Hoàn Mĩ Trả Thù: Trùng Sinh Để Gặp Đúng Người

Quyển 5 - Chương 2: Ngoại truyện: Dịch Táp (1)




Tuy thông suốt nhiều điều, thế nhưng Sở Nam vẫn chưa rõ ràng toàn bộ. Chỉ có điều như vậy cũng đủ để Sở Nam dùng, cũng đủ để hắn chế ra đan dược khiến Thỏ Ngọc tộc càng trở nên cường đại hơn, luyện chế ra một loại đan dược bổ sung Đồ Đằng chi lực.

- Nếu như đem tinh huyết của tộc nhân Thỏ Ngọc tộc thay đổi, sau đó lại thay đổi kinh mạch của bọn hắn, theo lý mà nói thì sẽ trở nên càng cường đại hơn nhiều!

Trong lòng Sở Nam rất tự nhiên nghĩ đến điều này, thay đổi tinh huyết và kinh mạch đối với Sở Nam mà nói cũng không phải là chuyện khó. Thế nhưng, trên trán Sở Nam lại hiện lên vẻ lo lắng, không khỏi suy nghĩ:

- Thay đổi kinh mạch liệu có khiến tín ngưỡng của bọn họ phát sinh xung đột?

Thoáng nghĩ một chút, Sở Nam lại nói:

- Đáng để thử một phen, chỉ có điều vẫn nên hỏi qua ý kiến của Tiểu Tinh một phen, dù sao thì bây giờ nàng ta cũng là tộc trưởng Thỏ Ngọc tộc.

Sở Nam tin rằng Tiểu Tinh nhất định sẽ đồng ý ý kiến của hắn, thế nhưng, cái gì cũng có vạn nhất, nếu Thỏ Ngọc tộc thay đổi tinh huyết thì liệu còn có thể gọi là Thỏ Ngọc tộc sao?

- Vạn nhất được thì phải đổi một Đồ Đằng để thí nghiệm.

Sở Nam quyết định phải nghiên cứu triệt để, bởi vì đối với hắn mà nói, chuyện này vô cùng hữu dụng, cũng vô cùng trọng yếu, hắn rất có thể chính là người đầu tiên thí nghiệm về huyết mạch.

Chỉ có điều, Sở Nam lại không lập tức thực hành, hiện giờ cách ngày hợp tác với Kỳ Lân tộc đại càn quét chỉ còn hai ngày, việc cấp bách mà hắn phải làm bây giờ chính là đề cao sức chiến đấu của Thỏ Ngọc tộc, luyện chế ra một lượng lớn đan dược có thể tăng Đồ Đằng chi lực.

Lập tức, Sở Nam gọi người đưa đến dược thảo những ngày qua thu thập được, dựa theo đan phương Bổ Nguyên Đan, Sinh Nguyên Đan của đại lục Thiên Vũ, bỏ ra một đêm nghiên cứu, nghiên cứu một đan phương mới có thể tăng Đồ Đằng chi lực.

Những ngày tiếp theo, thời gian còn lại đều là điên cuồng luyện đan.

Sở Nam lấy gian phòng của mình làm trung tâm, trong phương viên 500 mét bố trí vài trận pháp, Sở Nam có thể nhìn thấy cũng có thể dùng thần niệm cảm giác được bất luận tình huống nào phát sinh bên ngoài, nhưng người bên ngoài lại không nhìn thấy gì ở bên trong, thậm chí xông vào cũng không được.

Giờ khắc này, trong trận tràn ngập vô tận hỏa diễm, hỏa diễm này bao trùm mấy ngàn hỏa lô luyện đan, Sở Nam thi triển “Tâm Luyện quyết”, vô số dược thảo bị Ngũ Hành nguyên dịch bao vây, nằm trong hỏa diễm, sau đó dưới sự khống chế chuẩn xác tinh lượng mà tiến vào trong hỏa lô.

Ngay sau đó, mức lửa tăng lên, thảo dược bị dung hòa sạch sẽ, lại đem sinh mệnh lực thẩm thấu vào, mức lửa giảm xuống, sau nửa canh giờ, đan thành.

Một lần duy nhất, Sở Nam đã luyện chế ra năm vạn viên đan dược.

Gọi là Đồ Đằng Lực Đan.

Năm vạn viên Đồ Đằng Lực Đan, nghe thì nhiều, thậm chí có chút khủng bố, thế nhưng so với quân đội Thỏ Ngọc tộc đã tăng đến hai mươi vạn mà nói thì nó chỉ đủ cho một phần tư người sử dụng.

Hơn nữa, nhóm Đồ Đằng Lực Đan đầu tiên phẩm cấp còn tương đối thấp, nếu như không có sinh mệnh lực tương dung thì Đồ Đằng Lực Đan tối đa cũng chỉ bổ sung được một phần tư Đồ Đằng chi lực, nhưng nếu có sinh mệnh lực thì lại có thể bổ sung được đến ba phần tư.

Lúc mọi người đều bị dược cốc tại Vùng đất không rơi hấp dẫn thì lại một dòng sóng ngầm đang chảy mãnh liệt.

Ba ngày, thoáng cái đã trôi qua

Một ngày này, tại phía Đông đại lục Đồ Đằng đã phát sinh một phen đại sự, mười tên tộc nhân Kỳ Lân tộc hộ hống kỳ bảo trên đường trở về Kỳ Lân tộc, bị chín Đồ Đằng tộc gồm Kim Hổ tộc, Phi Mã tộc, Cự Tượng tộc, Đại Bằng tộc, Thánh Ưng tộc, Biên Bức tộc… tập kích, cuối cùng Kỳ Lân tộc bị đoạt bảo, nhưng vẫn có một người liều chết trốn về Kỳ Lân tộc, sau khi người đem tình huống bị tập kích nói xong liền nghiêng đầu chết.

Lập tức, Kỳ Lân tộc giận dữ, thề phải báo thù, đòi lại công đạo.

Không chút do dự, tộc trưởng Kỳ Lân tộc lập tức cùng những Đồ Đằng tộc phụ thuộc phân làm chín đường, hướng đến chín Đồ Đằng tộc, tốc độ cực nhanh, công kích lăng lệ, căn bản không thể cho chín Đồ Đằng tộc phụ thuộc Thần Long tộc và Phượng Hoàng tộc kịp phản ứng chút nào, trực tiếp dệt sát sạch sẽ bọn chúng.

Trước đó, Kỳ Lân tộc trưởng đã làm rất nhiều chuẩn bị, ví dụ như nội ứng, ví dụ như trả giá đắt để mua Độc dược từ Thỏ Ngọc tộc, công kích dưới tính toán tỉ mỉ, không hề kịp phòng ngự, căn bản không có chút sức chống cự nào, kể cả Thánh Ứng tộc và loại Đồ Đằng tộc bay trên trời cũng đều không thể vận chuyển được Đồ Đằng chi lực để biến ảo ra cánh, chỉ có thể mặc cho đối phương tàn sát.

Sau khi diệt chín Đồ Đằng tộc xong, Thần Long tộc và Phượng Hoàng tộc đều giận dữ, bọn hắn đương nhiên không thể để những Đồ Đằng tộc phụ thuộc mình cứ như vậy bị diệt, thế nhưng mà, thứ nhất là bọn hắn đuối lý, thứ hai là phần lớn lực lượng của bọn hắn đã đến Vùng đất không rơi, làm sao ngờ được sẽ phát sinh loại sự tình này.

Thế nhưng, Kỳ Lân tộc diệt sát chín Đồ Đằng tộc cũng không dừng lại bước tiến, tiếp tục quét ngang, khiến những Đồ Đằng tộc khác không kịp chuẩn bị, bọn hắn vốn cho rằng Kỳ Lân tộc sau khi diệt chín Đồ Đằng tộc kia sẽ tiết hết phẫn nộ, không tìm những Đồ Đằng tộc khác ra tay, nào ngờ lại gặp phải kiếp nạn này.

Bọn hắn nhao nhao chửi mắng Kỳ Lân tộc, nhưng tộc trưởng Kỳ Lân tộc lại nói, kỳ bảo của Kỳ Lân tộc không nằm trong tay các tộc như Kim Hổ tộc, mà là rơi vào trong tay tộc của bọn hắn, mà những kỳ bảo này có tác dụng rất lớn với Kỳ Lân tộc, thậm chí có thể nói là quan hệ đến vận mệnh của Kỳ Lân tộc, Kỳ Lân tộc nhất định phải tìm trở về.

Lúc tộc trưởng Kỳ Lân tộc một phen ngôn luận thì bọn hắn đã diệt đi ba cái Đồ Đằng tộc.

Cùng lúc đó, Thỏ Ngọc tộc cũng phát động tiến công, Tiểu Tinh căn bản không cần lý do gì, theo thói quen hành sự lúc trước, trực tiếp giết đến, mà trận chiến đầu tiên của Thỏ Ngọc tộc, chính là Cửu Sư tộc.

Lúc chiến tranh, Sở Nam cũng ôm tiểu Hắc tự mình tham dự.

Cho dù đến lúc này, phần lớn mọi người vẫn không đem hành động của Kỳ Lân tộc và Thỏ Ngọc tộc liên hệ, không biết được âm mưu bên trong.

Bảy ngày sau, Sở Nam đứng trên địa bàn Cửu Sư tộc, Như Nhan và Tiểu Tinh một trái một phải đứng sau lưng, Sơn Lý Nhân đứng thủ hộ bên cạnh Như Nhan, trong mắt tràn đầy yêu thương. Mà sau lưng Tiểu Tinh cũng có hai người, một là Hỏa Huyền Ý, một là Thủy Lai Dật. Hỏa Huyền Ý và Thủy Lai Dật cuối cùng cũng tiếp nhận sự thật là bị Sở Nam khống chế sinh tử, không thể không khuất phục, đành làm hộ vệ của Tiểu Tinh.

Quả thật là thế công như chẻ tre, Cửu Sư tộc quả thật không ngờ rằng Thỏ Ngọc tộc dám ra tay với bọn hắn, dưới tình huống không chút phòng bị liền bắt đầu cuộc chiến, Sở Nam từ đầu đến cuối đều không xuất thủ, chỉ đứng nhìn.

Chỉ có điều, tiểu Hắc lại bay lên không trung, đem đến sự cổ vũ rất lớn cho Thỏ Ngọc tộc nhân, mỗi người nhìn thấy tiểu Hắc trên không trung đều kích động vạn phần, sức chiến đấu cũng tăng vọt, miệng hô lớn:

- Thần Thỏ!

Sở Nam thấy vậy, trong lòng không khỏi suy đoán:

- Có lẽ hiện nay tiểu Hắc đã trở thành đối tượng tín ngưỡng rồi, không biết điều này sẽ mang đến cho Thỏ Ngọc tộc biến hóa gì, cũng không biết Đồ Đằng tế tự chính thức của Thỏ Ngọc tộc là gì…

Đang nghĩ ngơi, đột nhiên ánh mắt Sở Nam sáng lên, bởi vì hắn phát hiện quang quyển trên người tiểu Hắc ngày càng tinh khiết hơn, trong thân thể Sở Nam có Ngũ Hành nguyên dịch, lôi điện,… vậy mà cũng không thể nhìn thấu đạo quang quyển kia rốt cuộc là do cái gì tạo thành. Chỉ cảm giác được uy năng lớn lao của đạo quang quyển này. Mà xem bộ dạng của tiểu Hắc thì dường như rất hưởng thụ quang quyển này bao quanh.

Thế công của Thỏ Ngọc tộc, Cửu Sư tộc không ai có thể kháng cự nổi, đợi đến khi Thỏ Ngọc tộc đánh đến nội tầng Cửu Sư tộc thì bước chân của Thỏ Ngọc tộc mới dừng lại, bởi vì trước mặt bọn hắn chính là một bình chướng dùng cự thạch xây thành, Cửu Sư tộc chính là dựa vào bình chướng này để ngăn cản thế công lăng lệ của Thỏ Ngọc tộc.

Bên trong cự thạch đều là trực hệ huyết mạch của Cửu Sư tộc, bọn hắn đứng trên thạch bình chướng, huênh hoang cuồng hống:

- Đám đồ chơi, các ngươi không phải là rất lợi hại sao? Đến đây, bò đến công kích đi…

Người này còn chưa cuồng tiếu xong thì tiểu Hắc đã bay đến thạch bình chướng.

Thỏ Ngọc tộc nhân liền hưng phấn, giống như thủy triều, không ngừng tung hô:

- Thần Thỏ, Thần Thỏ…

Cửu Sư tộc nhân nhìn thấy con thỏ quỷ dị bay tới, liền hốt hoảng, thế nhưng vẫn cố chống đỡ, quát:

- Cho dù ngươi có thể đánh rơi Thần Long thì cũng không thể hủy được bức tường hộ tộc cực kỳ chắc chắn của Cửu Sư tộc chúng ta.

Vừa gào thét, tên tộc nhân Cửu Sư tộc còn công kích tiểu Hắc, chỉ có điều lúc tất cả công kích của bọn hắn còn cách tiểu Hắc mười mét thì liền bị nghiền nát. Ngay sau đó, tiểu Hắc liền duỗi ra thỏ trảo của mình nện lên thạch bình chướng.

Lập tức, tiếng nổ mạnh vang lên.

Thạch bình chướng chắc chắn liền nứt vỡ, sụp đổ, biến thành một đống phế tích.

- Thần Thỏ uy vũ!

- Thần Thỏ uy vũ!

- Thần Thỏ uy vũ!

Thỏ Ngọc tộc nhìn thấy tình cảnh này, tâm tình liền kích động, đồng loạt hô vang ba tiếng, ánh mắt Sở Nam càng sáng hơn, hắn rõ ràng có thể nhìn thấy lúc tộc nhân Thỏ Ngọc tộc rống lên, đạo quang quyển trên người tiểu Hắc càng đậm hơn, mà phạm vi của quang quyển cũng lớn hơn một ít.

Trong đầu Sở Nam chợt hiện lên một đạo linh quang, thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ, đạo quang quyển này có liên quan đến tín ngưỡng.

Tiểu Hắc sau khi thi triển xong thần tích lại trở về ngực Sở Nam, Tiểu Tinh cũng hạ mệnh lệnh công sát cuối cùng, trong người chiến sĩ Thỏ Ngọc tộc lập tức tuôn tràn lực lượng vô cùng, hủy diệt Cửu Sư tộc, không một ai có thể ngăn cản.

Sở Nam lại hỏi:

- Tiểu Hắc, đạo quang quyển trên người ngươi là sao?

- Phụ thân, ta cũng không rõ, chỉ có điều, có lẽ có liên quan đến Thỏ Ngọc tộc, lần đầu tiên xuất hiện và lúc Thỏ Ngọc tộc tấn công Thiên Xà tộc đều cảm nhận được, loại cảm giác này rất thoải mái.

Sở Nam rơi vào trầm tư, ánh mắt trở nên thâm ảo.

Cùng lúc đó, tất cả phòng ngự của Cửu Sư tộc bị phá, chỉ còn cách hủy diệt một bước ngắn, thế nhưng không có người nào dám chiến, trực hệ huyết mạch Cửu Sư tộc đều liều mạng bỏ chạy tứ tán, Như Nhan đang nghiên cứu tại trên chiến trường, đột nhiên hét lớn một tiếng:

- Bắt lấy hắn, đừng để hắn chạy thoát.

Sơn Lý Nhân ở bên cạnh Như Nhan lập tức phóng về phía thân ảnh người đó…

Thân hình Sơn Lý Nhân vừa rơi xuống thì đại địa liền chấn động một hồi.

Tên tộc nhân Cửu Sư tộc đang chạy như điên liền run rẩy, bị chấn ngã lăn dưới đất, sau khi lộn mấy chục vòng, vô cùng kinh hoảng quay đầu lại, thoáng nhìn qua Sơn Lý Nhân, tuy nhiên hắn vẫn không dám dừng lại, thậm chí cũng không kịp đứng lên, chỉ cố gắng điều động từ chi bò về phía trước, thế nhưng lúc đang bò, hắn chợt ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy một thân ảnh vô cùng quen thuộc.

Thân ảnh này là một thân thể mềm mại lung linh uyển chuyển vô cùng, dung mạo vẫn động lòng người như cũ, chỉ là trong ánh mắt không còn chút cầu xin thương xót nào, có chăng chỉ là cừu hận, cừu hận sâu đậm.

Nàng, chính là Như Nhan.

Hắn, chín là Sư Sơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.