muốn Uất Trì Tà Dịch mua kẹo hồ lô cho bé, nhưng lại có một chútngượng ngùng. Giống như cùng người xa lạ muốn này nọ có chút không lễ phép!

“Một mình cháu?”

“Ân.”

Hoan Hoan gật gật đầu, ánh mắt không nhịn được liếc về phía lão bá bán kẹo hồ lô, Uất Trì Tà Dịch hiểu rõ cười:

“Cho một xâu kẹo hồ lô......”

Lão bá kia nghe xong vội đưa qua một xâu, Hoan Hoan vội vàng cầm lấy cắn một miếng, chép miệng một cái, táp chậc lưỡi:

“Ăn thật ngon a.”

Uất Trì Tà Dịch nắm tay nhỏ bé của bé, nhìn khuôn mặt xinh đẹp đầy ý cười của bé, nha đầu kia, luôn dễ dàng thỏa mãn như vậy, thế nhưng nữ nhân kia......

Càng nghĩ càng tức giận, tại sao nữ nhân kia lại có thể mặc kệ đứa nhỏ như vậy chứ?

“Nương của cháu đâu?”

“Ngày hôm qua không biết vì sao, thở phì phì về nhà liền đem chính mình nhốt ở trong phòng, hiện tại cũng chưa đi ra......”

“Ngạch......” Uất Trì Tà Dịch không biết nói gì, nàng tức giận? Nàng đem đốt nhà hắn, hắn là người bị hại còn chưa tức giận, nàng lại tức giận?

“Vậy nàng không có việc gì đi?”

“Không có việc gì, nữ nhân đều như vậy, phiết tiết xong thì tốt rồi. Cũng không biết quỷ xui xẻo nào chọc tới nương, cháu mà đi qua đó chẳng phải cũng thành quỷ xui xẻo sao?”

Hoan Hoan không chú ý nói!

Khoé miệng Trình Dục giật giật, quỷ xui xẻo? Hắn thật là đủ xui xẻo mà. Căn bảnkhông trêu chọc đến nữ nhân kia, thế nhưng nàng lại đốt tóc của hắn.

“Nương của cháu thường xuyên như vậy sao?”

Đối với nữ nhân kia, bỗng nhiên Uất Trì Tà Dịch có chút hiếu kỳ, tựa hồ Hoan Hoan đã quen với bộ dáng kia của nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.